Ông Xã Hợp Đồng

Chương 477 :

Ngày đăng: 12:04 30/04/20


Thấy Vạn Tố Y chuẩn bị đi, Nguyễn Ca lập tức kích động kéo cô lại: "Đừng mà, cô mới đến được bao lâu mà đã muốn đi rồi?"



"Tôi không muốn làm phiền thế giới của hai người." Vạn Tố Y cười với dáng vẻ rất hiểu lòng người, để thế giới lại cho hai người.



Nguyễn Ca kéo tay Vạn Tố Y, lắc đầu nhờ cậy: "Cô ở thêm một lúc đi, đợi lát nữa Nhất Nhạc cũng sẽ qua, chúng ta đã lâu không nói chuyện với nhau rồi."



Ở bệnh viện, Nguyễn Ca thật sự quá buồn chán, có người nói chuyện cùng làm cô rất vui. Mỗi ngày Dư Thiệu Lâm đều qua, nên cô thấy bớt một lần cũng không sao, nhưng Vạn Tố Y lại khác, đã mấy ngày nay cô không nhìn thấy Vạn Tố Y, vẫn muốn trò chuyện thêm một lát.



"Nhưng tôi nghe Nhất Nhạc nói, ngày mai bạn ấy mới có thời gian qua được." Vạn Tố Y thật sự không thương tiếc trực tiếp vạch trần cô.



Nguyễn Ca lập tức cười gượng, tự biết mình vô lý đành thả tay Vạn Tố Y ra.



Vạn Tố Y trấn an Nguyễn Ca nhưng vẫn rời đi.



Lúc này Vạn Tố Y cũng không muốn trở thành kẻ thù của Dư Thiệu Lâm, cô có thể cảm nhận được Nguyễn Ca thật sự muốn nói chuyện thêm với cô, nhưng cũng có thể nhận thấy Dư Thiệu Lâm muốn ở lại một mình với cô ấy.



Vạn Tố Y đi ra khỏi bệnh viện, nghĩ đến tình cảnh của Nguyễn Ca và Dư Thiệu Lâm bây giờ thì không nhịn được cười.



Trước đây là Nguyễn Ca đuổi Dư Thiệu Lâm chạy, mà bây giờ cuối cùng thì ngược lại.



Nguyễn Ca đối với Dư Thiệu Lâm đã là có cũng được không có cũng được, nhưng hắn lại rất yêu cô ấy, giống như một cậu học trò vừa mới biết yêu, chỉ thích luôn ở bên cạnh cô ấy.



Như vậy cũng được, Nguyễn Ca cũng sẽ không bị tổn thương nữa.




Mạnh Kiều Dịch cười khẽ, một tay ôm vai của Vạn Tố Y: "Hay em ôm anh một cái? Anh rất hi vọng em có thể ôm anh."



"Ha ha." Vạn Tố Y cười khi nghe Mạnh Kiều Dịch nói vậy, cô ôm lấy thắt lưng anh, đầu dựa vào ngực anh cọ cọ, hình như rất hạnh phúc: "Ông xã, vẫn là anh tốt nhất."



"Đúng, biết là tốt rồi."



Mạnh Kiều Dịch vỗ nhẹ vào phía sau lưng Vạn Tố Y, trong giọng nói đầy hưởng thụ, anh rất thích nghe cô khen.



Lúc này, Yến Yến đã thò đầu nhìn Vạn Tố Y ôm Mạnh Kiều Dịch, cô bé đẩy cô ra khỏi người anh, trong miệng còn ê a với vẻ không vui, rõ ràng không thích cô tới gần anh.



"Con gái à, đây là chồng mẹ, con ghen loạn gì chứ? Cha ôm con, mẹ con còn chưa ghen đấy." Vạn Tố Y khẽ nhíu mày, vẻ mặt bất mãn nhìn Yến Yến.



Yến Yến lắc đầu: "Không, không, không."



Cho dù cô bé chỉ biết nói một chữ này, nhưng đã có thể dùng nó để biểu đạt tất cả tâm trạng của mình.



Vạn Tố Y nhìn phản ứng của con gái như vậy thì thật sự ghen tị: "Rõ ràng là em mang thai mười tháng mới sinh ra được, sao lại thân với daddy thế."



Mạnh Kiều Dịch cũng không háo hức vì con gái đẩy Vạn Tố Y ra, tiếp tục ôm cô nói: "Để con thích ứng một thời gian là được rồi, thời điểm này tuyệt đối đừng vì con bé mà thay đổi nguyên tắc của mình."



Từ trước tới nay, cha mẹ và con cái ở cùng nhau vẫn luôn thăm dò ranh giới cuối cùng của nhau, chỉ cần cô bé làm cho bạn thỏa hiệp, về sau cô bé sẽ không ngừng tấn công ranh giới cuối cùng của cha mẹ.