Phi Hồ Ngoại Truyện

Chương 2 : Thương gia bảo chạm trán kẻ thù

Ngày đăng: 16:22 18/04/20


Từ Tranh tuyệt nhiên không sợ hãi chi hết. Gã vẫn tay không thi triển Tra Quyền để đấu với võ quan. Có điều gã uý kỵ binh khí của đối phương sắc bén nên phần né tránh nhiều hơn phần tấn công.



Mã Xuân Hoa thấy tên võ quan mặt mũi hung ác có ý đánh liều mạng chứ không phải cuộc tỷ đấu tầm thường nên trong lòng cô không khỏi hồi hộp.



Thiếu phụ kéo tay áo cô nói:



- Chúng ta đi thôi! Ta không ưa coi những kẻ phóng quyền múa kiếm.



Trước tình thế này, Mã Xuân Hoa khi nào chịu bỏ đi. Cô đáp:



- Chúng ta hãy coi một lúc nữa đã.



Thiếu phụ cau mày rồi bỏ đi một mình.



Thương Bảo Chấn ngưng thần theo dõi thế đao của võ quan lại chú ý đến Từ Tranh vừa né tránh vừa tấn công. Chàng ngẫm ngầm cầm kim tiêu trong tay để chờ xem hễ thấy tên võ quan vung đao giết người là chàng ra tay giải cứu.



Từ Tranh hai mắt nhìn chằm chặp vào lưỡi đao. Thanh đao hươi qua phía Đông, gã đưa mắt ngó về phía Đông. Mũi đao liệng sang mé Tây, mắt gã cùng nhìn theo phía đó. Hễ đao chém tới trước mặt, gã liền lùi lại đồng thời vung cước đá vào cổ tay địch nhân.



Hà Tư Hào xoay đao quét xuống dưới chân, Từ Tranh vươn tay đấm mạnh một cái vào sống mũi đối phương.



Hà Tư Hào trúng quyền đau điếng người, châm tay chậm lại, Từ Tranh liền vung tay trái chụp được cổ tay mặt hắn rồi vặn đi một cái đoạt lấy thanh yêu đao.



Hà Tư Hào sợ gã thuận đà chém tới nhảy lùi lại. Hắn giơ tay lên vuốt mặt thấy đầy máu tươi.



Từ Tranh liệng thanh yêu đao xuống đất nói:



- Ngươi còn làm chi kẻ đui mắt để thóa mạ người ta nữa hay thôi?



Hà Tư Hào thẹn quá, không dám nói gì.



Thương Bảo Chấn nắm lấy vạt áo đằng sau Từ Tranh kéo gã lùi lại và đưa mắt ra hiệu. Từ Tranh chưa hiểu ý. Chàng liền lớn tiếng hô:



- Hai bên tỷ đấu bất phân thắng bại. Hay lắm! Võ công hai vị e rằng tương tự như nhau. Tiểu đệ khâm phục vô cùng.



Từ Tranh vội hỏi:



- Sao... sao lại bảo là chưa phân thắng bại?



Thương Bảo Chấn đánh trống lấp:



- Võ công của hai vị đều có chỗ độc đáo, Tra Quyền của Từ huynh cực kỳ thuần thục. Thái Cực Đao của Hà đại nhân lại càng lợi hại. Từ huynh may mắn không việc gì. Nhưng về công phu chân thực mới suýt soát ngang bằng Hà đại nhân.



Chàng vừa nói vừa lấy khắn lau máu cho Hà Tư Hào.



Từ Tranh toan cãi lại thì Mã Xuân Hoa cất tiếng gọi:



- Sư ca! Đừng dây lời với y nữa. Chúng ta đi thôi.



Từ Tranh đánh Hà Tư Hào được hai quyền trong lòng cũng đã nguôi giận nhưng gã thấy Thương Bảo Chấn ăn nói hàm hồ ra chiều bênh vực đối phương và tựa hồ coi gã võ công còn kém Hà Tư Hào thì trong lòng bực bội lắm. Nhưng nể anh ta là gia chủ nên chàng nén lòng làm vui nói:



- Sư muội! Em không được xía vào chuyện của tạ Coi chừng mất lòng công tử đấy.



Thương Bảo Chấn nhìn hai người cười nói:



- Từ đại ca! Võ công của đại ca còn cao thâm hơn gấp mười viên thị vệ kia. Tiểu đệ thán phục vô cùng!



Từ Tranh nghe chàng khen mình, trong lòng rất khoan khoái liền gạ chuyện hỏi:



- Công tử rèn luyện công phu thuộc môn phái nào?



Thương Bảo Chấn đáp:



- Tiều đệ mới học ghệ chưa hiểu gì hết, không đáng kể là công phu của môn phái nào. Vừa rồi, Từ đại ca dùng chiêu quyền hạ đối phương. Có phải thế này không?



Chàng nói rồi đưa chân phải ra, vung quyền bên tay mặt đánh tới. Bàn tay trái đưa lên đỡ cánh tay mặt.



Từ Tranh vừa rồi nhờ chiêu đó mà thủ thắng. Gã thấy chàng hỏi tới chiêu đắc ý của mình dĩ nhiên cao hứng phi thường liền đáp:



- Chiêu này có hai câu khẩu quyết " Lục hải nghinh môn tam bất cố, phách quyền khiêu đả bất dung khoan ".



