Ông Xã Hợp Đồng

Chương 139 :

Ngày đăng: 11:59 30/04/20


“Hôm nay cũng không có việc gì nhiều” Mạnh Kiều Dịch ôm eo Vạn Tố Y, đưa cô lại ghế ngồi xuống.



Vạn Tố Y ngồi xuống, rất thuần thục lấy ấm trà trên bàn rót vào tách đẩy qua cho Mạnh Kiều Dịch rồi tiếp tục rót vào ly cho mình. Mạnh Kiều Dịch nhìn thấy Vạn Tố Y nhấ tách trà, anh đưa tay giữ lấy tay cô đang cầm tách trà đưa lên miệng mình. Vạn Tố Y bị éo buộc món trà cho anh, ánh mắt không che giấu đươc nụ cười bất lực: Mạnh tiên sinh đã mệt đến mức nước cũng lười cầm rồi sao?”



Cô rõ ràng đã rót trà cho anh, nhưng anh nhất quyết đòi tách trà trong tay cô.



“Qua tay của Mạnh phu nhân, nước trở nên ngọt lạ kỳ.” Mạnh Kiều Dịch uốn một nhấp trà vô cũng mãn nguyện nói.



Ánh mắt sâu hút, Mạnh Kiều Dịch chăm chú nhìn Vạn Tố Y, đối với Vạn Tố Y đây là một kiểu mê hoặc, không được mấy người cự tuyện được ánh mắt sâu thẳm này của Mạnh Kiều Dịch.



“Cần anh đưa Y Y đi tham quan một chút không” Mạnh Kiều Dịch chủ động đề nghị, Vạn Tố Y đến đây mấy lần nhueng chưa bao giờ tham quan kĩ.



Vạn Tố Y đối với nội bộ công ty không mấy hứng thú nên lắc đầu từ chối: “không cần đâu, em cũng đâu có làm việc ở đây, không hiểu rõ cũng có không sao”



“Không giống nhau chứ” Mạnh Kiều Dịch dí tay vài trán cô, nói với Vạn Tố Y như thông báo: “em là nữ chủ nhân ở đây, có nghĩa vụ phải năm rõ.”



Vạn Tố Y hơi sững sờ một chút, cô đưa tay chống eo cười và nói: “hay là để lần sau đi.



Hôm nay Vạn Tố Ý không có hứng thú đi tham quan, cô chỉ muốn nhanh chóng được về nhà.



Mạnh Kiều Dịch chiều theo ý cô, không có ý định ép buộc cô.



“Về nhà không?” Mạnh Kiều Dịch hỏi ý kiến Vạn Tố Như



Vạn Tố Như chớp chớp mắt, không chắc chắn hỏi lại anh:”không phải chưa đến giờ tan làm sao?”




Vạn Tố Y lắc đầu, mỉm cười:”không sao, chỉ là đại tỷ không được vui.



“Sau này tiếp xúc nhiều rồi em sẽ biết, đại tỷ là người tâm trạng hóa, tin anh đi, chị ấy không phải vì em mà tâm trạng không vui.” Mạnh Kiều Dịch an ủi Vạn Tố y



Vạn Tố Y cười gượng, cô tất nhiên là biế Mạnh Kiều Dịch đang an ủi cô. Cô chỉ có thể miễn cưỡng tin lời Mạnh Kiều Dịch, có phải giận Vạn Tố Y hay không thì ngày mai là biế rõ.



Hai người đã nói là cùng nhau ăn tối, Vạn Tố Y tạm thời không suy nghĩ gì cả, vui vẻ ăn tối cùng Vạn Kiều Dịch.



Vạn Tố Y cứ tưởng anh nói ăn tối là vè nhà ăn cơm. Nhưng không phảiManh Kiều Dịch đưa Vạn Tố Y đến một tòa tháp truyền hình rất cao



Vạn Tố Y đứng dưới chân tháp, nhìn lên ngọn tháp cao chót vót, có chút nghi ngờ nhìn Mạnh Kiều Dịch:”đến đây dùng bữa tối sao?”



”Anh đã bảo Chu hầu chuẩn bị tất cả, không đươc lãng phí đó.” Mạnh Kiều Dịch nắm tay Vạn Tố Y đưa cô lên thang máy.



Tháp truyền hình không chỉ nhìn có vẻ cao, mà thực tế nó cao chót vót. Cô trong tháng máy 5p rồi vẫn chưa đến, tai cô có cảm giác bị ù rồi.



Vạn Tố Y biết đây là tháp truyền hình, cô cũng chỉ nghe nói các nhà hàng ở đây đều rất đắt, cô chưa đến đây bao giờ.



Hôm nay cô đến, nhà hàng không một bóng người, đến phục vụ cũng không có.



“Hôm nay không mở cửa sao?” Vạn Tố Y mắt nhìn xung quanh lo lắng hỏi.



Cô còn biết ở đây có địa điểm xem cảnh đêm, có thể mua vé lên đây xem cảnh đêm bình thường người rất đông.