Phi Hồ Ngoại Truyện
Chương 68 : Cuộc tranh dành bốn chiếc ngọc bôi
Ngày đăng: 16:23 18/04/20
Tên võ qụan nhị phẩm nói lớn:
- Bốn vị lão sư đây kiến thức và đởm lược hơn người, đều là những bậc đáng kính và đáng phục. Nếu vị lão sư nào tự tin bản lãnh cao hơn bất cứ ai trong bốn vị này thì xin ra khiêu chiến. Bằng không còn ai khiêu chiến thì Nhị lang quyền, Yến thanh quyền, Côn Luân Đao và Túy Bát Tiên được dự vào hàng Ngọc Long bát môn.
Một người ở mé Đông bước ra nói:
- Tiểu nhân là Chu Long muốn gặp Thiên Lý Độc Hành âu Dương lão sư.
Người này khắp mình da thịt lằn lên, thân hình thấp lùn mà có dáng kiêu dũng, coi tương tự như con bò mộng.
Hồ Phỉ không quen biết những nhân vật võ lâm này, nhưng được nghe lão già bên cạnh giải đáp. May ở chỗ lão biết nhiều hiểu rộng mà lão biết điều gì là nói ra ngay.
Bây giờ lão lại nói:
- Chu lão sư đây là chưởng môn Na Tra quyền, mà lại là Tổng tiêu đầu Hưng Long tiêu cục ở Phủ Đại Đồng tỉnh Sơn Tây. Nghe nói âu Dương Công Chính cướp tiêu của y, thành ra hai người có chuyện xích mích. Lão phu xem chừng Chu lão sư chú ý không nhất định ở cái chén Ngọc Long.
Hồ Phỉ nghĩ thầm:
- Những mối ân oán trong võ lâm cực kỳ phức tạp. Tỷ như mình đây đến tham dự đại hội chỉ vì tên ác tặc Phụng Thiên Nam, thì giữa các môn phái kết thành cừu hận với nhau đã mấy trăm năm cũng không phải ít.
Nghĩ tới đây chàng không khỏi hếc mắt ngó Phụng Thiên Nam, thấy tay hắn không ngớt chuyển động trái thiết đảm, còn thần sắc tỏ ra rất bình tĩnh.
Hồ Phỉ đại náo Phúc phủ hai đêm liền, Phụng Thiên Nam mười phần chắc chín chàng đã trốn khỏi Bắc Kinh mà cao chạy xa baỵ Hắn có ngờ đâu chàng là người anh hùng gan dạ vẫn trà trộn trong cuộc đại hội chưởng môn, là nơi đầm rồng hang cọp?
Chu Long ra khiêu chiến, âu Dương Công CHính cười khà khà hỏi:
- Chu tổng tiêu đầu. Gần đây làm ăn phát tài, buôn bán thịnh vượng chứ?
Năm trước Chu Long bảo vệ món tiêu ngân trên năm vạn lạng bạc bị lão cướp mất, phải bồi thường đến khuynh gia bại sản. Tiền của gom góp mấy chục năm nhất đán hết sạch thì trách nào hắn chẳng căm hận đến thấu xương? Hắn không nói năng gì cả, ra chiêu "Song phách song chàng" đánh liền.
âu Dương Công Chính đáp lại bằng chiêu! Thoát ngoa chuyện thản" trong Yến Thanh quyền. Hai người khai diễn cuộc đấu khốc liệt.
Chu Long hơn về mặt sức mạnh, chiêu thức trầm trọng, hạ bàn vững chãi. âu Dương Công Chính sở trường về quyền chiêu linh động, thân pháp nhẹ nhàng.
Chu Long chuyên nội công, thấy địch nhân đánh tới cũng không né tránh.
Đầu vai và trước ngực hắn liên tiếp trúng ba quyền. Hắn đằng hắng một tiếng, đột nhiên vmlg quyền đánh vèo một cái giáng xuống. Đó là chiêu Nghinh phong đả trong Na Tra quyền.
âu Dương Công Chính bật cười né tránh, đồng thời phóng cước đá vào đùi đối phương.
Chu Long sử thân pháp!Thưởng bối đại tam phách" lăn mình dưới đất rồi lại đứng lên.
