Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 100 : Em là của tôi

Ngày đăng: 06:48 19/04/20


Edit: Nhạn.



“Nhưng mà, chìa khóa đang ở chỗ của đại ca, tôi không có chìa khóa.” Lục Châu trả lời.



“Vậy anh đi đi.” Tâm An Cửu như tro tàn.



“Vậy tôi đi đây, buổi tối tôi cũng sẽ tới đây đưa cơm cho ngài.”



“Có thể giúp ta mang canh xương tới được không?”



“Cái này...... Phạm vi thức ăn trong thực đơn của đại ca không cho phéo mang đến.”  Lục Châu khổ sở nói.



“Vậy anh đi đi.” Tâm An Cửu càng thêm như tro tàn.



“A đúng rồi, đại ca sợ chị dâu nhàm chán, để tôi đưa cái này cho chị.”



An Cửu nghe vậy vui vẻ cho là điện thoại di động, kết quả hừ hừ lại là điện tử tự điển âm đ*o.



-----



Gần mười hai giờ đêm Phó Thần Thương mới trở về.



Mở đèn, thấy An Cửu nằm úp sấp trên giường, cơm tối đặt bên cạnh cũng không đụng đến, từ điển điện tử bị đập bể trên mặt đất.



Phó Thần Thương đi tới: “Tại sao lại không ăn cơm?”



An Cửu trợn to cặp mắt ửng đỏ gắt gao nhìn anh chằm chằm, một câu cũng không nói.



“Cảm thấy không thoải mái hả?”



Phó Thần Thương đưa tay muốn sờ trán của cô, kết quả, vừa mới đến gần, cô đá há to miệng cắn một cái, lqqđ gắt gao dùng sức, rất nhanh máu tươi chảy xuống theo khóe miệng của cô….



Phó Thần Thương cau mày, một tay nắm cằm của cô mới rút tay ra được: “Tống An Cửu, em muốn chết hả?”



Còn tưởng rằng bị nhốt một ngày cô có thể ngoan ngoãn một chút.



Nước mắt tràn mi, An Cửu nói: “Phó, Thần, Phương! Tôi muốn đi nhà vệ sinh!!!’



Phó Thần Thương lập tức sửng sốt.



Móc cái chìa khóa từ trong ví tiền ra cởi còng tay cho cô.
An Cửu trầm mặc trong chốc lát, giống như đã hạ quyết tâm thật lớn mở miệng: “Phó Thần Thương, lqd anh phải biết, sau khi kết hôn với anh, ngoại trừ anh ra, tôi không có người đàn ông nào khác.”



“Đúng vậy.”



“Mặc kệ tôi làm chuyện gì, đều đặt anh lên vị trí thứ nhất.”



“Ừ.”



“Tôi vốn là cảm thấy, trong cuộc hôn nhân này chính tôi không bỏ ra cái gì, cho nên tôi cũng không yêu cầu gì nhiều, chỉ cần anh đối xử tốt với tôi như vậy là đã đủ rồi, về phần anh và những người phụ nữ khác có như thế nào, cũng không liên quan tới tôi!”



“......” Nghe đến đó, sắc mặt Phó Thần Thương có chút khó coi.



“Nhưng mà, hình như tôi đã yêu anh.”



Một giây kế tiếp, trái tim của anh dường như bị câu nói này làm cho mất cảm giác.



“Em yêu anh Phó Thần Thương." Ánh mắt An Cửu sáng ngời khác thường nghiêm túc nhìn hắn.



“An Cửu......”



“Anh đừng nói gì cả, hãy để em nói! Cho nên em không thể nào tiếp nhận được chuyện anh đối xủ tốt với người phụ nữ khác, hơn nữa người phụ nữ kia còn có một đoạn tình cảm với anh trong quá khứ! Anh nhìn cô ta lâu thêm một chút em cũng không chịu nổi! Nhưng em biết rõ, em không có tư cách để không chịu nổi, anh lấy em chẳng qua là cảm thấy em tương đối đăc biệt, đùa giỡn rất vui vẻ?”



Phó Thần Thương cau mày.



“Em không biết chừng nào anh mới chán em, em sợ mình càng lún càng sâu, anh có hiểu không?” An Cửu nói xong khẽ vuốt trán, tự giễu cười: “Không ngờ em cũng sẽ nói những câu ghê tởm như vậy!”



“Phó Thần Thương, anh có yêu em không?” Cô giận bản thân mình vì hỏi một vấn đề hèn mọn như vậy.



Bởi vì, đã không muốn hồ đồ như thế nữa, không muốn chơi đùa say mê như vậy nữa.



Phó Thần Thương trầm mặc như vậy đã để lòng của cô chìm đến đáy cốc”



“Anh không yêu em.” Cô trả lời thay anh.



Giọng nói của An Cửu kích động: “Anh cảm thấy như vậy là công bằng với em hay sao? Chờ sau khi anh chán em, chờ anh cùng Tô Hội Lê xóa bỏ hiểu lầm gương vỡ lại lành, llêquyýđôn hoặc là một người đẹp nào còn hoàn mỹ hơn Tô Hội Lê xuất hiện làm cho anh động lòng, đến lú đó, anh để em ở đâu? Em ở trong mắt của anh, có phải giống như một món đồ chơi hay không, hay giống một con thú cưng của anh? Ngay cả cảm nhận của em anh cũng chẳng bận tâm!!!!”



“An Cửu!!!” Phó Thần Thương ngắt lời cô.



Một hồi lâu sau, Phó Thần Thương nhắm mắt lại, cực kỳ mệt mỏi nằm xuống: “Anh biết rồi, An Cửu, để anh suy nghĩ một chút.”