Phật Môn Ác Thê

Chương 157 : Nhất tiễn song điêu (một mũi tên trúng hai con nhạn)

Ngày đăng: 13:25 18/04/20


“Thế nhưng…” Âm Tế Thiên đột nhiên ngập ngừng làm Niếp Đĩnh không khỏi nhăn mày lại: “Minh thiếu phu nhân, ngài có việc gì thì cứ nói thẳng!”



Âm Tế Thiên cười: “Thế nhưng, ta không muốn người khác nói ta chỉ nhìn tiền bối là Ngự thú sư cấp chín liền bái tiền bối làm sư phụ.”



Niếp Đĩnh biết có những người cực kỳ để tâm đến cái nhìn của người khác, đành ậm ừ một tiếng: “Vậy ngài nói xem, phải làm thế nào mới không để người khác nghĩ như vậy?”



Âm Tế Thiên giả bộ suy tư trong chốc lát, rồi nói: “Nếu tiền bối có thể cho ta kiến thức thực lực của ngài một chút, vãn bối sẽ lập tức bái ngài làm sư phụ!”



Niếp Đĩnh vừa nghe, liền cười lớn: “Cái này không khó, ngài muốn ta phải làm sao để ngài kiến thức thực lực của ta đây?”



Âm Tế Thiên lại giả vờ nghĩ ngợi hồi lâu, mới mở miệng nói: “Như vậy đi! Tiền bối hãy giúp Tiềm trưởng lão khế ước một con yêu thú cấp chín. Nếu thành công, ta sẽ bái tiền bối làm sư phụ ngay!”



Bắc Vũ Hoành và Bắc Dực Đồng đồng thời nhíu mày.



Còn Bắc Vũ Phong đối với chuyện Âm Tế Thiên muốn Niếp Đĩnh khế ước yêu thú cho Bắc Tiềm lại rất bất mãn, không khỏi hừ ra tiếng.



Đám trưởng lão thì ai cũng đầy mặt kinh ngạc. Bọn họ nhớ, rõ ràng hôm qua Bắc Tiền cố tình hạ nhục Âm Tế Thiên, vậy mà hôm nay Âm Tế Thiên lại hào phóng nhờ người khác giúp Bắc Tiềm khế ước yêu thú.



Về phần Bắc Tiềm, gã vừa vui vừa kinh ngạc nhìn Âm Tế Thiên, hôm qua hắn bị gã hạ nhục như vậy mà vẫn muốn Ngự thú sư giúp gã khế ước yêu thú sao?



Chẳng nhẽ đây chính là lòng từ bi khoan dung của đám hòa thượng à?



Thế nhưng Niếp Đĩnh thì chần chừ. Hắn vốn nghĩ sẽ khá tốn thời gian để Âm Tế Thiên gật đầu đồng ý. Nhưng không ngờ chuyện lại thuận lợi như vầy.




“Nhưng…” Trong lòng Bắc Tiềm cũng rất bối rối, nhưng lại không thể giải thích tình huống này được.



Ngược lại, Bắc Vũ Phong cảm thấy có chút hả hê, bây giờ không chỉ mỗi mình mình, ngay cả Bắc Tiềm cũng không thể khế ước yêu thú. Hắn nhìn về phía Âm Tế Thiên, đáy mắt hiện lên vẻ phức tạp. Nếu như Tịch Thiên thật sự là Ngự thú sư cấp chín, sẽ không có khả năng chỉ với một câu nói lại khiến yêu thú chặt đứt liên hệ *** thần với bọn họ, còn bắt bọn họ phải ba quỳ chín lại với yêu thú trước mặt mấy vạn người mới có thể tiếp tục khế ước.



Bắc Vũ Hoành nhướng mày! Xem ra, lời hôm qua Tịch Thiên nói đã ứng nghiệm. Bắc Vũ Hoành liếc sang Bắc Vũ Phong, thấy ánh mắt Bắc Vũ Phong đang nhìn Âm Tế Thiên đầy phức tạp. Hẳn là, Bắc Vũ Phong đột nhiên đứng về phía Tịch Thiên, chỉ sợ cũng bị giáo huấn như Bắc Tiềm rồi đây.



Khóe miệng Bắc Vũ Hoành nhếch lên, ‘cao nhân’ quả nhiên chọn người không giống bình thường!



Sắc mặt Niếp Đĩnh trầm xuống: “Tiềm trưởng lão, không phải ngài cố ý không khế ước đó chứ?”



Bắc Tiềm vội vàng đáp: “Niếp Đĩnh đạo hữu, không phải như ngươi nghĩ, ngươi nói xem, ta có lý do gì mà bỏ lỡ không khế ước một con yêu thú cấp chín chứ?”



Niếp Đĩnh nghe xong, sắc mặt cũng hòa hoãn rất nhiều. Quả thực là như vậy, yêu thú đã ma hợp ở ngay trước mắt, Bắc Tiềm không có lý do gì mà không khế ước nó.



Âm Tế Thiên đột nhiên nói: “Đã như vậy, xin Tiềm trưởng lão mau chóng khế ước yêu thú đi, để ta còn bái tiền bối đây làm sư phụ, nếu như không khế ước được, sẽ dễ nảy sinh hiểu lầm là tiền bối không có năng lực thuần hóa được yêu thú cấp chín!”



Sắc mặt Niếp Đĩnh lại lần nữa tối sầm. Bắc Tiềm giận dữ trừng Âm Tế Thiên. Gã nhanh tay truyền lực *** thần vào cơ thể yêu thú. Âm Tế Thiên nhìn Bắc Tiềm loay hoay không thể khế ước, đáy mắt đầy mỉa mai.



Chỉ cần Bắc Tiềm không khế ước yêu thú được, Niếp Đĩnh sẽ không thể thu hắn làm đồ đệ, vậy hắn không cần mở miệng từ chối bái sư. Thêm vào đó, nếu Niếp Đĩnh không thu được đồ đệ, lỗi hoàn toàn do Bắc Tiềm rồi. Không chỉ thế, Niếp Đĩnh còn cho rằng Bắc Tiềm là đang cố ý bôi nhọ danh tiếng của mình, sau này mặc cho Bắc Tiềm có lấy lòng các Ngự thú sư cấp chín khác như thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ không có ai muốn thuần phục yêu thú cho gã.



Hắn dùng một chiêu này, quả thực nhất tiễn song điêu.