Ông Xã Hợp Đồng
Chương 298 :
Ngày đăng: 12:01 30/04/20
Một người phụ nữ có xinh đẹp hay không, quyền quyết định ở trong tay của người đàn ông. Nếu như người đàn ông làm cho người phụ nữ hạnh phúc, trên mặt người phụ nữ trước sau đều rạng rỡ. Nhưng nếu như người phụ nữ trở nên bất hạnh, ít vẻ tươi cười, chỉ còn lại có sầu khổ, vừa liếc mắt nhìn qua không có khả năng làm người ta cảm thấy hạnh phúc.
Nụ cười vui vẻ là mỹ phẩm tốt nhất, Mạnh Kiều Dịch rất tốt với Vạn Tố Y, Vạn Tố Y không thấy ngại khi không trang điểm mà đi theo bên cạnh Mạnh Kiều Dịch, cũng không ngại nhìn mình rất tệ. Nhưng cũng vì không ngại, trái lại làm cho cô càng xinh đẹp hơn.
Vạn Tố Y ngồi ở bên trong xe của Mạnh Kiều Dịch, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cảnh tuyết bên ngoài.
Tối hôm qua tuyết rơi quá nhiều, sáng nay vẫn chưa dừng, trên mặt đất đầy tuyết nên đường trơn trượt, xe đi trên đường phải lái rất chậm, nếu không sẽ bị trượt.
Mạnh Kiều Dịch lái xe rất chậm, nhưng rất vững. Vạn Tố Y ngắm nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ. Cô giống như đứa trẻ lần đầu tiên nhìn thấy tuyết, trong ánh mắt đầy vẻ thích thú.
Cô thấy cảnh vật như vậy thật đẹp, căn bản không nỡ rời mắt. Trước đây cô căn bản không có thời gian quan tâm tới cảnh vật bên ngoài. Bên ngoài rốt cuộc đẹp tới đâu, cô không biết, vì luôn phải đi làm vội vàng, hết giờ vội vàng về. Khi đó cho dù trong lòng mê cái đẹp, nhưng vẫn sống giống như một người máy biết hít thở. Nhưng bây giờ lại khác, cô có đôi mắt phát hiện cái đẹp, rất dễ dàng chú ý tới những vẻ đẹp khác nhau.
Vạn Tố Y cảm ơn Mạnh Kiều Dịch đã cho mình có bản lĩnh như vậy, càng cảm ơn cuộc sống bây giờ có thể làm cho cô phát hiện ra những điều tốt đẹp.
"Em cứ nhìn như vậy không thấy mỏi cổ à?" Mạnh Kiều Dịch thấy Vạn Tố Y nhìn mãi ra ngoài cửa sổ thì quan tâm hỏi.
Vạn Tố Y lắc đầu, cười hì hì: "Không mỏi."
"Đây là lần đầu tiên em phát hiện, hóa ra thành phố của chúng ta bị tuyết lớn bao phủ là như vậy."
Vạn Tố Y áp một tay ở trên cửa sổ, một tay vô tình đặt ở trên bụng, đôi mắt hoàn toàn bị cảnh sắc bên ngoài giữ lại.
Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, thật ra Vạn Tố Y đã từng xinh đẹp. Đó là lhi cô mới vừa mới đi làm, trước khi cô lấy hắn. Nếu không vì sao hắn vừa quyết định phải chọn một người vợ, người đầu tiên hắn nghĩ tới là cô.
Hình như cũng có một lần như vậy, ở dưới tuyết, Vạn Tố Y cũng đứng ở dưới tòa nhà giống như lúc này, gương mặt cũng xinh đẹp như bây giờ...
Lúc này, Vạn Tố Y đang ngắm cảnh tuyết bên ngoài hình như phát hiện ra điều gì, cô khẽ cười. Chẳng bao lâu, một người phụ nữ đã chạy tới trước mặt cô.
"Tôi còn tưởng ngài sẽ chờ ở lối ra." Triệu Địch tìm Vạn Tố Y một vòng, rốt cuộc cũng tìm được Vạn Tố Y, áy náy nói: "Đáng lẽ ra tôi phải nói rõ."
Triệu Địch cảm thấy rất áy náy khi để cho Vạn Tố Y chờ ở đây.
Vạn Tố Y đứng trong gió tuyết một lúc nên người thật lạnh, trên lông mi cũng dính chút bông tuyết, làm cho cô trông càng xinh đẹp hơn bình thường: "Không sao, chúng ta đi thôi."
Vạn Tố Y đang ngắm cảnh sắc trước mắt thì bị cắt ngang, cô không có cách nào tiếp tục được nữa, chỉ mỉm cười và nói với đối phương.
Triệu Địch đi cùng Vạn Tố Y lên tầng. Cô căn bản không phát hiện ra có một người đàn ông đã đứng trong tuyết nhìn mình rất lâu.
Lương Dần không biết Vạn Tố Y tới đây làm gì, nhưng hắn biết tất cả những điều này không thể liên quan đến hắn. Hắn nắm chặt cái dù trong tay và vào bào Kailin Beauty.
Bên ngoài tuyết vẫn đang rơi, nhưng những câu chuyện trong tuyết sẽ chỉ liên quan tới tuyết, không còn liên quan tới Vạn Tố Y, cũng không liên quan tới Lương Dần.