Ông Xã Hợp Đồng

Chương 308 :

Ngày đăng: 12:01 30/04/20


Nguyễn Ca thằng thừng từ chối đề nghị của Vạn Tố Y, cô nói: “Chuyện này cậu cứ nghe tớ đi, tớ thấy như vậy cũng tốt mà, tiền này để ở chỗ cậu, tớ rất yên tâm coi như tự mua cho mình một cái bảo hiểm đi, sau này nếu thất nghiệp thì coi như lấy số tiền này làm thu nhập.”



Vạn Tố Y mỉm cười vẫn hy vọng Nguyễn Ca sẽ mãi mãi không bao giờ thất nghiệp, cô cũng không tin Nguyễn Ca lại có ngày đó.



Suy cho cùng thì Nguyễn Ca vẫn rất nổi tiếng.



“Thực ra cho dù cậu rút khỏi làng giải trí thì số tiền cậu kiếm được bây giờ cũng đủ cậu tiêu nửa sau của cuộc đời” Vạn Tố Y biết rằng những lời Nguyễn Ca nói trước mặt cô là chỉ mong cô nhận số tiền này.



Nguyễn Ca cũng không phủ nhận lời của Nguyễn Ca, mỉm cười gật đầu: ‘thì đúng như vậy, thì tớ cũng biết đầu tư đấy chứ, mới đầu có vài trăm vạn mua nhà bây giờ cũng cả nghìn vạn rồi, vẫn còn cái quán rượu ở nước ngoài nữa, làm ăn cũng khá tốt, có khi tiền tớ kiếm bên ngoài còn nhiều hơn đi diễn nữa, nhưng.... đầu tư chỗ cậu không phải vì mối quan hệ bạn bè của chúng ta, cậu nghĩ xem, trên đời này làm gì có ai chê chuyện kiếm ra tiền chứ?”



Nguyễn Ca mỉm cười nói với Vạn Tố Y gần như sứ mệnh của cô ở trái đất là để kiếm tiền vậy.



Vạn Tố Y mỉm cười không biết trả lời ra sao với Nguyễn Ca.



“Thôi được rồi, cứ làm theo tớ đi. Tớ còn không quan tâm đến mấy điều này, hơn nữa tớ và Triệu Địch đều nói rồi, cậu cứ làm theo lời tớ mà làm cũng không cần gọi Triệu Địch đến rồi đi nữa” Nguyễn Ca nói những lời này một cách rất dứt khoát không thể thay đổi nữa.



Vạn Tố Y lắc đầu bất lực, thật ra cô cũng không để ý lắm vấn đề tên công ty, chỉ là nghĩ Nguyễn Ca ở công ty được nhận sự bình đằng mà thôi, lấy tên Nguyễn Ca đặt tên cho công ty cũng tốt hơn nữa, tên của Nguyễn Ca so với tên của Vạn Tố Y có thể sẽ uy lực hơn nhiêu.



“Xuống ăn cơm đi, tớ đói rồi này, cũng lâu chưa được ngồi ăn một bữa đàng hoàng, cậu không biết chứ tớ nhớ đầu bếp của nhà cậu đến như nào đâu” Nguyễn Ca vừa nói vừa nhìn Vạn Tố Y khen hết lời, cô nói vậy để muốn Vạn Tố Y chuyển sự chú ý đến việc xuống ăn cơm.



Vạn Tố Y gât đầu dẫn Nguyễn Ca xuống dưới: “Cậu đến cũng đúng lúc ăn tối đấy”




Thẩm Nghi San nhìn Vạn Tố Y một lát khuôn mặt nở nụ cười nhưng trong lòng cô còn chẳng muốn giống với Vạn Tố Y cơ”



“Vậy ư? Chắc bời vì lâu rồi không ở cạnh nhau rđó, Tố Y gầy đi một chút xem ra không giống nhau nhưng hồi còn nhỏ, mẹ luôn nói cả hai đứa đều là mỹ nhân đó” Thẩm Nghi San chủ động nói chuyện với Nguyễn Ca.



Nguyễn Ca gật đầu nhìn Thẩm Nghi San đối với những lời nói của Thẩm Nghi San Nguyễn Ca cũng đồng ý như vậy.



Vạn Tố Y nở nụ cười, cô uống một ngụm canh, đôi mắt lúng liếng, từ nhỏ cô không hề nhận được từ mẹ nổi một lời khen, cô cũng không biết tại sao Thẩm Nghi San lại nói như vậy.



Nguyễn Ca thấy có chút thú vị, cô quay sang Vạn Tố Y: “ Phải không? Tố Y, vậy tớ thật sự tò mò về dáng vẻ ngày còn nhỏ của cậu đó”



Vạn Tố Y mỉm cười nhưng không hề trả lời coi như mặc định cũng coi như không muốn trả lời.



Thẩm Nghi San nhìn Vạn Tố Y không hài lòng với thái độ của Vạn Tố Y, cô ta cho rằng cô đã nói như vậy rồi thì Vạn Tố Y cũng nên ủng hộ một chút.



Vạn Tố Y cũng không quan tâm, như vậy sẽ không muốn làm ảnh hưởng đến cô ta nói những thứ khác: “ Vậy em có thể kí tên cho chị không?:”



“Đương nhiên là có rồi! Chị là chị của Tố Y, chị muốn bao nhiêu cũng được, đến lúc chị về nước rồi lúc nào cần thì em cũng có thể gửi chuyển phát cho chị cơ” Nguyễn Ca không biết Vạn Tố Y và Thẩm Nghi San không giống các chị em bình thường nên vẫn đối xử với Thẩm Nghi San vô cùng tốt.



Thẩm Nghi San không ngừng nói chuyện với Nguyễn Ca, Vạn Tố Y ngược lại lại trở thành người chẳng nói gì, hôm nay Nguyễn Ca đã khiến Vạn Tố Y nhớ lại rất nhiều kí ức khi còn nhỏ.