Phi Thăng Chi Hậu
Chương 195 : Ma thần Mã Cổ Tư
Ngày đăng: 21:01 19/04/20
Dưới sự chú thị của Phá Vọng Ngân Mâu, Phong Vân Vô Kị một lần nữa tiến nhập vào phiến thế giới trắng đen, khắp thiên địa sung xích bóng đêm, nhưng lại có vô số hư ảnh mông lung phân bố đầy dẫy ở trong đó, đó là những hư ảnh cổ quái do vô số những tia sáng trắng cấu thành. Ở phía trước thân người của Phong Vân Vô Kị giờ đây hiện ra một chiếc bóng màu xanh lục cự đại, chiếc bóng đó hung hăng nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Kị, chiếc bóng đó có thân hình cự đại, cặp sừng sắc nhọn, cặp mắt tán phát ra vầng sáng đỏ tím, ở trong tay của nó là một chiếc Lưu Tinh Chùy màu xanh nhạt.
Phong Vân Vô Kị nắm chặt tay phải đang nắm Đệ Ngũ Kiếm Đảm lại, sau đó thì phát ra một đạo kiếm quang chói sáng chém về phía đạo hư ảnh màu xanh nhạt đó.
Trong cặp mắt của gã ma thần màu xanh nhạt đó lóe lên thần sắc kinh ngạc, tựa hồ như đã sững sờ, cứ mặc cho đạo kiếm quang kia chém hắn ra làm hai, từ trên đỉnh đầu đến tận phía dưới.
"Dát dát dát …, ở trình độ của ngươi mà lại dám đồ thần, thật sự là quá ấu trĩ, dát dát dát … không biết là làm sao ngươi lại tiến được vào nơi này!" Sau khi đạo kiếm quang lướt qua thì gã ma thần đó mau chóng hợp hai phần thân thể lại làm một, thanh âm từ linh hồn phát ra trực tiếp vang lên trong đầu của Phong Vân Vô Kị, tiếp đó là chiếc Lưu Tinh Chùy cổ quái đậpv ề phía Phong Vân Vô Kị.
Sắc mặt của Phong Vân Vô Kị vẫn không hề biến đổi, thân người hướng sang một hướng khác mà lao đi, tuy nhiên ….
Oanh!
Cái chùy với tốc độ rất chậm đó lại bất thình lình đánh trúng thân người đang di chuyển với tốc độ cực nhanh của Phong Vân Vô Kị, một loạt những cảm giác đau đớn từ trong linh hồn truyền lại, Phong Vân Vô Kị không khỏi rên lên một tiếng, cái chùy đó tựa hồ như uẩn hàm một sức mạnh cổ quái nào đó, tựa như muốn dập nát linh hồn của người khác. Phong Vân Vô Kị lại một lần nữa bị đánh bay văng đi, mặc dù thân thể chẳng hề có chút vết thương nào, nhưng linh hồn thì lại đau đớn chẳng khác gì bị tê liệt.
"Chạy đi, cáp cáp cáp … xem thử ngươi có thể chạy đến đâu, ở trong địa bàn của Mã Cổ Tư ta, ngươi chỉ là một con kiến nhỏ nhoi, mặc cho ta xử lí!" Chiếc bóng màu xanh nhạt cự đại đó khua khua cái chùy trên tay, mang theo một ngọn lửa mà chỉ có Phá Vọng Chi Nhãn mới có thể nhìn thấy ập tới. Trong mắt phải của Phong Vân Vô Kị y nhiên vẫn là phiến thiên địa trước đây, trong không trung vẫn chẳng hề có một vật nào, nhìn không thấy bất cứ thứ gì, ngoại trừ một phiến thiên địa mênh mang màu xám liên thành một mảng ….
Ở mặt đất không xa trước mắt là hai dấu chân cự đại, đó chính là dấu tích duy nhất mà mắt thường có thể thấy được sự tồn tại của ma thần Cổ Mã Tư.
Mã Cổ Tư sải bước chạy về phía Phong Vân Vô Kị, hai tay nắm chặt lấy sợi dây xích lờ mờ màu xanh nhạt mà múa máy, một loạt những thanh âm vang dội chỉ có linh hồn mới có thể nghe được theo đó mà vang lên.
Phong Vân Vô Kị quay đầu lại và búng ngón tay một cái, một điểm kiếm quang từ đầu ngón tay bùng phát, sau khi đi được mấy chục trượng thì kết thành một đóa kiếm liên cự đại, đóa kiếm liên đó vừa mới thành hình thì liền lập tức cấp tốc chuyển động …. Nguồn: https://truyenfull.vn
Xuy xuy xuy! ….
