Phật Môn Ác Thê
Chương 230 : Thượng cổ bí cảnh (14) – đầm lầy đen (hắc sắc chiểu trạch)
Ngày đăng: 13:26 18/04/20
Âm Tế Thiên nghe Bắc Minh hét lên đầy lo lắng, phản ứng đầu tiên chính là muốn sử dụng thuấn di rời khỏi lưng Khế ước thú.
Nhưng không ngờ tới, thân thể hắn như bị thứ gì đó hít chặt, khiến hắn không thể nào động đậy!
Âm Tế Thiên quay đầu nhìn lại, liền bắt gặp cái long quyển phong của mấy hôm trước đang ở trên không xoay mòng mòng, ngay trung tâm của nó là một lỗ đen chẳng thấy đáy. Bắt gặp cảnh này, ai cũng không khỏi hốt hoảng!
Hắn còn chưa kịp giãy dụa, cả người đã bị hút mạnh vào trong long quyển phong!
Thời điểm đó, Âm Tế Thiên ngó thấy mọi người xung quanh cũng giống như hắn, bị hút luôn!
Bắc Minh ngơ ngác nhìn cảnh ấy, trong lòng hoảng hốt, ánh mắt nhất thời đỏ lên, con ngươi hằn lên vô số tơ máu. Y gấp rút xông lên, tuy nhiên, bị Bắc Thần đứng bên cạnh chặn lại!
Bắc Minh quay đầu giận dữ hét: “Làm gì đó?”
Đây là lần đầu tiên Bắc Thần thấy Bắc Minh điên cuồng đến như vậy, không khỏi sửng sốt!
Lúc trước, mỗi khi chạm mặt Bắc Minh, y đều là một bộ dáng thong dong lạnh nhạt, tao nhã tôn quý, sẽ không vì bất kì chuyện gì mà tỏ vẻ sốt ruột. Nhưng hiện tại, y tựa như một đầu sư tử bị quấy nhiễu khỏi giấc ngủ mê, giận dữ tới điên cuồng!
Bắc Thần vội lấy lại *** thần, nói: “Ngươi đừng có gấp, long quyển phong kia chỉ là một cánh cửa truyền tống!”
Bắc Minh vừa nghe, hơi khẽ thu lại thất thố cùng giận dữ, hỏi: “Là ý gì?”
Bắc Thần giải thích: “Ta đã từng bị hút vào đó, khi ấy ta còn tưởng chết chắc rồi! Không ngờ tới, ta bị quăng đến một nơi xa lạ. Kế tiếp, lại bị nó kéo sang chỗ này, mới có thể may mắn gặp được cha ngươi cùng với bọn người Chấp Pháp trưởng lão.”
Bắc Minh đưa mắt nhìn long quyển phong đang dần dần biến mất, lạnh mặt, trầm giọng hỏi: “Ngươi chắc chứ?”
Y sợ nó giống cái động đen vừa rồi, người nào rơi vào đó, đi ra chỉ còn là nhúm xương trắng!
Bắc Thần tức giận lườm y một cái: “Bộ ngươi tưởng ta dư hơi lắm hay sao mà đem chuyện này ra đùa giỡn? Nếu vừa rồi ngươi xông lên, chưa chắc có thể rơi xuống cùng một chỗ Tịch Thiên đâu. Đến lúc đó, chỉ sợ hai người các ngươi còn bị tách xa hơn! Cho nên, hiện tại chúng ta phải tìm cách đi qua Vùng đất của những oan hồn kia! Không chừng ở đằng trước, chúng ta có thể gặp được Tịch Thiên!
Bắc Minh im lặng nhìn chỗ trống mà ban nãy Âm Tế Thiên đứng!
“Ngài ở trong này nhiều ngày như vậy, mà còn chưa tìm được lối ra à?”
Huyền Ngọc trưởng lão cười nhạo nói: “Nếu ta tìm được lối ra, ta còn ở lại chỗ này làm gì?”
Âm Tế Thiên nhíu nhíu mày, thấy Huyền Ngọc trưởng lão đi một chút thì dừng một chút, hơn nữa còn không ngừng nhìn đông tìm tây, như đang kiếm cái gì đó!
Hắn nghi hoặc hỏi: “Ngài đang tìm cái gì à?”
Sắc mặt Huyền Ngọc trưởng lão khẽ cứng lại, nghĩ nghĩ, sau đó lấy ra một cái bản vẽ, đưa cho hắn nhìn: “Ta đang tìm dưỡng linh thảo, nếu ngươi nhìn thấy cây cỏ nào màu đen, thì báo cho ta một tiếng!”
Âm Tế Thiên cầm bản vẽ, nhìn cái cây nhỏ màu đen được vẽ trên đó, ánh mắt khẽ chuyển: “Ngài chắc chắn ở đây có loại cây này?”
Huyền Ngọc trưởng lão vừa tìm vừa nói: “Ta chỉ biết dưỡng linh thảo thích sinh trưởng ở những nơi tối tăm ẩm ướt, về phần nơi này có hay không, còn cần phải tìm mới biết!”
Âm Tế Thiên hỏi: “Vì sao ngài phải tìm dưỡng linh thảo?”
Huyền Ngọc trưởng lão đột nhiên trầm mặc!
Âm Tế Thiên thấy bà không đáp, ánh mắt khẽ dời sang chỗ khác. Hắn đi lướt qua bà, thản nhiên nói: “Trên sườn núi cách đây trăm dặm, có vài bụi cây giống như trên bản vẽ, không biết có phải là cái mà ngài muốn tìm không!”
Huyền Ngọc trưởng lão kinh ngạc hỏi: “Làm sao ngươi biết?”
Âm Tế Thiên nhếch miệng: “Chỉ cần tìm được thứ mà ngài muốn là tốt rồi, ngài hỏi chuyện của ta để làm gì!”
Tuy Huyền Ngọc trưởng lão không tin hắn lắm, nhưng vẫn đi về hướng hắn nói.
Âm Tế Thiên đi theo đằng sau, vẫn luôn chú ý động tĩnh xung quanh, nhìn xem có thể tìm được long quyển phong đã đưa bọn họ tới đây hay không. Hắn đoán, chắc nó sẽ là truyền tống đưa bọn họ trở về chỗ cũ.
Bất quá, không biết có phải do hắn ảo giác hay không, mà bất luận là hắn đi hay dừng, hắn vẫn luôn cảm thấy mình đang di chuyển!