Ông Xã Hợp Đồng

Chương 351 :

Ngày đăng: 12:02 30/04/20


Lúc này, Mạnh Kiều Dịch đã cầm một chén canh đi ra: "Nào, em uống nhiều một chút."



"Cảm ơn." Vạn Tố Y cười tới mức mắt cong cong, nhận lấy chén canh.



Vạn Tố Y thật sự thích canh này, không chỉ có Dương Thục Nghi biết điều này, ngay cả Mạnh Kiều Dịch cũng biết.



Vạn Tố Y lại uống một chén canh, cô đã rất no, cũng không phải muốn ăn cơm luôn.



Nhưng cơm trong nhà đã làm xong, bây giờ không ăn có thể lại nguội mất.



Tối nay Mạnh Niên Nguyên vốn không dự định về tới ăn cơm. Ông đã hẹn với mấy người bạn sẽ tụ tập một chút. Nhưng nghe Dương Thục Nghi nói, hôm nay bảo con dâu về nhà ăn cơm, ông vẫn về rất sớm.



Mạnh Niên Nguyên đối xử với người con dâu này thật sự không tệ, ông thích Vạn Tố Y không hề kém hơn Dương Thục Nghi.



Vạn Tố Y thấy Mạnh Niên Nguyên trở về thì đặc biệt lễ phép chào: "Cha, cha về rồi."



"Tố Y à, có phải con quá khách sáo với cha chông như cha đây không vậy?" Mạnh Niên Nguyên cười đầy yêu thương, có chút hâm mộ nhìn Dương Thục Nghi: "Con cũng thật thiên viện, còn tốt với mẹ chồng con hơn cả cha."



Vạn Tố Y rõ ràng rất thích Dương Thục Nghi, có rất nhiều chuyện cô sẵn lòng nói với bà, nhưng lại ít nói chuyện với Mạnh Niên Nguyên.



"Xin lỗi cha, con cũng không phải cố ý..." Vạn Tố Y xin lỗi cười. Cô biết Mạnh Niên Nguyên chỉ nói đùa nên cũng không nhiều lời.



Mạnh Niên Nguyên khẽ cười. Cô cũng nói xin lỗi, ông tất nhiên không tiện nói gì thêm, chỉ gật đầu cười: "Được, được."



"Chỉ biết ghen tị không. Ông cũng không nhìn xem tôi bỏ ra bao nhiêu, tôi quan tâm con dâu thế nào. Ông à, bảo thương con dâu cũng chỉ nói miệng thôi." Dương Thục Nghi không cảm thấy Vạn Tố Y có gì thiên vị. Vạn Tố Y và mình thân thiết đều là do công lao mình bỏ ra.




Vốn chính là người một nhà, Vạn Tố Y cũng không quá khách sáo, cô thích ăn gì tự nhiên sẽ tự mình gắp, nhưng Dương Thục Nghi hình như luôn lo lắng cô sẽ ngại, hoặc đũa của cô quá ngắn, căn bản không gắp được thức ăn trên bàn.



"Chuyện này mẹ cứ để con làm là tốt rồi." Mạnh Kiều Dịch cũng đúng lúc cản Dương Thục Nghi, nói đùa nói: "Mẹ, mẹ cứ gắp cho Tố Y như vậy, sau này cô ấy quá béo thì sinh con sẽ rất mệt đấy."



"Ái chà, đại thiếu gia nhà chúng ta cũng biết chuyện này à?" Dương Thục Nghi vẫn tương đối giật mình, nói với Mạnh Kiều Dịch.



Dương Thục Nghi biết những kiến thức liên quan tới việc sinh sản là rất bình thường, bà có những kinh nghiệm này, còn cố ý xem một ít tài liệu. Nhưng Mạnh Kiều Dịch thì không phải. Anh là một người đàn ông biết chút chuyện của phụ nữ đã không dễ dàng, nhưng chuyện liên quan tới việc mang thai đến sinh con, anh cũng tìm hiểu không ít.



Mạnh Kiều Dịch nghe Dương Thục Nghi trêu chọc thì không có vẻ gì ngại ngùng cả, chỉ mỉm cười lên tiếng: "Nói thế nào thì con cũng sắp làm cha, con phải biết một chút chứ?"



Quan trọng chính là Vạn Tố Y, anh không hy vọng đến lúc đó sẽ làm cho Vạn Tố Y quá cực khổ, cho nên từ khi cô mới bắt đầu mang thai, anh đã tìm hiểu kỹ càng.



Mạnh Kiều Dịch cũng thấy mình may mắn học những kiến thức này, không suốt ngày khuyên Vạn Tố Y ăn cơm.



Vạn Tố Y cười nhìn Mạnh Kiều Dịch, nhưng không nói gì. Dương Thục Nghi lại khen ngợi Mạnh Kiều Dịch.



Mạnh Kiều Dịch gắp thức ăn cho Vạn Tố Y không nhiều. Khi cô buông chén đũa thì cũng vừa ăn no, không cảm thấy ăn nhiều không tiêu.



Dương Thục Nghi nhìn Vạn Tố Y, trên mặt luôn vô thức tươi cười.



"Con ổn không?" Dương Thục Nghi thấy Vạn Tố Y ăn xong lại hỏi một câu.



"Con ăn rất ngon ạ." Vạn Tố Y chỉ tưởng Dương Thục Nghi hỏi về chuyện ăn cơm.