Ông Xã Hợp Đồng

Chương 350 :

Ngày đăng: 12:02 30/04/20


"Khích lệ của anh chính là cổ vũ lớn nhất đối với em, giống như một lần phá kỷ lục tiêu thụ vậy." Vạn Tố Y duỗi thẳng lưng, trên mặt tươi cười rạng rỡ.



Mạnh Kiều Dịch rút một tay ra, khẽ xoa đầu của cô và cười rất quyến rũ: "Bà Mạnh làm vậy cũng là cổ vũ cao nhất."



"Em có cổ vũ gì sao?" Vạn Tố Y chớp mắt, cô hình như chưa từng mở miệng cổ vũ Mạnh Kiều Dịch đi.



"Cổ vũ anh nên cổ vũ em nhiều hơn." Bàn tay Mạnh Kiều Dịch ấn nhẹ vào trán cô.



Vạn Tố Y rút tay anh ra và cầm bằng cả hai tay, giống như cầm được vật báu vô giá.



"Nếu như em làm không tốt, đương nhiên không thể khen em, nếu không em sẽ kiêu ngạo mất."



"Thật sao?" Mạnh Kiều Dịch không nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo của Vạn Tố Y bao giờ: "Anh cũng muốn xem thử."



Vạn Tố Y gác đầu lên trên cánh tay của Mạnh Kiều Dịch cọ cọ. Theo anh, động tác và thần thái này của cô thật chẳng khác nào Ui Da cầu được vuốt ve.



"Nếu như em thật sự biến thành người phụ nữ như vậy, có thể ông chủ Mạnh sẽ không mặt mày rạng rỡ giống như bây giờ đâu." Đầu Vạn Tố Y dựa vào trên người anh không nâng lên, đầu ngón tay chọc chọc vào mi tâm của anh và than thở.



Mạnh Kiều Dịch cúi đầu, cọ đầu vào đầu ngón tay của cô: "Thật sao? Em nói vậy là có ý gì?"



"Anh nghĩ, nếu như em thật sự là một người phụ nữ kiêu ngạo như vậy, lúc nào cũng thể hiện ra phong thái cao ngạo thì không phải là rất ngốc nghếch sao?" Cao ngạo mà Vạn Tố Y nghĩ là cao ngạo vô điều kiện này.



Mạnh Kiều Dịch bị Vạn Tố Y nói vòng vo như vậy thì hơi khó chịu, lựa chọn không tiếp tục đề tài này nữa, cho dù anh vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ cũng không nói tiếp.



Vạn Tố Y dựa vào bên cạnh Mạnh Kiều Dịch, nhìn chiếc xe đi về phía nhà cũ, không có ý kiến gì. Hôm nay cũng đến lúc phải trở về.
"Em muốn uống nữa không?"



Mạnh Kiều Dịch tháy Vạn Tố Y uống rất nhanh, sau đó lại hỏi.



Vạn Tố Y không từ chối: "Cũng được."



Nghe được Vạn Tố Y nói vậy, Mạnh Kiều Dịch lại cười. Anh trực tiếp đi phòng bếp cho Vạn Tố Y múc canh. Người giúp việc thấy vậy thì giật mình, muốn nhận lấy cái bát trong tay anh: "Cậu chủ, cậu cứ để tôi..."



"Không cần, tôi tự làm được." Mạnh Kiều Dịch từ chối đề nghị của người giúp việc, tự mình múc chén canh cho Vạn Tố Y.



Anh biết Vạn Tố Y thích cái gì và không thích cái gì, trong anh này có rất nhiều nguyên liệu, có mấy thứ mà cô không thích, cũng có mấy thứ cô thích, anh biết mới có thể lẩn tránh mấy thứ, tăng thêm mấy thứ khác.



Mạnh Kiều Dịch ở phòng bếp cẩn thận múc canh cho Vạn Tố Y, người giúp việc đứng bên cạnh nhìn với vẻ mặt hâm mộ. Bà làm ở đây nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch để tâm đến người nào giống thế.



"Tố Y, mấy ngày nay Kiều Dịch có chọc giận làm con không vui không?" Dương Thục Nghi quan tâm đứa trẻ xong lại bắt đầu quan tâm đến Vạn Tố Y.



Vạn Tố Y lắc đầu, phủ nhận rất tự nhiên: "Kiều Dịch cơ bản sẽ không chọc con không vui đâu."



"Thật sao?" Dương Thục Nghi hỏi Vạn Tố Y thêm một câu, cho dù Mạnh Kiều Dịch đối xử với cô rất tốt, nhưng Mạnh Kiều Dịch là con trai bà, trước đây bà từng nhìn thấy anh đối sử với những cô bé gái trước kia thế nào, muốn lạnh lùng bao nhiêu có bấy nhiêu. Về sau anh ở cùng với Vạn Tố Y thì có thay đổi, nhưng chắc hẳn ít nhiều vẫn sẽ có chỗ sơ sót.



"Thật ạ, Kiều Dịch... thật sự rất tốt." Vạn Tố Y cười khẽ, đặc biệt nghiêm túc liếc nhìn về phía phòng bếp và trả lời Dương Thục Nghi.



Mạnh Kiều Dịch chỉ biết dụ dỗ cho cô hài lòng, không có khả năng sẽ chọc cho cô mất hứng.