Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 309 :

Ngày đăng: 12:24 19/04/20


Từ bệnh viện quay lại, Tập Vị Nam liền nhốt mình trong phòng sách, cho tới khi ăn cơm tối mới đi xuống, cũng không cùng cô nói một lời.



Nghe thấy lời của Giang Nhan, thần sắc anh hờ hững, còn ánh mắt của Diệp Bạc Hâm cũng bị anh xem nhẹ rồi.



Diệp Bạc Hâm có chút chống đỡ không nổi, đầu lưỡi cuộn lại cô nâng mắt nhìn mẹ chồng đối diện cười có chút gượng gạo, "Mẹ... thật ra..."



"Mẹ, con rất bận, cho dù tùy quân, con cũng không thể thường ở lại nơi đóng quân, hơn nữa, con cũng chăm sóc không nổi tới vô ấy, mặc dù bây giờ khu nhà tùy quân điều kiện tốt hơn nhiều rồi, nhưng nơi đóng quân khắc nghiệt, cô ấy đi cùng con, con sợ oan ức cho cô ấy."



Một âm thanh lạnh lẽo vang lên, Tập Vị Nam đã thay cô khéo léo cự tuyệt rồi.



Diệp Bạc Hâm chậm rãi thở phào một hơi, lén lút nhìn người đàn ông nghiêm lạnh bên cạnh.



Lúc trước cô đều không cảm giác ra, người đàn ông này một khi tức giận, sẽ khó trị như vậy.



Nghĩ lại cũng đúng, Giang Nhan xóa bỏ ý nghĩ, vốn dĩ chính là nhất thời hứng lên, lo lắng con trai thường không ở nhà, hôn nhân xuất hiện vấn đề.



Thở dài một hơi, "Còn lần này thì sao, đi bao lâu?"



Diệp Bạc Hâm cũng kỳ vọng ngẩng đầu lên.



Cô cũng muốn hỏi, anh lần này đi, lúc nào mới quay về?



"Còn một tháng nữa là năm mới rồi, qua năm mới càng bận, không thể nói trước." Lưng anh ưỡn thẳng, nghe câu hỏi, dư quang khóe mắt nhìn cô gái đang vảnh tai lên nghe bên cạnh.



Trong lòng Diệp Bạc Hâm một trận thất vọng, buồn phiền cắn miếng xương sườn trong miệng.



Lão gia hỏi Tập Vị Nam một vài tình hình trong quân đội, vừa là giáo huấn vùa là dạy dỗ.



Giang Nhan và Tập Vị Cận nói một số chuyện làm ăn



Diệp Bạc Hâm thuận ray gắp cho Tập Vị Nam một miếng thịt cá, Tập Vị Nam khựng lại, mắt cũng không nâng lên, nhưng dù sao cũng ăn rồi.
...



Cách đó sau một tháng, Diệp Bạc Hâm mỗi ngày đều thường xuyên đi làm, cuối tuần tới Lão trạch ở hai ngày.



Công việc vẫn bận rộn y như cũ, có lần giáo huấn lần trước, Tô Uyển không có ép cô chặt nữa, nhưng Diệp Bạc Hâm dường như không rảnh nổi, tốc độ cuộc sống gần như cùng giống với của Tô Uyển.



Rơi vào trong mắt người khác, cho ràng cô nỗ lực thăng tiến, nhưng lại chỉ có cô tự mình hiểu, cô chỉ có bận rộn lên, mệt tới cuối ngày đi nhử mới không nhớ anh.



Thời gian thấm thoắt như thoi đưa, tết âm lịch sắp tới rồi, công việc cuối năm ngày càng bận hơn, rất nhiều hạng mục cần kết thúc, Diệp Bạc Hâm bận tới mức giống như con quay, vừa rảnh một chút, nhưng phải biết tết âm lịch năm nay Tập Vị Nam cần xuống doanh trại thăm hỏi, hy vọng trông chờ anh quay lại rơi vào hư không rồi.



Diệp Bạc Hâm buồn bực vài ngày, mới ưu sầu cùng Giang Nhan đi trung tâm sắm đồ tết.



Những năm trước đều là Giang Nhan thu xếp chuyện đồ tết, năm nay lại nhiều hơn một cô con dâu cùng cô đi mua sắm đồ tết, đừng nhắc cô vui vẻ tới mức nào, nói thật nếu như có thêm đứa nhỏ nữa thì càng tốt rồi.



Bên này thì nào nhiệt, bên phía Tô trạch thì nhìn yên lặng, mấy năm trước Tô Uyển bận công việc, đều do Diệp Bạc Hâm kéo Diệp Thiên Dịch đi chuẩn bị đồ tết, năm nay Tô Uyển gả đi rồi, việc mua sắm trong nhà giao cho người làm.



Ông ngoại Diệp Bạc Hâm cô cút một mình, mỗi năm đón tết Tô Uyển đều đón ông tới Tô trạch cùng nhau đơn tết, Diệp Thiên Dịch không thể hăng hái, chỉ cảm thấy chị gái gả đi rồi, không có ai kích thích cậu nữa, toàn thân không tự do, cũng không giống những nem trước, hai chị em ở trong nhà chạy ra chạy vào, vui đùa ồn ào.



Diệp Bạc Hâm không có cách phân thân, bên phía Tập gia đón tết là cả một nhà cùng nhau đón tết, nhà chú hai chú ba đều ở gần đây, cô cùng với mẹ chồng còn có thím hai thím ba vùng nhau làm cơm tất niên, tự nhiên sẽ không quan tâm được bên phía Tô trạch, chỉ là ngày hôm trước về nhà một chuyến, kéo Diệp Thiên Dịch đi dạo trung tâm thương mại, nói dông dài kêu cậu nghe lời, chăm sóc mẹ và ông ngoại.



Đêm giao thừa, pháo dây, pháo hoa rực rỡ chói mắt.



Lão trạch Tập gia náo nhiên phi thường, mặc dù không có trẻ nhỏ nhưng nhiều mời, cũng đủ vui đùa ồn ào.



Qua mười hai giờ đêm, Diệp Bạc Hâm nhân cơ hội chuồn mất gọi điện cho Tập Vị Nam, nghe anh nói trong doanh trại cũng có tiệc đón năm mới, hôm nay là anh thay đồng chí trực ban trực đêm, một năm đến tối, để bọn họ thỏa mái một đêm.



Ngày lễ ngày tết, với địa vị của Tập gia trên giới quân sự chính trị, tự nhiên không ít ít người tới cửa chúc tết, ngày đầu năm vừa nới sáng, bên ngoài cửa nhà Tập gia liền đỗ rất nhiều xe, một người lại một người vào cửa.



Ngày mồng ba tết, Diệp Bạc Hâm về nhà mẹ thăm viếng, năm nay may mà gặp đúng Tô Cảnh Sâm nghỉ tết, rất lâu rồi không thấy hai người vừa gặp mặt đã cãi nhau, Diệp Bạc Hâm giông vói ngày trước, cùng anh đối đầu liền rơi xuống hạ phong.