Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 240 :

Ngày đăng: 12:24 19/04/20


"Tần Yến Đường, đầu anh bị lừa đá trúng rồi hả? Không sợ anh Nam lột da anh ra sao?" Lăng Diên Dung lắc đầu, vẻ mặt không tán đồng.



Anh Nam tính cách thế nào chứ, nếu như mấy lời đồn đại, mấy năm nay cũng sẽ không một mực giữ mình trong sạch rồi.



"Mấy cậu đợi là sẽ thấy thôi, tôi không tin anh Nam có thể nhịn được." Tần Yến Đường hai chân bắt chéo, tay ném chiếc bật lửa.



Tần Yến Đường vỗ vào đùi Kỷ Nhiễm, "Đi, gọi điện thoại gọi hai tiểu thư đó tới, đừng để anh Nam đợi quá lâu."



Sở Lâm và Lăng Diên Dung nhìn nhau cười, bọn họ không có gan tính toán anh Nam, nhưng mà có người cầm đầu, bọn họ cũng thích chí xem.



Nếu thực sự có thể khiến anh Nam gục ngã, sao lại không thử chứ.



Kỷ Nhiễm mặt đầy đắc ý, cầm điện thoại lên, quay người rời khỏi phòng vip.



Kỳ Tương Tu ngẩng đầu, mỉm cười nâng ly trà, hai chân bắt chéo, nhếch môi, giọng điệu lẳng lơ tùy ý, "Yến Đường, tôi cược với cậu một ván."



Tần Yến Đường cánh tay gác lên sofa, gõ nhẹ.



"Ừ, cược thế nào đây?"



Kỳ Tương Tu ngjiêm mặt, thu nụ cười lại, nghiêng người về trước, "Tôi cược anh Nam sẽ không đụng vào người phụ nữ anh tìm đến."



Mấy người trên bàn bài hứng thú cả lên.



Sở Lâm cười, mở miệng nói: "Tôi cược Tương Tu sẽ thắng."



Lăng Diên Dung nhếch môi cười, đồng thời thưởng thức kĩ thuật massage của Đường Tiêu Ninh, khẽ nhếch mày, trong tay vẫy vẫy tờ 5 vạn, "Tôi cũng cược cho Tương Tu."



Tần Yến Đường hơ một tiếng, ném quân bài, "Không sao, ba đối một ông đây cũng không sợ"



Anh ta đã không tin tà rồi, không có tên đàn ông nào thể lực cường tráng đối với phụ nữ lại không hề có chút dục vọng.



Anh Nam tự chủ cao, rốt cuộc vẫm là một người đàn ông.



"Thứ cược là gì?" Tần Yến Đường hỏi, trong lòng đã có dự tính sẵn.



Kỳ Tương Tu cười giễu cợt, ai thắng vẫn chưa biết trước được.



"Thắng rồi, tôi câu lạc bộ thể dục cao cấp của cậu, nếu như thua, tùy cậu mở miệng."



Câu lạc bộ thể dục đó, Kỳ Tương Tu đã dòm ngó từ lâu.



"Không thành vấn đề." Tần Yến Đường cũng rất nhanh, "Nhưng mà, nếu anh thua, phạt anh nữa năm không được đụng đến phụ nữ."



"Ô, cước thế này ác quá." Lăng Diên Dung thêm hứng thú nhìn Kỳ Tương Tu, "Tương Tu, anh nên cầu Phật anh Nam tối nay đừng ngã gục, nếu không sẽ nhịn không nỗi qua nửa năm đâu."
Bọn họ trò chuyện, anh thỉnh thoảng chêm vào mấy câu.



Hai cô bạn của Kỷ Nhiễm liên tục ngước mắt nhìn lén anh.



Kỷ Nhiễm gọi điện cho hai người họ, nói là bảo bọn họ đến đây, cô sẽ giưới thiệu cho một đại gia, sau này sẽ giúp đỡ cho tiền đồ của bọn họ, nếu một trong hai được chọn, sự nghiệp đều khỏi cần phải nói.



Bọn họ không ngốc, muốn lên đời mà không có người chống lưng, không có người nâng đỡ, thì coi như không hy vọng.



Mọi chuyện đều phải trả giá, mấy chuyện bao~dưỡng này, trong trường học đã thấy nhiều rồi, cũng đã quen rồi.



Vốn dĩ còn có chút không cam tâm, nhưng nhìn thấy mấy chàng trai trẻ trung xuất chúng này, bọn họ đã động lòng rồi.



Nhưng Kỷ Nhiễm nói, người mà bọn họ cần "Chăm sóc" vẫn chưa đến.



Bị người khác nhìn lén, ánh mắt Tập Vị Nam hơi trầm xuống.



Đột nhiên đã hiểu ra, vì sao trong phòng vip lại có đến 5 cô gái.



Mấy thằng nhãi ranh này, còn chưa từ bỏ, suy nghĩ đã leo đến trên đầu anh rồi.



Vẫn chưa phát huy tác dụng, Sở Lâm đã nhìn ra rồi, anh ta không muốn chơi mà không vui vẻ, anh Nam rất lâu chưa cùng bọn họ tụ tập chơi bời rồi.



Tần Yến Đường lại không cảm nhận thấy sự bất thường, đưa mắt ra hiệu ra cho hai cô gái ấy.



Hai cô gái thầm thích chí, nhuổm người dậy, còn chưa kịp ngồi xuống, Tập Vị Nam đã lạnh lùng đứng phắt dậy



"Xin lỗi, tôi đi vệ sinh."



Tập Vị Nam quay người dứt khoát, đến cả nhìn cũng không nhìn hai cô gái đến một cái.



Chưa kịp phát huy tác dụng tại chỗ, đã khiến cho bọn họ mất mặt rồi.



"Anh Nam!" Sở Lâm gọi với theo, cũng cùng đứng dậy.



Hai cô gái ngơ ngác nhìn nhau, có chút tủi thân, bọn họ trẻ trung lại xinh đẹp, từ lúc nào bị người khác đối xử lạnh lùng như thế, lập tức cảm thấy rất khó chịu.



Kỳ Tương Tu cười hi hi, nhấp tý rượu vang, "Nói sớm rồi mà, cậu cứ không nghe."



Tần Yến Đường không mảy may ngừo được, còn chưa bắt đầu đã thua rồi.



Sắc mặt có chút cứng đơ.



Sở Lâm chau mày, "Mau thu dọn hiện trường, tôi đi xem sao đã."