Ông Xã Của Tôi Cứ Thay Lòng Đổi Dạ

Chương 3 :

Ngày đăng: 05:49 19/04/20


Edit: Tiểu Hách



Ps: chữ trong (…) có màu là lời của thụ, chữ màu xám là chú thích của mình



Ông xã nhà tôi, anh ta đã thay lòng.



Lần này là thật sự!



Không phải anh ta đã thường xuyên (hai ba lần) lên mạng xem đồ dùng trẻ em, còn có xem sách nuôi dạy trẻ sơ sinh sao?



Lần trước để cho anh ta lấp liếm qua ải, do tôi chú ý đến chuyện anh ta là cô nhi và chuyện tôi là con trai, không thể sinh và hư thai. Vì thế đã bỏ quên chuyện anh ta thật sự thay lòng đổi dạ.



Lực chú ý mất tập trung vì tôi bị dụ dỗ ăn cơm, tắm rửa, sau đó là say đắm ân ái với ông xã, xong rồi mệt mỏi ngủ như chết.



Sáng hôm sau thức giấc tôi đấm ngực giậm chân, hối tiếc không thôi. Thế nhưng ý nghĩ ông xã nhà tôi thay lòng vào lúc này càng thêm kiên định.



Bạn nghĩ đi, trên ti vi đều diễn ra như vậy mà. Ông xã ở bên ngoài… ngoại tình, thế là liền mua cho bà xã túi xách quần áo để lấy lòng vợ.



Cái này gọi là làm cố tả hữu nhi ngôn tha!



Cố tả hữu nhi ngôn tha: nguyên văn “Vương cố tả hữu nhi ngôn tha” – Vua nhìn tả hữu mà nói qua chuyện khác. Ý chỉ vô thoại đối đáp, có ý định tránh né chủ đề, dùng chuyện khác nói lấp liếm cho qua.



Ý nói là ông xã muốn chăm sóc hai người gọi là Tiểu Tả Tiểu Hữu sau đó nói sang một chuyện khác. Cái này gọi là làm dời đi lực chú ý.



Câu này thật sự mình cũng không hiểu lắm, có thể do Tô Tô là “cái thiên tài” nên không hiểu lắm về nghĩa của cái câu Cố tả hữu… ẻm tự suy diễn ra theo ý của mặt chữ, là có hai nhân vật Tiểu Tả Tiểu Hữu.



Còn không, là do Tô Tô liên tưởng đến hai nhân vật Tiểu Tả Tiểu Hữu trong bộ phim hoạt hình “Miêu Miêu và Cẩu Cẩu”, tiểu Tả là mèo đen, Tiểu Hữu là con chó vàng.



Ông xã ngoại tình sẽ dời đi lực chú ý của bà xã, hơn nữa đối với bà xã sẽ có cảm giác áy náy.



Cho nên mới phải đối đãi tốt với bà xã.



Nhưng mà, tại sao ông xã không mua quà vặt, gà vàng nhỏ, không cho tôi lên mạng để lấy lòng tôi chứ?



Tức giận!! (◣д◢)



Tôi nhất định sẽ bỏ anh ta! ()



Ơ? Bạn nói nếu không tốt với tôi, không có áy náy với tôi, không mua cho tôi gà vàng nhỏ, mua quà vặt, chuyện này đã nói lên anh ta không có đổi tâm?



Bạn thấy bạn khờ chưa. ()
Chú tài xế phì cười, cười ha ha: “Nói không chừng ông xã nhà cậu và tôi có lẽ là thân thích đó ——” Chú ấy đột nhiên dừng lại, xe chợt thắng gấp, tôi lại đụng đầu nữa.



Mắt ứa lệ lưng tròng, còn không kịp tìm chỗ đau trên đầu, tôi đã bị chú tài xế nắm một cánh tay. Tôi nhìn sang, thấy bộ dạng rất gấp gáp và mong đợi của chú tài xế.



“Tô Tô, dáng dấp ông xã của cậu rất giống với tôi?”



“Ừm” Tôi gật đầu.



Chú tài xế càng kích động. Hồi lâu, chú ấy từ hộp tỳ tay trong xe lấy ra một khung hình, đó là một tấm ảnh gia đình. Chú ấy chỉ tay vào phía trên một người hỏi tôi: “Giống như cậu ta không?”



Tôi xích lên trước vừa nhìn, lập tức liền trợn to hai mắt: “Giống!” Thật sự giống lắm! Quả thực chính là dáng vẻ của ông xã lúc mười tuổi, nhưng mà ông xã ôn hòa hơn cậu này.



Chú tài xế cực kỳ kích động. Thật lo lắng bệnh tim của chú ấy lại tái phát.



“Tô Tô, ông xã cậu… Là đang ở trong chiếc xe phía trước?”



“Đúng đó!” Tôi gật đầu, đồng tình nhìn chú ấy.



Thật đáng thương, chú tài xế không chỉ có bệnh tim, trí nhớ còn rất kém cỏi. (Tôi đã quên chuyện chú tài xế khó thở là bởi vì tôi đã túm lấy cà vạt của chú ấy)



Chú tài xế tự tin nở nụ cười, giống y như ông xã, nhưng mà chú ấy cười lả lơi quá.



“Tô Tô thân mến, cậu cứ yên tâm đi. Chỉ qua một lát, tôi có thể vượt lên trên trước ông xã nhà cậu!”



Sau đó, chú tài xế liền đạp mạnh cần ga, xe chạy cực nhanh, tốc độ nhanh đến mức giống như đang bay.



Tôi không có sợ, trên thực tế, tôi rất vui vẻ. Tôi thích chơi trò tàu lượn siêu tốc, nhưng mà ông xã và mọi người cứ không chịu cho tôi chơi.



Không nghĩ tới, chú tài xế chính là người tốt bụng. Tôi cười híp mắt.



Nhưng một giây sau thì tôi cười không nổi, bởi vì lúc xe dừng lại, chú tài xế dẫn tôi tìm được ông xã. Khi đó tôi nhìn thấy bên cạnh ông xã có một cậu thiếu niên trẻ tuổi xinh đẹp, hoạt bát và đáng yêu.



Cậu thiếu niên ôm lấy cánh tay của ông xã tôi, líu lo vừa nói vừa cười. Mà ông xã vẫn để cậu ta tùy ý ôm, còn… còn mỉm cười thật là trìu mến.



Mũi tôi liền đột nhiên chua chua, từng giọt lệ tụ ở trong mắt. Tôi rốt cuộc đã nhớ, tôi tới đây để làm gì.



Ông xã nhà tôi anh ta thật sự thay lòng rồi.



Lần này, là thật.