Phi Thăng Chi Hậu
Chương 415 : Chinh chiến tứ phương, danh lừng nơi hoang phế (Thượng)
Ngày đăng: 21:04 19/04/20
Hống!
Tiếng gầm thê lương phảng phất như từ hồng hoang, tuyên cổ vang vọng trong làn sương, sát khí cường liệt hình thành một chiếc đầu ác ma khổng lồ từ trong cơ thể Phong Vân Vô Kỵ xông ra. Xung quanh hắn, tất cả những tên Sát lục truy tùy giả toàn thân run rẩy, quỳ phục dưới đất, không dám thở mạnh, sát khí cường tuyệt tích lũy suốt trăm vạn năm, ngàn vạn năm tại vùng đất bỏ hoang như thủy triều cuồn cuộn không ngừng đổ vào miệng chiếc đầu ác ma mờ ảo bên ngoài cơ thể Phong Vân Vô Kỵ
Phong Vân Vô Kỵ đứng thẳng giữa không trung, không hề động đậy, Sát Lục ma quyết trong cơ thể vận chuyển ào ạt, Sát Lục ma quyết thuần chính có năng lực hấp thu tuyệt đối với sát khí, phương pháp mà Sát Lục chi phó Mã Phi Lạc Tư và Tạp Cổ La Tư nói rất đơn giản, lợi dụng lực chế ước của Sát Lục chi chủ đối với sát khí của Sát Lục truy tùy giả, dùng sát khí tôi luyện thân thể.
Bịch!
Bịch!
Bịch!
....
Âm thanh trầm đục vang lên liên tiếp, những tên Sát Lục truy tùy giả liên tiếp ngã xuống, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt hư nhược cực độ, sau khi sát khí và linh hồn hợp nhất, Phong Vân Vô Kỵ hấp thu sát khí của bọn hắn đồng thời cũng hấp thu cả linh hồn.
Sau khi gần ba ngàn tên Sát Lục truy tùy giả đổ gục xuống đất, đầu lâu Sát Lục bên ngoài cơ thể Phong Vân Vô Kỵ phát ra một tiếng ngâm dài thỏa mãn, chậm rãi tan biến, lặn vào trong người hắn.
Hô!
Thở ra một hơi thoải mái, Phong Vân Vô Kỵ từ từ mở mắt, ánh mắt quét qua chỗ các khớp nối, chỉ nghe tiếng lắc rắc vang lên liên tục, từng cây xương nhọn hoắt, đen như mực trồi ra từ khuỷu tay, đầu gối, trông hắn bây giờ như một con nhím lớn.
- Chủ nhân, cảm giác thế nào?
Mã Phi Lạc Tư cùng Tạp Cổ La Tư vội vã nghênh đón.
- Chưa đủ, còn thiếu rất rất nhiều.
Phong Vân Vô Kỵ đưa mắt lướt qua đám Sát Lục truy tùy giả nằm la liệt dưới đất, nói. Về phương diện ước lượng mức độ, Phong Vân Vô Kỵ khống chế cực kỳ tốt, vừa đủ lưu lại cho những kẻ này một hơi thở, như vậy chỉ cần tốn một thời gian là bọn chúng tự nhiên sẽ hồi phục như cũ, chỉ là mặt linh hồn chắc chắn sẽ chịu chút ảnh hưởng.
- Chủ nhân, ở đây còn có rất nhiều kẻ đi theo khác, chỉ cần chủ nhân xuất hiện, bọn chúng hẳn sẽ thuần phục, như vậy hiệu quả luyện thể càng tốt hơn.
- Sau này bổn tọa sẽ ở lại đây.
Phong Vân Vô Kỵ vung tay phải lên, Kiếp Ma Đao hóa thành một đạo lưu ảnh phóng xuống đất... Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Ầm!
Kiếp Ma đao hạ xuống, mặt đất chấn động, một cột khí xám xịt bốc lên từ chỗ Kiếp Ma đao, xộc thẳng lên trời, bốn phía sát lục chi phú tích lũy lâu ngày trên vùng đất bị bỏ hoang hình thành lốc xoáy điên cuồng ào tới chỗ Kiếp Ma đao...
- Mã Phi Lạc Tư, Tạp Cổ La Tư... Các ngươi thay mặt bổn tọa xây dựng một tòa cùng điện tại chỗ bổn tọa lưu đao, từ hôm nay trở đi, bổn tọa sẽ trấn giữ nơi này, Kiệt Cổ Lạp... Đem tin tức bổn tọa hàng lâm truyền ra khắp vung đất bỏ hoang, bổn tọa khôn cần biết các ngươi chết bao nhiêu tên, phải để tất cả mọi người đều biết Sát Lục chi chủ hàng lâm!...
- Vâng! Chủ nhân!
....
Khi sát khí trùng thiên từ Kiếp Ma Đao phá không xuất hiện, tin tức Sát Lục chi chỉ hàng lâm vùng đất bỏ hoang cũng truyền tới khắp nơi. Kiệt Cổ Lạp thật sự làm rất khá, trong vòng ba ngày có rất nhiều Sát Lục truy tùy giả từ bốn phương chạy tới, trong số những kẻ này có ma thần cao lớn, cũng có yêu thú mang linh trí, thậm chí Phong Vân Vô Kỵ còn nhìn thấy cả đọa lạc thiên sứ cánh đen từng gặp tại thần ma cổ chiến trường, đã gây ấn tượng sâu sắc với hắn.
Địa vị của Kiệt Cổ Lạp tại đây quả nhiên là rất cao, rất nhanh những Sát Lục truy tùy giả vốn sinh sống tại đây cùng những tên từ bốn phương tụ lại cùng hành động, bắt đầu sửa sang những cung điện cũ nát, ở chỗ Kiếp Ma đao, một tòa cung điện mới đang được xây dựng, do tại liệu hạn chế, hiển nhiên là không thể xây được cung điện như của Phong Vân bên ngoài vùng đất bỏ hoang nhưng cũng coi như tạm được.
Thông qua đám Sát Lục truy tùy giả tới thần phục, Phong Vân Vô Kỵ dần dần thu thập thêm được càng nhiều tin tức về vung đất bỏ hoang nhưng tình hình liên quan đến tất cả nơi này thì vẫn không có gì rõ ràng.
Ở đây tất cả đều mơ hồ, Thiên ma thần thông Phong Vân Vô Kỵ đoạt được tại Vực ngoại Thiên ma thiên căn bản không thể thoát ra khỏi đây, liên lạc với bổn tôn cũng bị cắt đứt.
Vùng đất bỏ hoang, sát khí đậm đặc đến kinh người, nhưng đối với Phong Vân Vô Kỵ mà nói, rời khỏi đây mới là khát vọng lớn nhất. Trong những gì hắn biết, Phong Vân Vô Kỵ cảm giác được, xung quanh có rất nhiều địa phương quỷ dị, đều có thể tạo thành uy hiếp với mình!
"Nghịch thần giả... Rút cuộc là loại tồn tại thế nào?"
Phong Vân Vô Kỵ ngồi cạnh Kiếp Ma đao, trong lòng thầm tự hỏi, đối với Nghịch thần giả, Mã Phi Lạc Tư và Tạp Cổ La Tư đều hàm hồ cho qua, tựa hồ bọn chúng cũng không rõ ràng, vì thế hiểu biết của Phong Vân Vô Kỵ chỉ dừng lại ở mức thô lậu, Nghịch thần giả đối lập với Thần, có thần cách...