Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 239 :

Ngày đăng: 12:24 19/04/20


Trầm hương uyển được xem như là câu lạc bộ giải trí trà đạo lớn nhất ở Bắc Kinh, là nơi tiêu khiển của các thân sĩ lưu danh, thương nhân công tử.



Trong phòng vip, khói thuốc nồng nặc, tiếng máy mạt chược trộn bài, chen lẫn với tiếng dỗ dành.



Người đàn ông miệng ngậm điếu thuốc, tay áo xắn cao tới khuỷu tay, dung mạo xuất chúng, ngồi vây trước bàn mạt chược, nói nói cười cười.



Bên cạnh có người đẹp đi theo, luôn che miệng cười yểu điệu.



Khoảnh khắc Sở Lâm đẩy cửa phòng vip ra, khói thuốc từ trong phòng xông ra làm cay mắt, anh ta sặc sụa, che miệng mũi bước vào, nhấc chân đá vào Lăng Diên Dung ngồi gần cửa nhất.



Trong miệng nói khẽ: "Đều làm gì đây? Cả phòng ngột ngạt, một chút nữa anh Nam đến, đều khẩn trương hết lên, thu dọn thu dọn."



Trên sàn, trên bàn, khắp nơi đều là chai rượu.



Ba người đàn ông chơi mạt chược sững lại, cùng lúc ngẩng đầu lên.



"Sở Lâm vừa nãy nói gì cơ? Anh ấy nói anh Nam sẽ đến, tôi không nghe nhầm đấy chứ?" Lăng Diên Dung hoài nghi thính lực của mình có vấn đề, khuỷu tay đụng đụng vào bên người Kỳ Tương Tu.



Tàn thuốc rơi xuống, bỏng cả đầu ngón tay.



Kỳ Tương Tu tiếp lời lão đại, vê đầu thuốc lá trong gạt tàn.



"Tôi cũng nghe thấy rồi."



Lăng Diên Dung cười hơ hơ, nhìn vào Kỳ Tương Tu, Tần Yến Đường, bọn họ nhìn nhau cười, tiếp tục cuối đầu chơi mạt chược.



Tiếng lách tách rất ồn.



"Sở Lâm, anh khoe khoang rồi. Tôi một năm rồi đều chưa gặp được anh Nam, lần trước mấy người chúng ta tụ tập, vẫn là một năm trước, anh Nam là người thế nào chứ, anh ấy không giống mấy người rãnh rỗi như chúng ta, sống uổng phí thời gian, chuyện người ta làm đều là chuyện lớn cả."



"Tôi thấy Sở Lâm gần đây quá buồn chán rồi, đem chúng ta ra đùa cợt à, ôi, lẽ nào mấy cậu không phát hiện ra, tin tức về mấy vụ bê bối tình dục của Sở Lâm gần đây đều hết rồi?"



"Chắc là bị cô gái nào đá rồi." vừa nói tới chuyện này, Lăng Diên Dung liền hứng thú, vẻ mặt thích chí nói: "Tôi nói cho mấy cậu biết, lần trước cùng Sở Lâm trò chuyện, tôi nghe thấy tài xế nhà anh ấy nói rồi, có một người phụ nữ mắng cho Sở Lâm một trận, nói Sở Lâm để bụng, lừa gạt phụ nữ, đáng đời người trong lòng anh âyd không thích anh ấy. Hi hi, người phụ nữ này bá đạo, cũng không biết là cô ta tóm lấy thói trăng hoa của anh ấy, hay là Sở Lâm định hồi tâm lại.



Nói đến đây, Lăng Diên Dung ngẩng đầu, "Tôi nói Sở Lâm, người trong lòng anh là ai vậy? Còn có người phụ nữ Sở Lâm anh không chinh phục được sao?"



Tần Yếm Đường nheo đôi mắt đòa hoa, cười theo, "Nhìn thấy chưa, Sở Lâm trước kia xuất hiện bên cạnh đều có mỹ nữ, nhưng hôm nay lại đến một mình."



Sở Lâm bị đám người này chê cười, sắc mặt càng tối sầm hơn.
Tiếng lách tách lại vang lên, lúc này không còn ai hút thuốc.



Đường Tiêu Ninh đứng sau lưng Lăng Diên Dung, massage nhẹ cho anh ta.



Kỷ Nhiễm rót một ly rượu vang mang lại, lắc nhẹ, chuyền tới bên miệng anh ta, đút cho anh uống một ngụm.



Kỳ Tương Tu nhìn Sở Lâm cô độc lẻ loi, bật cười, "Sở Lâm, cậu hôm nay sao thế? Có cần bọn này tìm cho cậu một em, anh nhìn em kìa, một mình thật buồn chán."



Người phụ nữ đi cùng Kỳ Tương Tu vừa nãy nói lời không đúng, lúc này ngoan ngoãn im miệng, không dám tiếp lời.



Sở Lâm uể oải nhìn bài, "Bỏ đi, ông đây không thiếu phụ nữ. Có điều, cậu tìm một người đẹp đến đây cho anh Nam đi. Đã sắp 30 rồi, cũng không biết đã nếm qua mùi vị phụ nữ chưa."



Lăng Diên Dung cười phá lên, "Sở Lâm, anh thế này là không có hậu rồi, rõ ràng biết anh Tập có một vị hôn thê, còn xúi giục bậy."



Sở Nam hừ một tiếng, có chút chẳng đáng, "Cái gì mà vị hôn thê, anh Nam không thừa nhận rồi, đều là mưu mẹo của bà già."



Lăng Diên Dung nháy mắt, "Tôi thấy Đặng Thụy Tây quá tốt rồi, xuất thân tốt, học thức cao, không có gì xấu tính, người lại dịu dàng."



Sở Lâm nhún vai, không phản đối cũng không tán thành.



Chuyện tình cảm, như người uống nước, lạnh ấm tự biết.



Nếu như Đặng Thụy Tây có triển vọng, anh Nam cũng sẽ không đơn độc nhiều năm như vậy.



Tần Yến Đường vẫn chưuma mở miệng, đột nhiên ngẩng đầu lên, mắt sáng trưng.



Anh ta vỗ vỗ vào người phụ nữ bên cạnh, "Có quen biết tiểu thư nào không, kiểu trong sạch, tốt nhất là thuần khiết một chút?"



Sở Lâm nheo mắt, "Tần Yến Đường, anh muốn làm gì?"



Tần Yến Đường liếc anh ta một cái, không nói gì.



Kỷ Nhiễm chau mày, nhìn quay một lượt, đột nhiên mặt màu rạng rỡ.



"Có, em có người người bạn, ở học viện kịch trung ương, vẫn còn là sinh viên, vẫn trong trắng."



Tần Yến Đường vỗ tay, "Được, em mau gọi người đó đến, tối nay ai có thể khiến anh Nam ngã gục, ông đây có thưởng."