Ông Xã Hợp Đồng

Chương 309 :

Ngày đăng: 12:01 30/04/20


Vạn Tố Y thất thần nghe hai người họ nói chuyện, rất nhanh, tiếng hai người họ nói chuyện trở nên ong ong qua tai cô, giọng nói càng ngày càng thân thuộc đó dần là giọng của bố mẹ cô, đang so sánh giữa cô và Thẩm Nghi San.



“Hai đứa con gái mà sao khác nhau vậy chứ?”



“Vạn Tố Y mà có thể ưu tú như chị nó thì quá tốt rồi.”



“Nghi San đúng là khiến tôi nở mày nở mặt mà, thật đúng là niềm tự hào cho nhà họ Thẩm chúng ta.”



“.........”



Hồi bé, trong mắt bố mẹ, cô không xuất sắc bằng Thẩm Nghi San. Trong những năm tháng đã qua đó, vì sự nổi trội của mình mà Thẩm Nghi San đã sống những ngày tháng rất tươi đẹp.



Vốn chỉ là bị ánh sáng lấp lánh của người khác làm lu mờ, Vạn tố Y không thể nào quên trải nghiệm của những năm tháng đó, nhưng vốn là một nhân vật chính luôn tỏa sáng và được mọi người nghênh đón, Thẩm Nghi San lại như đã quên sạch.



“Tố Y, Tố Y, em nói có phải không?” Lúc này Thẩm Nghi San đặt tay lên vai cô mà hỏi.



Vạn Tố Y mới bừng tỉnh, cô không biết Thẩm Nghi San đang nói gì, nhưng để chứng minh là tinh thần của cô vẫn đang trong cuộc nói chuyện này, cô vẫn gật đầu với Thẩm Nghi San: “vâng”



“Tố Y, thế là hồi bé cậu rất bình thường mà, bây giờ lại thành công như này thật không ngờ đấy nhỉ.” Không biết Nguyễn Ca đã nghe được chuyện gì về cô, mà nở nụ cười thật tươi rồi nói.



Vạn Tố Y ngại ngùng nở nụ cười, tiếc ghê, cô lại không để ý hồi nãy họ nói chuyện gì.



Nguyễn ca ăn cơm xong chuẩn bị đi về, Vạn Tố Y tiễn cô đi ra, Thẩm Nghi San cũng tiện đó mà đi theo.




“Cậu đừng có cho rằng đây là chuyện nhỏ nha, tớ ghét nhất là loại người hạ thấp người khác để tôn vinh bản thân. Cậu phải nhớ cho kỹ mấy lời này biết chứ.” Nguyễn Ca rất nghiêm túc mà dặn dò Vạn Tố Y.



Vạn Tố Y có chút bừng tỉnh mà hỏi lại Nguyễn Ca: “tớ nhớ kỹ những thứ này để làm gì chứ?”



Đâu có phải nhớ kỹ rồi đi phản bác lại Thẩm Nghi San đâu, nhớ kỹ những lời như thế này càng làm cho bản thân không mấy vui vẻ, Vạn Tố Y không muốn vậy.



“Cậu phải nhớ kỹ để còn luôn nhắc nhở bản thân, sau này ít tiếp xúc với bà chị này thôi, đừng thổ lộ lòng mình với chị ta nữa.” Nguyễn Ca nói với vẻ rất nghiêm túc: “Cậu chớ có coi nhẹ lời tớ nói, có nhiều khi bạn thân còn tốt hơn chị em ruột, ví như tớ đây, những gì cậu giãi bày với tớ thì đừng bao giờ giãi bày với chị cậu.”



Vạn Tố Y nhìn Nguyễn ca nói những lời này, thấy hình như Nguyễn Ca không phải là lo lắng cho cô mà là đang ghen. Cô ấy sợ Vạn Tố Y sẽ vì có Thẩm Nghi San rồi mà không cần cô ấy nữa.



“Nhớ kỹ chưa hả?” Nguyễn Ca không thấy Vạn Tố Y trả lời liền hỏi lại.



Vạn Tố Y mỉm cười nói: “cậu bây giờ y như người vợ đang ghen chồng đấy.”



“Haha, vậy cậu nuôi tớ đi, hai chúng ta phải phân rõ vai nam nữ, tớ sẽ là người vào vai nam.” Nguyễn Ca chỉ về phía mình mà nói.



Nói xong, Nguyễn Ca thấy có gì đó sai sai, nhưng không kịp phản ứng lại nữa.



Vạn Tố Y nghe vậy không nhịn được nữa mà cười, cô lần đầu tiên thấy có người tự miêu tả bản thân như vậy.



Còn nữa, Nguyễn Ca đúng là rất giỏi chuyển chủ đề nói chuyện, vừa rồi Vạn Tố Y mới chỉ nói vậy, Nguyễn ca cũng không nói tiếp chuyện này nữa. Khi đến nhà Nhạc Nhất Nhạc lại càng quên sạch không nhớ gì.