Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 242 :

Ngày đăng: 12:24 19/04/20


"Xin lỗi, anh Nam..."



Tay của Kỳ Tương Tu khựng giữa không trung, một mặt xin lỗi, người đàn ông này, là niềm tin của bọn họ.



Biết rõ anh sẽ không thật sự tức giận, nội tâm bản thân lại không qua được.



Anh trầm lặng ít nói, nhưng trọng tình trọng nghĩa, những năm nay, bọn họ nhận không ít sự chiếu cố của anh.



Động tác của Tập Vị Nam thuần thục pha trà, bưng cốc trà lên "Lấy trà thay rượu."



Kỳ Tương Tu cười nhẹ, nhận qua ly rượu vang của nữ phục vụ, nghiêng đầu một hơi uống cạn.



Mấy người nhìn nhau cười, ngồi xuống nhà nhã nói chuyện.



Tần Yến Đường ngồi bên cạnh Tập Vị Nam, bứt đầu bàn chuyện: "Anh Nam, anh em cũng là độc thân lâu rồi, kìm nén nên bệnh không có ý khác. Em biết anh giữ mình trong sạch, nhưng mà người trưởng thành cũng sẽ có như cầu sinh lý anh hà tất phải ép bản thân? Anh không có động chạm qua phụ nữ, không biết hương vị của mỹ nữ, em bảo đảm sau khi anh chiếm laastly một vô gái, muốn nhịn cũng nhịn không được rồi."



Tần Yến Đường không có đè thấp giọng, lại vừa uống chút rượu, tất cả mội người ở đây đều nghe rõ ràng.



Anh chỉ tay kéo lại hai cô gái: "Anh Nam, hai người này vẫn sạch sẽ nếu như anh cảm thấy vẫn không tệ, tối nay liền đem người đi. Hay là anh xem thử chúng em mang tới nữ phục vụ, có nhìn vừa mắt, cứ mở lời, chúng em tuyệt không keo kiệt."



Anh em như tay chân, phụ nữ như quần áo.



Những cô gái này vốn dĩ là mang tới cùng mua vui, cùng ai chơi chẳng phải chơi.



Phụ nữ đã quen với lúc đàn ông tụ tập lại, nói chuyện không rườm rà, không phiền phức.



Sở Lâm âm thầm tự chau mày, vô thức nhìn sắc mặt Tập Vị Nam.



Tập Vị Nam thần sắc lạnh lùng, sắc tái nhợt trên mặt không có rõ ràng, nhưng đôi mắt sâu xa vừa đen vừa sâu, thâm sâu khó dò trước sau như một.



Tay bưng ấm trà hơi khựng lại.



Ánh mắt tất cả mọi người đều rơi trên người anh, anh lại trấn tĩnh như thường, chậm rãi lấy qua ly trà rót vào bên trong.



Tuy nhiên, khiến tất cả mọi người kinh ngạc là anh tủ mắt nhìn mặt trà trước mặt cơ thể hơi nghiêng về phía trước, không mặn không nhạt nói: "Tôi có phụ nữ."



Có phụ nữ!



Anh ấy có phụ nữ!



Mấy người đàn ông đều không nói nên lời, miệng mở to, có thể nhét một quả trứng gà.



Bọn họ không nghe nhầm chứ?



Anh Nam không gần nữ sắc vậy mà nói bản thân có phụ nữ?



Cả hội trường rơi vào trầm mặc.



"Anh Nam, anh không trêu đùa bọn em chứ?" Lăng Diên Dung nuốt nước bọt, không phải lf viện cớ chứ?



Tập Vị Nam dựa vào sau, thân người cao to chìm trong sofa.


Tập Vị Nam vứt quả bóng đi, cởi nút trên cổ áo.



"Mọi người chơi đi, tôi ra ngoài hút điếu thuốc."



Từ bàn trà tiện tay lấy một bật lửa và hộp thuốc, quay người ra khỏi phòng Vip.



Tần Yến Đường sững sờ vừa mặc áo sơ mi vừa nhìn cửa.



"Anh Nam là làm sao vậy? Anh ấy cũng bỉ thuốc lâu rồi, hôm nay sao lại động tới rồi?"



Sở Lâm nhàn nhã đeo đồng hồ " Có lẽ cùng chị dâu cãi nhau rồi."



Nếu không anh nghĩ không ra, tối nay anh Nam vì sao tâm trạng thất thường.



"Không phải chứ?" Tần Yến Đường hút sáo một tiếng, đầy dạng lưu manh.



Mấy phút sau, bọn họ mặc lại quần áo chỉnh tề, lại hồi phục hình tượng ưu tú, cao quý của công tử nhà giàu.



Trước bàn mạt chược, lại vang lên âm thanh la hét.



"Tự Mô, ù rồi! Tần Yến Đường một mặt hưng phấn, đẩy bài ra, ôm qua một nữ phục vụ, hôn lên trên mặt cô một cái, phát ra một âm thanh vang dội.



" Chơi tiếp!" Kỳ Tương Tu tối nay coi như cùng anh nâng lên rồi, bàn tay lớn khua lên bắt đầu đào bài.



Bên này chơi rất náo nhiệt, điện thoại bị vứt trên sofa vang lên tiếng chuông.



"Em yêu, đi nghe một lát." Tần Yến Đường thắng một trận, tâm trạng rất tốt, vỗ vỗ khuôn mặt mềm mại của nữ Kỷ Nhiễm.



Điện thoại vừa nghe, liền nghe thấy đày dây bên kia truyền đến âm thanh hò hét, rất ồn, pha tạp với tiếng hét hưng phấn của đàn ông, thỉnh thoảng có giọng nói kiều diễm của con gái.



Diệp Bạc Hâm nhíu chặt lông mày, tay cầm điện thoại không tự chủ nắm chặt.



Không phải anh nói về nhà rồi sao?



Bây giờ lại là nơi nào?



"A lô, xin chào! Ai vậy?



Kỷ Nhiễm cũng không biết là điện thoại của ai đổ chuông, Tần Yến Đường kêu cô tới nghe, cô liền nghe, lúc ra ngoài chơi, những người đàn ông này đang vui vẻ, điện thoại vang lên thì sẽ kêu bọn họ tới nghe, vì vậy cô cũng không cảm thấy có gì không đúng.



Phụ nữ?



Điện thoại của Tập Vị Nam từ lúc nào cho phụ nữ động vào rồi?



Diệp Bạc Hâm cắn chặt môi, muốn kêu bản thân không được nghĩ nhiều, anh không phải loại đàn ông thích ra ngoài vui chơi, trong lòng lại run rẩy, tâm trạng hỗn loạn.



"Tôi tìm Tập Vị Nam, anh ấy ở đâu? Kêu anh ấy tới nghe điện thoại." giọng của Diệp Bạc Hâm lạnh xuống.



Không ngờ rằng đầu dây bên kia là phụ nữ, Kỷ Nhiễm hơi sững.



" Ồ, cô tìm anh Nam a? Anh ấy ra ngoài hít thở không khí rồi. "