Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Chương 64 :

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Sở Vận cảm nhận ánh mắt Tần Hoài nhìn mình biến đổi, trong lòng có dự cảm không tốt.



“Sao vậy? Sao anh lại nhìn em như vậy? Sở Vận cười cười xấu hổ.



“Hình như em rất quan tâm đến việc anh trai anh có trở về Tần thị hay không.” Tần Hoài lên tiếng.



“Em … Em như vậy cũng chỉ vì anh mà thôi.”



“anh?”



“Vâng. Mặc dù anh trai anh mới là con trai trưởng nhưng nhiều năm qua vẫn luôn là anh quản lý Tần thị.” Sở Vận một dáng vẻ vì bạn trai mà bất bình “Bản thân chú Tần giao cho anh trai anh nhiều cổ phần hơn anh đã là không công bằng rồi, nếu như anh trai anh trở lại công ty quản lý, như vậy bao nhiêu năm vất vả của anh không phải đã uổng phí hay sao.”



“Vất vả uổng phí ư?” Tần Hoài nghi ngờ hỏi



“Đúng vậy.” Sở Vận liên tục gật đầu.



“Em cảm thấy anh làm việc ở Tần thị nhiều năm như vậy là vì điều gì?” Tần Hoài đột nhiên hỏi.



“Đương nhiên là …” Sở Vận nghĩ bản tính con người đều là dối trá, dù trong lòng anh có mong muốn sở hữu vật gì đó như thế nào cũng không thể trắng trợn lộ ra trước mắt người ngoài, vì vậy uyển chuyển nói “Đương nhiên là vì Tần thị có thể phát triển ngày càng tốt hơn.”



“Như vậy thì nếu anh trai anh tiếp quản công ty thì Tần thị cũng ngày càng phát triển tốt.”



“Sao có thể, anh ấy làm sao biết quản lý công ty.” Sở Vận phản bác.



“anh sẽ giúp anh ấy.” Dưới ánh mắt không thể tin của Sở Vận, Tần Hoài bổ sung “Nếu như anh trai anhmuốn tiếp quản Tần thị, nếu anh ấy cần anh giúp đỡ, anh sẽ giúp anh ấy.”



“anh nói đùa phải không.” Sở Vận không tin.



“không, anh nghiêm túc.” Thái độ của Tần Hoài rất nghiêm túc.



“anh điên rồi phải không.” Từ thái độ của Tần Hoài, Sở Vận có thể khẳng định suy đoán của mình, nếu Tần Qua muốn quay lại Tần thị thì bạn trai của mình sẽ không chút phản đối gì mà đồng ý ngay.



Tần Hoài như là lần đầu tiên mới biết con người của Sở Vận, người bạn gái luôn đoan trang hào phóng của mình nay bởi vì mất khống chế mà khuôn mặt cũng méo mó hẳn đi.



“Tại sao anh lại buông tay, anh không biết mình từ bỏ cái gì sao?” Sở Vận tức giận vì thái độ của Tần Hoài “Em không đồng ý anh làm thế.”



“anh cũng không cần sự đồng ý của em.” Tần Hoài nhắc nhở.



“Tần Hoài, em là bạn gái anh.” Sở Vận kêu lên.



“Chúng ta chia tay đi.”



Sở Vận nhìn ánh mắt lạnh nhạt của người đàn ông trước mặt, dường như bị chậu nước đá dội lên đầu, giờ phút này cô ta mới giật mình nhận ra, cô ta chỉ là bạn gái của Tần Hoài mà thôi.



“anh … anh vừa nói gì?”



“Chúng ta chia tay đi.” Tần Hoài giữ một vẻ mặt, một câu nói, một ngữ điệu lặp lại một lần nữa.


Điện thoại bỗng nhiên vang lên, Ngô Đồng cầm điện thoại lên, nhíu mày, nhưng cuối cùng cũng bắt máy “Chú Hai ạ.”



Lý Mẫn trừng mắt nhìn sang.



“Đồng Đồng à, con nghỉ chưa?” Chú Hai thân thiết hỏi



“Dạ, vừa nghỉ.”



“A, là thế này, Tiểu Nguyên chắc cũng được nghỉ đông rồi hả?” Chú Hai do dự một chút rồi nói “Ăn Tết năm nay chắc là con sang nhà họ Tần rồi, con nói Tiểu Nguyên sang nhà chú Hai ăn Tết đi.”



“Dạ, không được đâu. Tiểu Nguyên sẽ ăn Tết cùng con. Nhưng mà con vẫn cám ơn chú.”



“Vậy hả, vậy thì tốt.” Chú Hai ấp úng.



“Chú Hai, chú có chuyện gì thì cứ nói đi.” Ngô Đồng thấy chú Hai do dự, liền hỏi thẳng.



“Là thế này, tối mai công ty chú mở tiệc cuối năm, nếu rảnh rỗi, con và Tần Qua đến dự một chút nha, có hoạt động rút thưởng nữa đó.”



Lý Mẫn ở một bên nháy mắt liên tục ra hiệu cho Ngô Đồng không được đồng ý.



“Con biết rồi, có thời gian thì con sẽ đi.” Ngô Đồng cúp điện thoại.



“Cậu đồng ý làm gì?” Lý Mẫn kích động “Ông ta chắc chắn là muốn cậu và Tần Đại thiếu đến tham dự để cho những người hợp tác với ông ta thấy rõ ông ta có quan hệ với nhà họ Tần.”



“Mình biết.”



“Vậy mà cậu còn đồng ý.”



“Chỉ là lộ mặt ra mà thôi, dù sao đúng là công ty chú Hai và Tần thị có quan hệ hợp tác.” Ngô Đồng nhịn không được cười “Lần trước Tần Qua cũng nói, may mắn nhờ có chú Hai thì mình và anh ấy mới ở cùng một chỗ, anh ấy còn muốn tự mình đi cám ơn chú Hai.”



“Tần Đại thiếu là muốn tự mình đi báo thù cho cậu thì có.” Tần Đại thiếu thật là chuẩn men mà.



“Cậu nghĩ cái gì đâu không.” Ngô Đồng trợn mắt nhìn bạn thân đang có ý nghĩ kì quái, cầm điện thoại di động nhìn một chút rồi nói “Tần Qua đến đón mình rồi, mình đi trước đây. Chúc cậu năm mới vui vẻ!”



“Chúc mừng năm mới!”



Tác giả có lời muốn nói:



Thẩm Tây Minh: Chúng ta đều là chó độc thân.



Tần Hoài: Thảm giống nhau.



Thẩm Tây Minh: Tôi thảm hơn anh. Tôi bỏ người con gái mình thích đi. Còn anh thì bỏ được một người phụ nữ đáng sợ, bữa rượu này anh trả đi.



Tần Hoài: anh là chó độc thân lâu năm, tôi là chó mới độc thân, anh mời tôi đi.



Thẩm Tây Minh: Có thể đừng vì một bữa rượu không bao nhiêu tiền mà nói lời tổn thương nhau như vậy chứ.