Gã vừa đọc hai câu ra khỏi cửa miệng chợt nhớ tới đây là tâm pháp bí truyền của sư môn sao lại tiết lộ cho người ngoài biết? Gã liền đổi giọng:



- Công tử ra chiêu rất đúng. Chính như vậy đó.



Thương Bảo Chấn hỏi:



- Lục hải nghinh môn tam bất cố là thế nào?
- Mã lão anh hùng làm nghề bảo tiêu mỗi chuyến hàng được ba chục vạn lạng.



Nhãn giới của Diêm mỗ này tuy bé nhỏ nhưng cũng coi năm chục lạng bạc không vào đâu.



Mã Hành Không bụng bảo dạ:



- Thằng cha này lấy tin tức ở đâu mà nhạy như thế? Sao hắn biết rõ mỗi chuyến bảo tiêu mình kiếm được ba chục vạn lạng?



Lão chau mày nhưng vẫn nói theo giọng lề luật giang hồ:



- Mã mỗ chẳng có bản lãnh gì, chỉ trông vào bạn hữu giang hồ nể mặt mà thôi.



Bữa nay mới được bái kiếm Diêm huynh nhưng chúng ta chẳng gặp nhau đây thì sẽ gặp nhau nơi khác. Mã mỗ lấy làm hân hạnh được kết giao cùng người bạn mới.



Không hiểu Diêm huynh muốn dạy bảo thế nào?



Diêm Cơ đáp:



- Dạy bảo thì không dám nhưng tại hạ bản tính thấy tiền là sáng mắt ra. Ba chục vạn lạng bảo tiêu đã ngửi thấy rồi không lấy thì e rằng tổn thương đến âm đức.



Nhưng Mã lão tiêu đầu một điều kêu bằng hữu, hai điều kêu bằng hữu, vậy tại hạ chỉ lấy một nửa tức là mượn mười lăm vạn bạc để ăn tiêu.



Rồi hắn không chờ Mã Hành Không trả lời đã vẫy tay một cái.



Những đại hán đứng trên tưởng nhảy xà xuống chạy đến cửa sảnh đường. Một tên hỏi:



- Lấy hết hay sao?



Diêm Cơ đáp:



- Không. Lấy một nửa thôi còn lưu lại một nửa. Cái gì cũng phải cho công bằng, chia nhau mỗi người một phần.



Bọn đại hán dạ rân rồi chạy lại bên xe tiêu.



Mã Hành Không nổi giận đùng đùng. Nhưng lão thấy bọn đại hán ở trên tường nhảy xuống chân tay chậm chạp, chẳng có ai là cao thủ cả.Lão không lo gì nữa liền lạnh lùng hỏi:



- Diêm huynh đối xử như thế này chẳng là cạn tầu ráo máng ư?



Diêm Cơ ngạc nhiên hỏi lại:



- Sao lại cạn tầu ráo máng? Diêm mỗ đã bảo lấy một nửa còn để lại một nửa kia mà? Thế mà bọn tại hạ công bằng lắm rồi.



Từ Tranh không nhịn được tiến lên hai bước trỏ vào mặt Diêm Cơ hỏi:



- Các ngươi là bọn Hắc Đạo từng qua lại giang hồ chẳng lẽ chưa từng nghe thấy oai danh của Phi Mã tiêu cục ư?



Diêm Cơ đáp:



- Đây là lần đầu tiên ta mới nghe thấy.



Hắn rùng mình một cái là vọt tới phía hữu nhà sảnh đường. Hắn nhổ cây cờ của Phi Mã tiêu cục cắm trên xe, bẻ cán cờ gãy làm hai đoạn liệng xuống đất rồi giẫm chân lên lá cờ.



Hành động này là phạm đến điều cấm kỵ trên chốn giang hồ. Chuyện cướp tiêu thường xảy ra những khi có hành động quyết liệt như vậy. Trừ trường hợp hai bên có mối tử thù mới ăn thua đến tính mạng.



Bọn người bảo tiêu thấy vậy la ó vang trời.



Từ Tranh không nói nữa, xông lại ra chiêu Khóa Bộ Kích Chưởng. Tay phải gã phóng chưởng đánh mạnh vào ngực đối phương.



Diêm Cơ né mình tránh khỏi rồi quát hỏi:



- Tiểu tử! Ngươi muốn đánh nhau ư?



Hắn hạ thấp bàn tay trái chụp vào cổ đối phương.



Từ Tranh liền biến chiêu thành Hậu Sáp Bộ Bài Chưởng. Tay trái gã móc về phía sau, tay mặt đấm ngược lên nhằm vào hàm dưới địch nhân.



Diêm Cơ nghiêng đầu đi. Tay mặt vùng quyền đánh xuống. Thoi quyền này rất lẹ.



Từ Tranh vội nghiêng đầu né tránh.



Bình một tiếng. Vai gã đã trúng đòn. Quyền lực trầm trọng làm gã chấn động đau nhói cả trước ngực.



Chân gã bước lảo đảo suýt nữa té nhào. May gã thân tráng lực cường mà bộ đứng vững lại được.



Từ Tranh lại biến thành chiêu Phúc Thoái Xuyên Chưởng, gã lún thấp người xuống, co chân lại ngồi chồm hỗm. Tay trái phóng chưởng đánh ra. Đó là phép tá lực phản công, một chiêu thức rất cao minh về Tra Quyền.