Hai người qua lại bốn năm chục chiêu, Chu Long đã bị trúng hơn chục chiêu quyền cước. Bây giờ không kịp đề phòng, mũi trúng một quyền đổ máu tươi ra ướt cả vạt áo.
âu Dương Cổng Chính cười nói:
- Chu lão sư! Bất quá ta chỉ cướp tiêu ngân của lão sư chứ không đoạt lệnh thệ Ta tưởng chưa chạm vào mối thù giết cha cướp vợ là chuyện tầm thường không đáng kể.
Chu Long chẳng nói nửa lời nhảy xổ lại đánh nữa.
âu Dương Công Chính trổ khinh công trác tuyệt, né tránh dễ dàng. Miệng lão không ngớt thốt ra những lời khinh bạc, cố ý chọc giận đối phương.
Cuộc chiến đang hăng, Chu Long lại bị trúng một cước vào giữa bụng.
Tay trái hắn ôm bụng, vẻ mặt cực kỳ đau khổ. Đột nhiên tay mặt hắn ra chiêu Kim câu quải ngọc" tiến thêm một bước phóng đòn "một già là" đánh trúng ngực địch nhân.
Bỗng nghe một tiếng rắc vang lên, âu Dương Công Chính bị gãy mấy rẻ xương sườn. Người hắn lảo đảo, miệng phun máu tươi.
Lão biết Chu Long căm hận thấu xương, bây giờ thắng được một chiêu, tất hạ độc thủ nữa mà lão không còn sức kháng cự. Lão đành gắng gượng nhịn đau lạng người lùi lại nhăn nhó cười nói:
- Lão sư thắng rồi...
Chu Long muốn truy kích nữa, nhưng Thang Bái lên tiếng:
- Chu lão sư! Phân thắng bại rồi, không được động thủ nữa, mời lão sư ngồi đây.
Chu Long nghe Cam Lâm Huệ Thất tình Thang Bái tuyên bố, không dám phản kháng, liền chắp tay đáp:
- Tiểu nhân không dám tranh đoạt Ngọc Long bôi.
Rồi hắn trở về chỗ ngồi.
Phần đông bọn võ sư còn kém âu Dương Công Chính. Bọn họ thấy Chu Long khổ chiến thắng trận liền tới tấp đến hỏi han.
Hoàng Hy Tiết vừa cười vừa hỏi lại:
- Thân hình lão thấp lùn bé nhỏ thì có can hệ gì đến ta?
Tôn Hùng cả giận quát:
- Lão lại muốn chiếm phần tiện nghi của ta rồi.
Hoàng Hy Tiết lấy làm kỳ hỏi:
- Ô hay! Ta đã làm gì mà chiếm phần tiện nghi của lão?
Tôn Hùng đáp:
- Lão bảo ta thân hình bé nhỏ thấp lùn không liên can gì đến lão ư? Ha ha! Trời sinh ra lão gia thấp lùn bé nhỏ thì có liên can chi đến lão, lão có phải là cha của lão gia đâu mà rắc rối?
Câu này vừa nói ra, lập tức người trong đại sảnh phá lên cười rộ.
Phúc Khang An đang uống trà không nhịn được, cũng cười đến phun cả nước ra.
Trmh Linh Tố phục xuống bàn ôm bụng mà cười.
Hồ Phỉ sợ cười lớn khiến hàm râu giả rơi ra nên phải ráng nhịn.
Hoàng Hy Tiết cười đáp:
- Không dám! Không dám! Con lão phu còn tuấn tú hơn Tôn lão sư nhiều.
Tôn Hùng không nói gì vung quyền đánh vào bụng dưới Hoàng Hy Tiết.
Hoàng Hy Tiết đã đề phòng trước, tuy người lão to lớn mà cử động rất mẫn tiệp. Lão nhảy vọt sang một bên.
Một tiếng "rắc" vang lên. Thoi quyền của Tôn Hùng đánh xuống ghế gãy thành từng mảnh.
Thoi quyền đánh xuống, quần hùng trong đại sảnh lập tức ngưng tiếng cười. Mọi người thấy lão tuy hình thù xấu xa, ăn nói tức cười nhưng thần lực khủng khiếp, không ai dám coi thường lão nữa.
