Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 101 : Làm trò hề

Ngày đăng: 06:48 19/04/20


Sau đêm đó, trong lúc Phó Thần Thương tính toán, hình như tất cả trở lại điểm xuất phát, nhưng mọi chuyện lại không giống như xưa nữa.



Mặc dù anh không có nói khi nào sẽ cho cô đáp án, chỉ bảo cô an tâm dưỡng thương trước, vẫn cố ý giữ một khoảng cách cho hai bên một không gian riêng, tỏ ý anh đã nghe lọt tay.



Tay phải bị thương, nên cả trong học tập và cuộc sống đều rất bất tiện, chỉ là cũng coi như nhờ họa được phúc, lqđ khi còn bé bởi vì không ai dạy, mới vừa vỡ lòng thì dùng tay trái, qua thật nhiều năm mới bị phát hiện sửa lại, hôm nay tập lại dùng tay trái trong một thời gian thì cũng miễn cưỡng có thể sử dụng.



Đều nói người trời sinh thuận tay trái là thiên tài, đời này của cô coi như cũng làm một chuyện dính dáng đến mấy chữ thiên tài.



Bởi vì này thời gian xảy ra rất nhiều việc, thành tích thi giữa kỳ không quá tốt, chỉ miễn cưỡng bảo vệ thứ hạng.



Vốn thấy cô bị thương vẫn lên lớp, không ít bạn học bàn tán nói có phải cô không chịu nổi nên muốn mượn chuyện này trốn tránh cuộc thi, cho đến khi cô dùng tay trái cũng giữ vững thứ hạng mới yên lặng.



Lần này không có cô cạnh tranh, người lấy được phần thưởng tiến bộ là một cô gái lớp khác, l^q"đ nghe nói vì lấy được quà tặng là bút ký của Phó Thần Thương, trên đầu treo dùi dưới chân đặt kim học hơn mấy tháng, mắt thấy sẽ sắp đạt được ước muốn, kết quả lần phần thưởng lần này cư nhiên đổi thành món khác, mặc dù phần thưởng mới đắt tiền hơn rất nhiều nhưng vẫn không vui.



Cô gái kia cầm phần thưởng khóc vài tiết, người không biết còn tưởng rằng cô ấy là cực vui mà khóc.



Bài thi giữa kỳ và bảng điểm xếp loại cần cho người lớn trong nhà ký tên, tiền đồng phục học sinh ngày mai là hạn chót rồi, ngày mai còn mở họp phụ huynh, nhưng đã hai buổi tối Phó Thần Thương không về nhà ngủ, An Cửu thấy nhức đầu, không biết ngày mai nên làm gì.



Sau khi tan học, thấy gương mặt Chu Tĩnh Di ở cửa trường học, An Cửu càng nhức đầu.



Lương Giai Giai vui mừng chạy lên trước, cố ý nói cho bà ta nghe, "Mẹ! Mẹ! Lần này thành tích của con tiến bộ rồi!"



Chu Tĩnh Di tươi cười, "Con gái ngoan, mẹ biết ngay con gái của mẹ là giỏi nhất! Trở về mẹ làm thức ăn ngon cho con nhé!"



"Mẹ, mẹ đã nếu như lần này tiến bộ, chủ nhật sẽ dẫn con đi ra ngoài ăn cơm dã ngoại! Gần đây học rất mệt mỏi rất áp lực! Còn có váy mà con thích nhất nữa......"




Phương Như tâm không cam tình không nguyện, nhưng vẫn ngoan ngoãn quỳ xuống, "Van con hãy giúp chúng ta đi! Coi như con chán ghét mẹ! Nhưng con hãy nghĩ đến An Bình!"



"Chị ——"



Tiểu An không rành việc đời, đang muốn vui sướng chui vào lòng cô, lại bị Tống Hưng Quốc nặng nề đánh vào mông, "Thằng nhóc thúi, mau quỳ xuống cho tao!"



Tiểu An mở to đôi mắt ngây thơ to tròn trong suốt, "Tại sao phải quỳ xuống? An Bình không có làm gì sai! Ba, mẹ, hai người cũng không cần quỳ!"



Tống Hưng Quốc thô lỗ kéo An Bình quỳ xuống, "Bảo mày quỳ thì mày quỳ! Mau! Cầu xin chị của mày! Mau nói đi!"



An Cửu bị Tống Hưng Quốc rống thì "Hu" một tiếng khóc lên, "Hu hu —— chị ơi —— đau đau ——"



An Cửu bị phen màn kịch thình lình xảy ra này làm đau đầu, cũng không kịp hỏi nhiều, vội vàng ôm Tiểu An vào trong lòng, "An Bình không khóc, chị xem xem, em đau nơi nào?"



"Nơi này đau!" Tiểu An làm bộ tội nghiệp chỉ chỉ đầu gối của mình.



An Cửu tức cành hông, "Tống Hưng Quốc! Ông bị thần kinh à? Không có việc gì sao lại trút giận lên đứa bé!"



"Là ba không được, là ba không đúng, ba không đúng, con gái tha thứ ba......" Tống Hưng Quốc nói xin lỗi.



Chu Tĩnh Di đứng xem cũng không hiểu ra sao, chỉ là thấy Tống Hưng Quốc thế này, ngẫm lại sự nghiệp của chồng mình phát triển không ngừng, l.q.đ trong lòng vẫn là tương đối vui vẻ. Nhìn bộ dáng ông ta như vậy, chẳng lẽ là bị Phó Thần Thương chỉnh sắp phá sản, cho nên mới tìm đến An Cửu?



Vậy thì bà ta vừa đúng lúc ở lại xem xem lực ảnh hưởng của An Cửu với Phó Thần Thương đến cùng lớn bao nhiêu.