Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 99 :

Ngày đăng: 06:48 19/04/20


Chỉ đổ thừa ban đầu hai như vậy mãnh liệt hai sâu như vậy



Edit: Nhạn



Một giây trước còn tưởng rằng sẽ thoát khỏi miệng cọp, lqd một giây sau lại có thể bị tha về ổ.



“Phó Thần Thương, anh đang làm cái gì vậy hả? Anh bỏ tôi xuống!”



“Nhóc con, em đã quên tôi nói gì rồi sao?”



An Cửu sợ sệt, anh nói gì?



Anh nói...... Em dám nói đến hai chữ ly hôn, tôi dám cuột em cả đời ở trên giường! Chết tiệt!



Nghĩ tới đây, sắc mặt An Cửu bỗng nhiên thay đổi.



Nhưng mà, phản ứng tối hôm qua của anh không phải ý là cam chịu buông tay hay sao?



“Rõ ràng tối hôm qua anh đã….đã.”



“Đã cái gì?”



Một chữ cô cũng không nói được, bởi vì căn bản anh chưa từng hứa hẹn bất kỳ điều gì, cho nên, đều là cô đơn phương?



“Anh, vô, sỉ! Phó Thần Thương chẳng lẽ anh không phải là đàn ông?



“Em là người rõ nhất.”



“Đúng, tôi biết rõ nhất con mẹ nó anh chính là một tên khốn kiếp vô lại!”



“Quá khen.”



“Hoa...... Hoa Sanh! Cứu tôi!” An Cửu bắt đầu thử bất cứ cái gì khi tuyệt vọng.



Phó Hoa Sanh mắt thấy Phó Thần Thương bỗng nhiên khí thế đi vào, lúc đi ra lại vác An Cửu trên vai.



“Em có kêu nát họng cũng không có ai dám tiến lên giúp em.”



Phó Hoa Sanh thật sự không dám, Phó Thần Thương lại có thể bình yên vô sự từ trong nhà mạnh mẽ mang An Cửu ra khỏi mà không có bị ông cụ đuổi giết...... Anh ta đi lên chẳng phải chính là chịu chết.



Chỉ cần nhìn một thân sát khí này, cũng có thể biến thành một dạng thần thức có được hay không!



Nhưng mà, cũng có người không sợ chết.



Sự hiện diện cực kỳ thấp của Phó Thần hi luôn luôn ngoài ý muốn, vì đại nghĩa mà xông lên cứu An Cửu ra khỏi tay Phó Thần Thương.



Phó Hoa Sanh đứng một bên vì Phó Cảnh Hi mà mặc niệm, sau đó yên lặng đứng cách xa một chút, anh hai lúc nào có thể chọc, lúc nào thì không thể chọc, anh là người rõ ràng nhất.




Phó Thần Thương nói xong, lời nói chẳng khác nào lời nói của cầm thú, áo mũ chỉnh tề mà thẳng bước đi.



An Cửu hung hăng đạp một cái giường, hận không đập được cho bể luôn.



Tại sao ban đầu lại hồ đồ ngu ngốc như vậy, lại gả cho Phó Thần Thương cái tên cầm thú này!



An Cửu thử các loại phương pháp cuối cùng cũng tuyệt vọng buông tha, cái gì mà còng tay, rõ ràng là đồ chơi tình dục, nhưng tại sao lại không thể mở nó ra? Nếu như tay phải của cô không bị gãy, có thể thử làm gãy chân giường, nhưng mà bây giờ căn bản là không dùng lực được.



Thật vất vả chịu đựng đến trưa, An Cửu bụng đói kêu vang.



Buổi tối anh mới trở về, vậy chẳng phải cô sẽ bị bỏ đói suốt cả một ngày hay sao?



Đây là cố ý cho cô đói bụng để đến tối cô không có hơi sức chống cự phải không?



An Cửu mới vừa nghĩ như vậy, lập tức nghe được âm thanh cửa lớn mở ra, nghe được tiếng bước chân không phải của Phó Thần Thương.



“Chị dâu!” Lục Châu đứng trước cửa kêu một tiếng, không thấy ai lập tức tiến vào phòng ngủ.



Khi thấy An Cửu bị còng nằm trên giường, Lục Châu ngốc trệ ba giây, trong lòng có hàng trăm con ngựa đang chạy như điên, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ như rất bình tĩnh.



Nhưng mà khi nhìn thấy còng tay màu hồng anh rất vui mừng, không ngờ lúc trước đưa quà tân hôn này cho lão đại lại phát huy công dụng.



An Cửu nhận ra, đây là người đàn ông đi theo bên cạnh Phó Thần Thương khi đang ở thành phố X, đều là cá mè một lứa.



Bị An Cửu dùng ánh mắt căm thù cùng cảnh giác nhìn chằm chằm, Lục Châu sờ mũi một cái, bưng cái ghế đặt cạnh An Cửu, lqd sau đó mở hộp cơm trong tay ra đặt lên trên.



Lục Châu cung kính đưa đũa cho cô: “Đây là đại ca cố ý chuẩn bị đồ ăn đầy dinh dưỡng cho ngài.”



Không chỉ là món ăn đầy dinh dưỡng, còn là món ăn đầy dinh dưỡng của trẻ nhỏ, một loạt hình ảnh mang phong cách hoạt hình? Lòng nướng hình con cá, cơm gạo nếp làm hình rồng nhỏ, củ cải cắt hình con gà nhỏ. Ngay cả đôi đũa cũng là đôi đũa ma thuật.



Nhưng mà, thật thơm, mùi thơm của thức ăn trong nháy mắt làm tiêu tan sức chống cự của An Cửu.



Cô cũng biết, lấy tính cách của Phó Thần Thương làm sao lại để cô đói bung được, đương nhiên là phải đút cô ăn thật no, sau đó buổi tối mới chơi đùa vui vẻ cùng anh được.



Ăn, hay là không ăn đây?



Không ăn sẽ đùa bỡn, ăn cũng bị đùa bỡn.



Vẫn nên ăn thôi!



Ăn cơm xong còn có canh cá diếc, bánh ngọt và trái cây.



An Cửu không khách khí ăn hết từng món.



Ăn xong rồi lập tức bắt đầu hoạt động miệng: “Có thể giúp tôi mở còng tay để đổi tư thế không? Mới ăn xong nằm rất khó chịu.”