Phi Thăng Chi Hậu

Chương 286 : Mảnh đất lưu đày

Ngày đăng: 21:02 19/04/20


Tám đạo ánh sáng đỏ rực chiếu vào người Phong Vân Vô Kỵ, những bóng người cao hơn năm trượng không ngừng đan xen vào nhau che khuất thân hình của hắn.



"Két!"



Bốn tên thẩm phán giả giơ lên hai tay, hai bên hắc bào rộng thùng thình như cánh dơi bung ra. Bốn tiếng rít chói tai chấn nhiếp tâm thần từ bên dưới giáp che mặt vang lên, thanh âm như kiếm sắc cắt phá bầu trời, ngay cả Bội Lý Tư đang quan sát từ xa trên mặt cũng lộ ra vẻ khó chịu.



"A!"



Một tiếng quát lớn vang lên, người ra tay trước tiên không phải là bốn tên thẩm phán giả mà lại là Phong Vân Vô Kỵ. Sát khí hùng hậu phá thể bay ra khiến cho máu tươi dạng sương mù chung quanh lại nổ tung thành từng mảnh càng nhỏ hơn. Hư không vặn vẹo, sát khí khổng lồ đồng thời lao về hướng bốn tên thẩm phán giả.



"Két!"



Bốn tên thẩm phán giả giống như gặp phải trọng kích, thân thể cao hơn năm trượng không ngừng lắc lư, phát ra tiếng rít khiến cho người nghe cực độ khó chịu, đồng thời loạng choạng lui về phía sau mấy bước.



Sát khí ngưng tụ như thực chất đã gần giống như thần thức công kích, có thể trực tiếp xuyên qua phòng ngự công kích linh hồn. Sát Lục ma quyết của Phong Vân Vô Kỵ đã khiến cho thẩm phán giả cũng phải bị thương. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Trong khi Phong Vân Vô Kỵ dùng sát khí công kích bốn tên thẩm phán giả, bốn đạo ý thức bén nhọn cũng đồng thời đâm vào ý thức phòng thủ của hắn, tiến thẳng thẳng vào trong óc. Một loại cảm giác đau đớn như bị xé nát dâng lên, sát khí không thể phát ra một cách thông suốt như trước.



Gần như đồng thời, một cảm giác nguy cơ cường liệt dâng lên trong lòng, Phong Vân Vô Kỵ lập tức nhảy sang một bên. Nhưng hắn lại hoảng sợ phát hiện, khi vừa nhảy lên khoảng chừng mấy trượng, đỉnh đầu lại giống như đụng phải một bức tường vô hình.



"Ầm!"



Phía sau vang lên một tiếng nổ lớn, mặt đất chấn động, bùn đất bắn ra tung tóe. Một gã thẩm phán giả chậm rãi thu hồi lưu tinh chùy nện vào vị trí vừa rồi của Phong Vân Vô Kỵ. Trong hư không, khu vực mà lưu tinh chùy xẹt qua lưu lại vết nứt không gian màu đen, sau khi tên thẩm phán giả kia thu hồi lưu tinh chùy một lúc mới dần dần biến mất.



Tiếng xích sắt chuyển động vang lên, liếc mắt có thể nhìn thấy được một sợi xích sắt hừng hực lửa đen đang lướt qua hư không lao về phía mình. Phong Vân Vô Kỵ quát lớn một tiếng, tay phải phát ra một quyền, ma khí hùng hậu cuộn trào mãnh liệt lao về phía xích sắt kia.



"Xoẹt!"


- Ha ha ha…



Phong Vân Vô Kỵ cười đến thân thể trước sau rung lên, cười đến nước mắt cũng chảy ra, trong lòng hưng phấn như muốn phát điên: "Nơi lưu đày cái gì! Ha ha ha… Đây quả thật là thiên đường tạo ra dành cho bổn tọa. Sát khí dày đặc như vậy, nơi đây hẳn đã lưu đày vô số cuồng ma giết chóc."



Nhìn thoáng qua cảnh sắc hoang vắng tiêu điều chung quanh, trong lòng Phong Vân Vô Kỵ bất chợt hiểu ra: "Phiến ao đầm này hoang vu như vậy, chỉ sợ đều là do ảnh hưởng của sát khí."



Thân thể bị thương, nhưng lại không hề ảnh hưởng đến ma thức. Ma thức của Phong Vân Vô Kỵ nhanh chóng phá thể bay ra, thăm dò trong hư không, không ngừng mở rộng về phía trên. Càng lên cao, hắn phát hiện sát khí ngày càng dày đặc, đặc đến mức không gì sánh được, đến cuối cùng ngay cả ma thức cũng sinh ra cảm giác đông đặc, không thể tiếp tục tiến tới.



Từ khi giết chóc đến nay, sát khí mà Phong Vân Vô Kỵ tự nhận có thể phát ra, so với sát khí dày đặc ở nơi này thì chỉ như một hạt cát trong biển cả.



"Sát khí dày đặc như vậy, nếu như có thể hấp thu toàn bộ, tiến cảnh của Sát Lục ma quyết sẽ không thể đo lường!" Phong Vân Vô Kỵ trong lòng kích động không gì sánh được, thậm chí còn sinh ra một ý nghĩ cổ quái: sớm biết bốn tên thẩm phán giả muốn đưa hắn đến nơi này, căn bản sẽ không phản kháng.



"Hấp Tinh đại pháp! Hấp Tinh đại pháp! Không nghĩ tới, một kỹ năng gần như vô dụng của nó lúc này lại có thể phát huy công dụng lớn!" Phong Vân Vô Kỵ hưng phấn nhìn vào hư không, trong mắt hắn nơi lưu đày chính là một mâm cỗ thịnh soạn chứa đầy những món ngon.



Trước khi phân thần, Phong Vân Vô Kỵ đã từng tại ý thức không gian tiến hành thôi diễn đối với các hướng phát triển của Hấp Tinh đại pháp. Quá trình này cũng không khác gì so với thôi diễn Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp, tất cả các hướng phát triển đều được thôi diễn qua một lượt, sau đó lại so sánh toàn diện, chọn lấy phương hướng hoàn mỹ nhất.



Khi thôi diễn hoàn mỹ Hấp Tinh đại pháp, Phong Vân Vô Kỵ từng thôi diễn ra một công năng đặc thù của nó, đó là hấp thu một số khí tức, giống như sát khí trước mắt hiện tại.



Lúc ban đầu, năng lực này căn bản không cần sử dụng đến, cho nên bị Phong Vân Vô Kỵ bỏ qua một bên, nhưng vì sự tình ba phân thần nên cũng không triệt để xóa đi.



Sau khi phân thần, tất cả tin tức về Hấp Tinh đại pháp đều truyền vào trong đầu Đệ Nhất phân thần.



"Nơi lưu đày… đây thật sự là một địa phương xinh đẹp." Phong Vân Vô Kỵ ngồi xếp bằng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn bầu trời khen ngợi.