Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 215 :

Ngày đăng: 12:23 19/04/20


Tâm trạng bình tĩnh trở lại, ngón tay Diệp Bạc Hâm mân mê sợi dây chuyền, khóe miệng nhoẻn cười mơ màng.



Cạnh bên gương mặt bình lặng, dưới ánh đèn, lại càng sắc nét.



“Cô nhớ được bao nhiêu rồi?”



Hứa Như Sơ ngồi đối diện, người thả lòng, ngảvào lưng ghế.



Anh ta nheo mắt, nhìn ngắm gương mặt thanh toát xinh xắn của Diệp Bạc Hâm.



Càng nhìn càng thấy thú vị, cái cảm giác cô mang lại, vô cùng thư thái...



Diệp Bạc Hâm thích sợi dây này, thích đến độ không rời được tay.



Nghe Hứa Như Sơ hỏi, cô mới ngước mắt nhìn anh ta.



Trầm mặc vài giây, cô quay đầu trông ra ngoài cửa sổ, giọng hững hờ có lẫn đôi chút hụt hẫng.



“Trong đầu có những hình ảnh lắt nhắt, không liền mạch, có lúc cảm thấy cảnh tượng rất quen, nhưng không nhớ được gì.”



Hứa Như Sơ gật đầu, ánh mắt sâu kín.



Từng tổn thương sâu sắc như thế, chọn lựa lãng quên cũng là bình thường.



Hoặc không nhớ gì là tốt nhất, như thế sẽ không còn đau khổ, cuộc sống có thể bắt đầu lại từ đầu.



“Tôi không phải người trong cuộc, chuyện giữa hai người, tôi cũng không rõ lắm. Nhưng mà, Tập Vị Nam có nhắc lại chuyện đó với cô không? Hay là... cô cũng không buồn hỏi?”



Hứa Như Sơ chắc đã đoán ra được, người mà chuyện gì cũng tự mình gồng gánh như Tập Vị Nam thì thà bị hiểu lầm, chứ nhất quyếtkhông để người khác biết anh ta đã làm gì.



Người ta có câu, chết vì sĩ diện.



Đích thị là nói kiểu người như anh ta.



Sắc mặt Diệp Bạc Hâm rầu rĩ, bần thần lắc đầu.



Trước kia cô từng gặng hỏi, nhưng anh toàn lảng tránh, bâng quơ, có nói thì cũng nói giảm nói tránh.



Cô có thể cảm nhận được, Tập Vị Nam vẫn còn chuyện giấu cô.


Hứa Như Sơ nói, nếu gặp Tập Vị Nam của thời kỳ đó, chưa chắc cô sẽ thích nổi anh.



Với một cậu trai bất hảo mà nói, đúng là cô sẽ không ưa nổi, điều này cô không thể phủ nhận.



Nhưng nếu người đó là Tập Vị Nam, Tập Vị Nam của bây giờ có thể xuất sắc nhường này, vậy anh của thời đó liệu có thể xấu xa được bao nhiêu?



Cô sẽ không vì điểm đen trong quá khứ của anh, mà lại chối bỏ toàn bộ anh của ngày hôm nay.



Có lẽ, cô phải biết ơn chàng trai bất hảo ngày xưa, chính cậu sẽ tôi rèn ra người đàn ông mạnh mẽ của bây giờ, để cho cô có được một người yêu hoàn hảo.



“Còn sau đó?” Diệp Bạc Hâm cum cúp mắt, bờ mi khẽ run lên.



“Sau đó ấy à.” Hứa Như Sơ khẽ cười, ánh đèn dịu nhẹ rót lên nút cúc viền vàng phản sáng le lói: “Vì hắn, sau khi thi đại học, cô chọn trường quân sự.”



Tất cả mọi người đều ngạc nhiên với sự chọn lựa của cô, họ đồng loạt tỏ ra khó hiểu.



Với thành mình tích của mình, cô hoàn toàn của thể thi đỗ đại học B ngôi trường tốt nhất cả nước. Tô Uyển thậm chí đã liên hệ sẵn sàng với đại học Pennsylvania, chờ cô hoàn thành học kì một của đại học trong nước, sau đó sẽ chuẩn bị du học.



Ai mà ngờ cô chẳng nói chẳng rằng ghi danh trường quân sự, ngoại trừ Hứa Như Sơ, không một ai hiểu lý do vì sao.



Tô Uyển giận sôi máu, cho đến tận khi cô xảy ra chuyện, Tô Uyển mới nguôi giận.



Diệp Bạc Hâm hơi hoang mang, chuyện sau đó, cô cũng hiểu đại khái.



Nhập học trường quân sự được một học kì, cuối học kì đó cô được chọn vào danh sách tập huấn sĩ quan của đội C thành phố S. Sau đó, cô như ý nguyện, gặp được người đã giúp mình kiên cường suốt ba năm ròng.



Sự trùng phùng ngoài ý muốn, không hề nằm trong dự định của cô.



Lần trước Tập Vị Nam kể, lần gặp đầu tiên giữa cô và anh, anh đã mắng mỏ, còn đá cô, phạt cô chạy bộ.



Cô của lúc ấy, trong lòng đã nghĩ gì nhỉ, người tìm kiếm ba năm trời sờ sờ ngay trước mắt, lại có những lời lẽ độc địa hoàn toàn trái ngược, cô có tủi thân không?



Cô nói, hồi đó Tập Vị Nam cư xử ác ý với mình, thế mà vẫn còn thích được anh ấy. Hóa ra, cô không phải là người ưa bị ngược đãi, mà bởi cô đã mong ngóng anh suốt ba năm ròng.



Hứa Như Sơ xoa cằm nói: “Ở trong quân doanh, làm sao mấy đứa có thể nảy sinh gian tình, chuyện đấy tôi không rõ. Nhưng mà cô có thể tìm Tập Vị Nam để hóng hớt xem sao.”



Diệp Bạc Hâm đám vào chân anh ta, làm anh ta rũ ra cười.



“Còn năm năm trước vì sao lại chia tay, thì là vì một người phụ nữ, Bạch Sở Khả. Hắn ta phạm một lỗi lầm như bao gã đàn ông khác. Nhưng Tập Vị Nam, cũng chỉ là vật hy sinh của quân quyền thôi.”