Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 146 : Ôm cây đợi thỏ

Ngày đăng: 06:49 19/04/20


“Có thù oán với ai? Có câu trả lời gì? Cuối cùng Sở Mạch có ý gì chứ? Kiều Trang không nghe hết trọn vẹn, chưa hiểu rõ đầu đuôi.



Sau khi cúp điện thoại, An Cửu cả nửa ngày rồi không mở miệng, Kiều Tang xem sắc mặt cô ấy không tốt cũng yên lặng trở lại.



Mấy phút sau, rốt cục An Cửu cũng từ từ nói, “Thật xin lỗi Tang Tang, mình làm cậu phải bị liên lụy rồi.”



“Sao? Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?” Kiều Tang khó hiểu



“Tang Tang, nếu không có ai tình nguyện dẫn dắt cậu, mình sẽ làm người đại diện cho cậy được hay không?”



“Được được được! Đương nhiên là được rồi!” Khuôn mặt Kiều Tang mới vừa hưng phấn nói xong lập tức trở về vẻ mặt đau khổ lắc lắc đầu, “Không được, không được! Bây giờ mình cũng đã như thế này rồi, mình không muốn cậu làm quản lý của mình! Hơn nữa, nếu làm quản lý của mình thì nhất định phải kí hợp đồng với Tụ Tinh! Mình biết cậu không muốn gặp anh ta!



An Cửu kéo một ngăn lớn dưới giường tạo thành một chiếc giường dự phòng rồi đem chăn ra trải lên, “Tóm lại, chuyện này cậu không cần lo, mấy ngày tới cậu sẽ ở đây với mình. Mình sẽ giúp cậu xử lý.”



Kiều Tang vấn tóc thành búi, lục giấy bút ra vẻ tranh, “Mình nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy Hedy không có khả năng làm vậy với mình, chắc chắn là có người mua chuộc, trong chuyện này người có động cơ và năng lực làm được chỉ có Sở Mạch! Ngoài Sở Mạch ra không ai dám động đến tính mạng của Phó Thần Thương, ngoài Sở Mạch thì không còn người nào khác! Đúng rồi, cậu nói liên lụy đến mình là có ý gì?



Nhìn An Cửu như có tâm sự sâu kín, biết cô ấy đã phát tiết tâm trạng một lần nên cũng thấy yên tâm một chút, giữ cô ấy ở đây chẳng qua là sợ cô ấy chịu không nổi áp lực bao vây từ bốn phía.



“Nói không chừng có người biến thái thích tự thiến à!” An Cửu không chút để ý nói.



“Xùy xùy, anh ấy tự thiến, thì mình đây đã biến thành cái gì rồi hả? Tiểu An Cửu, cậu đã là mẹ của hai đứa trẻ, ăn nói nên chú ý hình tượng!”



Tự thiến… Tự thiến? Kiều Tang lấy tay chống cằm, rốt cục cũng hiểu rõ ý tứ của An Cửu vừa rồi, búng tay nói, “Cậu nói Phó Thần Thương?”



An Cửu đang trải drap chợt dùng một chút, Kiều Tang không thể tin được la ầm lên: “Không thể nào? Anh ấy bị đứt gân não sao? Mình là nghệ sĩ của công ty anh ấy, anh ấy vì nhiều tiền quá không biết xài cách nào sao? Mình đối với anh ấy có chỗ nào không tốt chứ?”



Kiều Tang nói xong cũng hiểu được tất cả vấn đề, cẩn thận nhìn An Cửu một chút, “Ây da… Mình đã hiểu rồi…”
“Hôm nay cũng vậy sao?”



“Vâng.”



“Không thể nào, tôi ở đây cả một ngày trời vẫn không thấy anh ấy đi vào.”



“Mấy ngày nay ông chủ đều ở lại công ty qua đêm.” Tề Tấn trả lời.



Nghe câu trả lời như vậy,  trong lòng An Cửu chỉ muốn giết người, trong đầu nhanh chóng hiện ra bốn chữ “S-H-I-T”.



“Có thể giúp tôi gặp anh ấy được không?” Không đợi Tề Tấn trả lời, An Cửu tự mình lắc lắc đầu nói, “Thôi, không cần.”



Rõ ràng Phó Thần Thương cố ý muốn cô phải chờ đợi, làm sao có thể gặp cô được.



“Chuyện này, tôi có thể giúp bà chủ đặt cuộc hẹn trước, nhưng mà gần đây lịch làm việc của ông chủ cực kỳ bận rộn, nếu anh ấy có thời gian gặp cô e rằng cũng phải vài ngày sau, nếu cô có việc khẩn cấp, hay là thử vận may đi!” Tề Tấn luôn cân nhắc trả lời mang tính xã giao lại quan tâm đưa ra đề nghị.



“Được, cám ơn.” Đã đến đây chờ lâu như vậy, cô thật sự không cam tâm ra về.



Tề Tấn dẫn cô đến đại sảnh ngồi chờ, sau đó rời đi lo công việc.



An Cửu ngồi một góc chờ hơn hai tiếng đồng hồ, sau cùng chịu không nổi, tự nhiên vô tình ngủ thiếp đi.



Bởi vì An Cửu cho đích thân Tề Tấn mời vào, nên bảo vệ công ty chỉ nhìn cô vài lần, không đến hỏi thăm, bây giờ anh ta cảm thấy lo lắng không yên, ông chủ đã ở trong phòng bảo an đợi cả ngày trời, cuối cùng ông chủ có ý gì đây? Ông ấy đối với công việc của mình có điều gì không hài lòng sao?



Rốt cục Phó Thần Thương cũng từ phòng bảo an đi ra, nhân viên bảo vệ sung sướng đến rơi lệ, vừa muốn tiến đến chào hỏi lại bị ánh mắt của Phó Thần Thương ngăn lại, sau đó anh ta thấy ông chủ lạnh lùng của anh ta từng bước đi đến người phụ nữ đang ngủ kia, ngồi xổm trước mặt cô…