Phi Thăng Chi Hậu
Chương 417 : Chinh chiến tứ phương, danh lừng nơi hoang phế (Hạ)
Ngày đăng: 21:05 19/04/20
Trận trận kình phong từ trong đám sương mù phía xa thổi tới, trong cuồng phong, từng đạo hắc ảnh từ trên trời hạ xuống, nặng nề đáp xuống đất, chỗ đứng mặt đất lập tức lõm xuống.
- Thần cách, giao cho ta!...
Một giọng nói âm lãnh truyền đến.
Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng đánh giá tên Nghịch thần giả trước mắt, thân thể cao hơn mười trượng, phủ đầy vảy tím, giữa các khe vảy lập lòe ngọn lửa, sau lưng một chiếc đuôi dài thòng giống như đuôi thằn lằn buông chấm đất.
- Sao lại phải giao cho ngươi!
Phong Vân Vô Kỵ lạnh giọng đáp:
- Ở đây không chỉ có một mình ngươi muốn có thần cách.
Từ bốn phía, lại có từng đạo thân ảnh quỷ dị xông tới, ánh mắt lộ hàn quang, tất cả nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Kỵ.
Bịch!
Nghịch thần giả tiến tới một bước, làm bốc lên tro bụi đầy trời, hung ác nói:
- Bởi vì ngươi yếu hơn ta, bởi vì ngươi không được lựa chọn...
Phong Vân Vô Kỵ tròng mắt co rút, lóe lên một tia lạnh lẽo, ánh mắt quét qua hơn mười tên Nghịch thần giả, điềm nhiên nói:
- Các ngươi đều muốn đoạt thần cách phải không?
Bốn phía lặng yên, đám Nghịch thần giả dùng im lặng để biểu lộ thái độ.
- Lui ra!
Phong Vân Vô Kỵ nhìn đám Nghịch thần giả dưới chân, phất ống tay áo, sau lưng tất cả Sát Lục tuy tùy giả như được đại xa, nhanh chóng tản ta, ở vùng đất bỏ hoang, Nghịch thần giả đại biểu cho sức mạnh.
Kiếp Ma đao chậm rãi nâng lên, Sát Lục chi ảnh sau lưng chập chờn bất định, đúng lúc Phong Vân Vô Kỵ sắp sửa ra tay, tiếng bịch bịch vang lên liên tiếp, đám Nghịch thần giả quỳ rạp xuống đất, rõ ràng là đã lựa chọn thần phục.
- Chúng thần nguyện ý thần phục!...
Thanh âm trúc trắp từ miệng hơn mười tên Nghịch thần giả phát ra.
Kiếp Ma đao dừng lại giữa không trung rồi lập tức thu lại.
- Coi như các ngươi thức thời.
Phong Vân Vô Kỵ hừ lạnh:
- Nên làm thế nào chắc các ngươi cũng hiểu chứ?
Đám Nghịch thần giả bất đắc dĩ chỉ đành quỳ gối, phát huyết thệ, giống như ma hoàng Cổ Liệt Nhĩ, đem một tia linh hồn trao cho Phong Vân Vô Kỵ, nhìn hắn cười lạnh, thu nạp những phần linh hồn vào ý thức hải.
- Từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ là thuộc hạ của Sát Lục chi chủ, lập thành Di Khí quân đoàn do bổn tọa tực tiếp chỉ huy, sau này sẽ có càng nhiều người gia nhập với các ngươi, bổn tọa sẽ trở thành chúa tể của vùng đất bỏ hoang này. Kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, chỉ những kẻ thích nghi được mới có thể sinh tồn, sau này các ngươi sẽ hiểu, mình đã có quyết định sáng suốt nhất!
Đám Nghịch thần giả đưa mắt nhìn nhau, im lặng không nói, Phong Vân Vô Kỵ thu lấy tất cả vào trong mắt, cũng không cần phải nói ra mồm, trong lòng đã hiểu rõ. Tại Ma giới, các thế lực vô cùng đông đúc, hôm nay có thể là bá chủ một phương, ngày mai đã có thể mệnh trôi suối vàng, đám Nghịch thần giả chỉ đợi ngày mình bại vong, linh hồn quay lại cơ thể, bất quá...
Phong Vân Vô Kỵ trong lòng cười lạnh:
"Một bộ Hấp Tinh đại pháp, bổn tọa liền ở vào thế bất bại, một bộ Sát Lục ma quyết, chỉ chờ tiến vào Trọc Thế ma trì, biến thành ma thân, bổn tọa sẽ có được lĩnh vực vô thượng, lại thêm Kiếp Ma đạo hủy thiên diệt địa, thử hỏi tại ma giới, dưới chủ thần còn ai dám chống cự?!!"
Nghĩ tới chỗ đắc ý, đệ nhất phân thần không kìm nén được, ngẩng lên trời cười dài:
- Ha ha ha...
Thuận ta thì sống, chống ta thì chết....