Ông Xã Hợp Đồng
Chương 140 :
Ngày đăng: 11:59 30/04/20
Mạnh Kiều Dịch cười nhạt vỗ tay một cái: " Đương nhiên kinh doanh"
Hành động chụp của anh dừng lại, và có người lập tức đến dẫn họ đi.
Khi Vạn Tố Y nhìn họ với ánh mắt nghi ngờ, phân vân có nên đi cùng, Mạnh Kiều Dịch nhìn cô bằng ánh mắt kiên định, cô mới từ từ theo bọn họ đi.
Tất cả các vị trí trong phòng ăn hôm nay đều bị hủy bỏ, chỉ còn lại một bàn ăn lớn ở kính tham quan, hiện tại nhân viên phục vụ dẫn cô đến chiếc bàn đó.
Mạnh Kiều Dịch rất ân cần kéo ghế cho Vạn Tố Y, Vạn Tố Y nở nụ cười ngồi xuống và đôi mắt không thể rời khỏi mặt kính pha lê kia.
Đây là điểm cao nhất của Thành phố, từ đây có thể nhìn thấy quang cảnh của toàn thành phố, mọi thứ đều rất nhỏ bé, đến ngay cả kiến trúc cao nhất của tập đoàn Đại Hưng cũng không tìm ra.
Vạn Tố Y nhìn những ngôi sao sáng của thành phố, hai tay đặt trên mặt kính mỉm cười: " Từ đấy nhìn thành phố, cảnh đêm giống như là những con đom đóm."
" Y Y có một đôi mắt thẩm mỹ" Mạnh Kiều Dịch vẫn chưa nhìn ra ngoài cửa sổ, cái nhìn ôn nhu hướng về phía Vạn Tố Y vẫn tiếp tục.
Vạn Tố Y một tay chống cằm, bên cạnh nhìn Mạnh Kiều Dịch: " Trong mắt anh, nó giống gì?"
Nói cô có đôi mắt thẩm mỹ, vậy cái anh nhìn thấy chắc chắn sẽ không giống cô.
" không có gì đặc biệt, chỉ là cảnh đêm mà thôi" có lẽ vì nhìn nhiều rồi, Mạnh Kiều Dịch đối với cảnh đêm này không có chút tưởng tượng nào.
Buổi tối Văn phòng của anh nhìn xuống, cũng đều như vậy. Bình thường ra nước ngoài công tác, cũng đã nhìn thấy nhiều cảnh đêm như vậy. Với anh mà nói, điều này không có gì đặc biệt.
" Đó cũng là một cảnh đêm tuyệt vời" nụ cười trên mặt Vạn Tố Y không dừng lại. Nhìn rất quyến rũ: " cuối cùng em cũng hiểu nhiều người mua vé đến đây như vậy, ngay cả khi rất đông"
Nhìn Vạn Tố Y ăn ngon miệng, Mạnh Kiều Dịch hài lòng nở nụ cười: " Em thích là tốt rồi."
Mạnh Kiều Dịch thay Vạn Tố Y chút, Vạn Tố Y cơ bản đã ăn xong.
Cô ăn rất no, và đã muộn nhưng cô vẫn muốn ở đây thêm chút nữa. Sau khi nhìn qua kính viễn vọng, Vạn Tố Y không chỉ nhìn thấy tập đoàn Đại Hưng mà còn nhìn thấy rõ hướng của ngôi nhà.
Bữa ăn này, Vạn Tố Y ăn rất vui, trên đường về nhà, tâm trạng của cô rất tốt vẫn nói về tòa tháp đó.
" Đó là lần đầu tiên em lên đấy, em không nghĩ nó sẽ thú vị Như vậy." Vạn Tố Y có chút cảm động nói,cô chạm vào tai mình và tiếp tục: " Nó khá cao, khi đi thang máy có cảm giác ù tai giống như trên máy bay vậy."
Có vẻ Vạn Tố Y muốn nói rất nhiều về cái tháp đó, Mạnh Kiều Dịch không ngắt lời cô, lặng lẽ lắng nghe cô.
Thực tế từ bé đến lớn không ai có thể nói nhiều như vậy khi ở bên Mạnh Kiều Dịch, đặc biệt sau khi lớn lên.
Khả năng diễn đạt của anh rất mạnh, nói chuyện trước mặt anh cơ ban la thể hiện. Sau khi lớn lên mọi người đều sợ sự giải thích của anh. Không ai dám nói bất kỳ điều gì mình thích trước mặt anh. Cơ hồ đều là anh thích.
Mạnh Kiều Dịch không thích làm phức tạp vấn đề, anh luôn nghĩ rằng tất cả mọi người đều phải theo ý mình. Nhưng bây giờ khi nghe Vạn Tố Y nói điều không liên quan, anh lại rất vui.
" Nếu có cơ hội, chúng ta sẽ trở lại nữa nhé." Vạn Tố Y nói rất lâu, cuối cùng hít một hơi thật sâu và đưa ra kết luận: " Em cảm thấy nơi này rất nên đến lại lần nữa."
Nếu cô muốn đến, Mạnh Kiều Dịch nhất định sẽ đi với cô.
" Được, khi nào em muốn đi hãy nói với anh" yêu cầu như vậy, Mạnh Kiều Dịch đáp ứng cô vô điều kiện.