Phi Thăng Chi Hậu

Chương 285 : Ám Tài thẩm phán giả

Ngày đăng: 21:02 19/04/20


"Bộp bộp!"



Huyết nhục dày đặc rơi lả tả xuống mặt đất, rất nhiều khối thịt giống như vẫn còn nhúc nhích, nhưng chủ nhân của chúng đã chết đến mức không thể chết thêm.



Sương máu lưa thưa trong nháy mắt trở nên vô cùng đậm đặc. Sương máu không ngừng bốc lên cao, nhưng nồng độ của nó thì lại không giảm xuống bao nhiêu. Bội Lý Tư đứng trên đỉnh núi cao nhìn thấy cảnh này cũng kinh hãi không thôi.



Gió lặng lẽ thổi qua, sương máu cũng theo đó dập dờn, Phong Vân Vô Kỵ thân mặc hắc bào đứng giữa trường giết chóc, vẻ mặt lạnh lùng không gì sánh được.



"Phù!"



Phong Vân Vô Kỵ thở ra một hơi, thần sắc có chút thu liễm lại, áo bào khẽ rung lên, một luồng sương máu nồng đậm từ bên dưới tuôn ra.



"Cộp cộp!"



Phong Vân Vô Kỵ đạp xuống những bước chân kiên định, đi ra bên ngoài. Đột nhiên trong lúc này…



"Bồng bồng bồng!"



Từng thanh âm phá đất vang lên. Bùn đất và nham thạch quanh người bỗng nhiên xuất hiện từng huyệt động, những bóng người mặc hắc bào từ bên dưới bay ra, vẽ nên những vòng cung tại không trung, cuối cùng dừng lại vây quanh Phong Vân Vô Kỵ.



- Chúng ta chờ ngươi đã lâu rồi, Sát Lục chi ma!



Một tên ma tộc cao lớn đứng đối diện với Phong Vân Vô Kỵ, phía sau vang lên một tiếng "rập", đôi cánh ác ma đã bung ra:



- Ngươi đã phá hủy trật tự ở nơi này, điều này không thể tha thứ.



Phong Vân Vô Kỵ cúi đầu xuống, lạnh lùng nói:



- Ai định ra trật tự?



Tất cả ma tộc đều giật mình, hiển nhiên không ngờ Phong Vân Vô Kỵ lại hỏi điều này. Cuối cùng tên ma tộc có đôi cánh ác ma lên tiếng:



- Nơi này là lãnh địa của mười bảy vị Đại Ma Thần. Mười bảy vị Đại Ma Thần định ra trật tự ở đây. Ngươi giết chóc không hề lý do, ngay cả một số ma tộc cấp thấp cũng không tha, điều này không được phép. Kẻ phá hư trật tự nhất định phải bị trừng phạt.


Bên trong tầng thứ nhất của hắc ám kim tự tháp, một gã nam tử trẻ tuổi anh tuấn có mái tóc màu vàng hình gợn sóng đứng giữa một gian phòng tối tăm, hai bên hắn còn có hai gã pháp sư mặc hắc bào đang nhắm mắt. Chính giữa bọn họ có một màn sáng lờ mờ, giữa màn sáng hiện lên tình cảnh của Phong Vân Vô Kỵ và bốn tên thẩm phán giả.



- Hiềm nghi lớn nhất mà các ngươi nói chính là hắn sao?



Nam tử anh tuấn có mái tóc quăn màu vàng khẽ nhíu mày, quay đầu lại hỏi một gã nam tử trung niên sắc mặt âm u bên cạnh.



- Đúng vậy thưa A Bố La Địch đại nhân tôn kính! Chúng tôi truy tung đã lâu, một đoạn thời gian trước đột nhiên mất đi dấu vết, nhưng gần đây thanh danh của hắn lại nổi lên. Thủ đoạn giết chóc tàn khốc, nhìn chung toàn bộ Ma giới, chỉ có hắn và vài tên ma tộc khác là hiềm nghi lớn nhất về truyền thừa Sát Lục chi chủ.



- Hình như hắn còn không có thân thể Ma Thần… Theo như các ngươi nói, vẫn còn những kẻ hiềm nghi khác sao?



A Bố La Địch lạnh lùng nói.



- Đúng vậy! Tổng cộng có mười ba kẻ hiềm nghi lớn nhất. Đối với tất cả những kẻ này, chúng tôi đều đã phái ra thẩm phán giả tầng thứ chín đi xử lý.



Tên nam tử kia cung kính nói.



- Ừm!



Ngón cái và ngón trỏ của A Bố La Địch khẽ vân vê chiếc cằm, lộ ra thần sắc trầm tư, sau đó gật đầu nói:



- Thà rằng giết lầm còn hơn bỏ sót! Nếu như bọn chúng đã có khả năng, vậy thì hãy hủy diệt toàn bộ … Có điều lần sau không nên dễ dàng phái ra thẩm phán giả! Thẩm phán giả toàn bộ Ám Tài cũng chỉ có trăm người, dùng trong trường hợp này đúng là giết gà dùng dao mổ trâu. Nếu như thẩm phán giả đã ra mặt, vậy thì ta cũng không cần quan tâm nữa.



Dứt lời, A Bố La Địch liền vung áo choàng đi ra bên ngoài, biến mất trong gian phòng tối…



Nhìn theo A Bố La Địch rời đi, tên nam tử trung niên sắc mặt âm u kia liền quay đầu lại, quát lớn với hai gã pháp sư:



- Chuyển đến một kẻ phá hư trật tự khác!



Rất nhanh, hình ảnh trên màn sáng lại biến đổi, xuất hiện bốn thẩm phán giả khác và một tên ma tộc cấp cao…