Tôn Hùng giáng thoi quyền không trúng đối phương, liền ngửa người về phía sau phóng chân đá Hoàng Hy Tiết.
Hoàng Hy Tiết co chân trái đứng thành thế Kml kê độc lập, trả lại một chiêu "Đả bát thức đóa tử cước"
Tôn Hùng lăn mình dưới đất sử dụng Địa đường quyền, phóng cả chân tay ra đánh vào hạ tam lộ đối phương.
Hoàng Hy Tiết sử mấy chiêu "Tảo đường thoái", "Thoái độ khóa hổ thế", "Khiêu tiến bộ", gồm cả thế công lẫn thế thủ. Nhưng Nhị Lang quyền của lão sở trường về quyền chứ không phải về cước pháp. Nếu đấu với người thường, lão sử những tuyệt kỹ "Nhị Lang đảm sơn", "Cái mã tam quyền" thì địch nhân khó mà chống trả nổi. Còn về cước pháp, lão cũng luyện "Oa tâm thoái", "Liêu âm thoái", chỉ dùng để đá vào thượng bàn đối phương. Hiện giờ gặp phải Tôn Hùng lăn mình xuốg dưới đất thành ra bao nhiêu công phu tinh thục biến thành anh hùng không đất dụng võ, chẳng những quyền chưỏng không đánh tới, chân đá cũng thành vô dụng..Lão đành nhảy nhót xung quanh để né tránh.
Chẳng mấy chốc lão bị Tôn Hùng đá trúng mấy cước vào khuỷu chân. Lão vừa đau vừa tê chồn thì hai chân Tôn Hùng xoắn lại. Lão đứng không vững té xuống đất.
Tôn Hùng tung mình nhảy xổ lại. Ngờ đâu Hoàng Hy Tiết ngã lăn ra rồi vẫn còn đất phóng quyền đánh "binh" một tiếng trúng vào vai địch nhân hất Tôn Hùng ra xa hơn trượng.
Tôn Hùng lại tấn công. Hoàng Hy Tiết quỳ chân dưới đất, tả chưởng hữu quyền đồng thời đánh ra, khiến Tôn Hùng phải nghiêng mình lăn đi.
Hai người chiến đấu thấp ìà là mặt đất, những tiếng "bình bình" vang lên không ngớt. Cả hai đều trúng đòn, nhưng hai nhân vật này thịt bắp da dầy, đủ sức chịu đựng. Kẻ trúng quyền người trúng cước, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.
Tỷ đấu cách này Tôn Hùng thấy không chiếm được phần tiện nghi, nhưng đột nhiên Hoàng Hy Tiết giả vờ sơ hở để Tôn Hùng lăn mình vào định đánh một quyền thật nặng vào trước ngực địch nhân. Hoàng Hy Tiết đã phải khó nhọc mới chụp được chỗ yếu hại của địch nhân thì khi nào chịu buông tha.
Tôn Hùng bị nghẹt thở, sắc mặt tứn bầm. Những thoi quyền đánh ra dần dần kém sức.
Quần hùng thấy hai người tỷ đấu một cách dã man như hạng đầu đường xó chợ, chẳng còn chi là phong thế chưởng môn hai phái, đều lắc đầu cười thầm.
Tôn Hùng dần dần chống không nổi, thì bỗng trong đám đông vọt ra một đại hán vung quyền đánh xuống lưng Hoàng Hy Tiết.
An đề đốc vội hét:
- Lui lại ngay Không thê hai người đánh một!
Nhưng thoi quyền của người kia đã đánh trúng lưng Hoàng Hy Tiết. Lão đau quá phải buông tay ra. Tôn Hùng liền xoay mình nhảy lên.
Trong đám đông lại có một người nữa vọt tới cử quyền đánh hán tử cao lớn.
Nguyên hai người này một là đại đệ tử của Tôn Hùng, còn một là con Hoàng Hy Tiết nhảy ra trợ quyền. Lúe. này trong nhà đại sảnh biến thành hai đôi đánh nhau.
Những người bàng quan reo hò trợ Oai, vỗ tay hoan hộ Thế là tỷ võ giữa chưởng môn nhân biến thành sân khấu diễn kịch, chẳng còn vẻ chi là trang nghiêm nữa.