Vô số kiếm diệp phá không bay đi, trực tiếp đâm xuyên vào trong thân thể của Mã Cổ Tư, sau đó thì bạo phát kiếm quang cường liệt, vộ tận kiếm quang từ trong thân thể của Mã Cổ Tư bùng phát ra ngoài theo các phương hướng, khắp thiên địa thoáng chốc đã sáng như ban ngày ….
Oanh!
Phong Vân Vô Kị tĩnh lặng quan sát thân thể của Mã Cổ Tư hóa thành từng mảnh từng mảnh, nhưng tiếp đó thì trong không khí dập dờn một đợt ba động, những mảnh vỡ màu xanh nhạt của Mã Cổ Tư lại từ khắp tứ phía hội tụ lại, chỉ trong thời gian chắp mắt thì đã hoàn chỉnh như thường.
Oanh!
Mã Cổ Tư vốn đang ngoan ngoãn, khi nghe tới danh tự tổ vu thì bất thình lình tình tự biến hóa cực độ, trong mắt lộ ra thần sắc cực kì cừu hận, đột nhiên đứng thẳng người dậy, gào thét: "Tổ vu … tổ vu … ngươi muốn tìm tổ vu … ở nơi này thì tổ vu là cừu địch của tất cả thần ma, tất cả thần ma đều là cừu địch của tổ vu, thù không đội trời chung, không ngờ người mà ngươi muốn tìm lại là tổ vu …."
Mã Cổ Tư đứng dậy gào thét, rồi dùng hai tay đánh mạnh về phía Phong Vân Vô Kị.
Phong Vân Vô Kị lạnh lùng nhìn vào hắn ta, bất thình lình phát lực kéo mạnh lấy sợi xích, thân thể bàng đại của Mã Cổ Tư đốn thời đứng không vững, cặp mắt của hắn ta trợn tròn lên như muốn bay thẳng ra ngoài, mặt cũng trướng phồng lên, hai tay kéo lấy sợi xích trên cổ với ý đồ giải thoát khỏi sợi xích.
Hừ!
Bất thình lình chỉ nghe một tiếng hừ lạnh vang lên, Phong Vân Vô Kị kéo mạnh lấy sợi xích, thân thể bàng đại của Mã Cổ Tư liền bị Phong Vân Vô Kị kéo bay lên trên không rồi xoay hai vòng, sau đó thì nặng nề đập xuống mặt đất.
Oanh!
Cát bụi bốc lên trên cao cả mấy trăm trượng, một nửa thân thể cao lớn của Mã Cổ Tư đều chìm sâu vào trong lớp đất, thân thể vừa đập xuống đất thì Mã Cổ Tư liền lập tức đứng dậy, lần này thì hắn ta lại nắm chặt lấy sợi xích rồi gào lên: "Để xem ai mạnh hơn ai … a! …."
Mã Cổ Tư còn chưa nói hết lời thì ở đầu bên kia của sợi xích liền truyền lại một cổ sức mạnh cực kì, thanh âm lạnh lùng của Phong Vân Vô Kị truyền nhập vào tai: "Lần đầu tiên bị ngươi bài bố, chỉ là do không quen thuộc cách thức chiến đấu của ngươi, hiện tại -- ngươi hãy ngoan ngoãn nghe lời cho ta …."
Oanh!
Mã Cổ Tư bị Phong Vân Vô Kị kéo lên và xoay hai vòng trên không trung chẳng khác gì như đứa nhỏ, sau đó thì lại một lần nữa đập mạnh vào mặt đất, lần này thì thân người của Mã Cổ Tư giang ra thành hình chữ đại à đập xuống đất, chiếc đầu cự đại ấn sâu vào trong mặt đất.
"… có lẽ, bây giờ ta nên giết chết ngươi, sau đó lại tìm một người dẫn đường khác, ta có thể hàng phục được ngươi, thì có thể hàng phục được những ma thần khác … ngươi -- còn muốn phản kháng nữa hay không?" Phong Vân Vô Kị không vung vẫy sợi dây xích ở trong tay nữa mà lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Mã Cổ Tư.
"Chủ nhân, ta … thần phục!" Mã Cổ Tư ngẩng đầu lên, sắc mặt sám hối nói, thần sắc chân thành và cung kính.
"Rất tốt, ngươi hiểu ra là tốt, dẫn ta rời khỏi nơi này!" Phong Vân Vô Kị nắm chặt lấy sợi xích, hướng ra bên ngoài mà đi ….
"Dạ, chủ nhân." Mã Cổ Tư cung thuận đáp, trong sát na Phong Vân Vô Kị xoay người đi, sắc mặt Mã Cổ Tư tức thì biến đổi, trong mắt chỉ còn lại một phiến hung ác ….