Phi Thăng Chi Hậu
Chương 459 : Thế giới (phần 1)
Ngày đăng: 21:05 19/04/20
Cửu tinh liên châu, thiên hạ nhuộm đỏ, ba sao trên không, thiên hạ luận võ. — Thánh Điện [Thần ma chiến ký cơ tinh]
Cuồng phong ào ạt, núi đồi nghiêng ngả. Trên một đỉnh núi ẩn mình trong đêm tối mênh mông, một nam tử y phục màu trắng phất phơ đang ngồi xếp bằng, lông mày hơi nhíu lại, trong mắt đôi lúc lộ ra vẻ đăm chiêu. Mỗi lần có cảm ngộ, tay phải của y lại chỉ xuống đất làm một vài thủ thế biến đổi, "thế giới thu nhỏ" ở dưới bàn tay liền sinh ra một chút biến hóa tương ứng.
Từ phía trước vang lên từng tràng gầm thét hung mãnh, Thái Cổ ma viên thân cao vạn trượng đang giao đấu cùng với hai đại hung thú Tổ Loan và Tổ Ly, tuy toàn thân mang đầy thương tích nhưng sự hung hãn lại không giảm đi chút nào.
Phong Vân Vô Kỵ ngẩng đầu nhìn, trông thấy Thái Cổ ma viên lấy một địch hai, bề ngoài có vẻ thua thiệt, nhưng thực tế nó da dày thịt chắc, công kích của Tổ Loan và Tổ Ly căn bản không gây được thương tích thực chất, cho nên cũng yên lòng.
Sau khi Thương Khung Chí Tôn vạn dặm truyền âm, Phong Vân Vô Kỵ liền tìm một đỉnh núi gần đó suy ngẫm về "Thế giới" mà Thương Khung Chí Tôn nói, đồng thời lại vận Hiên Viên Đế Tâm quyết, cẩn thận lĩnh ngộ. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chiến Đế đã truyền tin ra ngoài, liên hợp danh nghĩa của Kiếm Thần, cộng thêm danh hiệu Tân Tổ, uy danh tại Thái Cổ chỉ kém có Thánh Điện. Sau khi ba phe phát lời hiệu triệu, Phong tộc hưởng ứng đầu tiên, mọi việc liền dễ dàng hơn rất nhiều.
Thanh Minh xuất thế, kéo theo trăm vạn cao thủ tiềm tu xuất hiện. Bọn họ có lẽ không hiểu rõ lắm về Kiếm Thần và Kiếm Vực, nhưng lại không hề xa lạ với Chiến Đế, càng không lạ lẫm với pháp tu đã từng tranh chấp với võ tu suốt cả trăm triệu năm, lại thêm một Phong tộc cổ xưa, ba phe cùng ra mặt, khiến cho bọn họ không thể không nghiêm túc cân nhắc.
Tổ Loan, Tổ Ly và Thái Cổ ma viên là nhân vật chính của kiếp nạn Mạt Lệ. Khi pháp võ đồng thời ra mặt, đại quân Thái Cổ truy quét hung thú đông đảo liền từ từ rút lui.
Thần thú sát khí cực nặng, đặc biệt là loại đỉnh cấp hung thú đã trưởng thành, cho dù cách xa cả vạn dặm, nhiều người vẫn có thể từ xa quan sát trận đấu thảm liệt của tam đại hung thú.
"Gào!"
Cuồng phong ào ạt mang theo tiếng thần thú gầm thét nhưng Phong Vân Vô Kỵ không hề động đậy, tất cả kình khí điên cuồng quét tới người hắn đều lướt qua hai bên trái phải. Đồi núi xung quanh nghiêng ngả, từng đỉnh núi cao ngàn trượng lần lượt đổ sụp, chỉ có đỉnh núi nơi Phong Vân Vô Kỵ ngồi là vẫn bình yên vô sự.
"Phạm vi lĩnh vực càng lớn thì năng lượng tiêu hao càng lớn. Luận về năng lực, Kiếm chi lĩnh vực của ta hoàn toàn có thể phá hủy lĩnh vực của Tổ Loan, nhưng về năng lượng thì lại hoàn toàn không bằng đối phương, khiến cho năng lượng lĩnh vực bị cạn kiệt, vì vậy lĩnh vực không còn trợ giúp được gì."
Phong Vân Vô Kỵ ánh mắt bình tĩnh, tay phải thỉnh thoảng lướt qua khối đất trước mặt, mỗi lần lướt qua "Thế giới thu nhỏ" trong tâm lĩnh vực lại phát sinh biến hóa cực nhỏ.
Lấy Phong Vân Vô Kỵ làm trung tâm, không gian trong phạm trăm dặm, tất cả quy tắc đều trở nên rối loạn, mặt đất trong chớp mắt như biến thành sóng nước, nhấp nhô không dứt. Có nơi mặt đất nhô lên cao, có nơi lại lõm xuống, mặt đất nhấp nhô bỗng trở nên vô cùng lưu loát, giống như từ một cây bút vẽ nên.
Ở phía xa, khí lưu cuồng bạo do ba đỉnh cấp hung thú công kích phát ra thổi tới cách Phong Vân vô Kỵ trăm dặm đột nhiên hóa thành từng luồng gió mát nhu hòa, quanh quẩn trong khu vực đó.
Trong lúc Phong Vân vô Kỵ tiến vào trạng thái không suy không nghĩ, gần như bản năng không ngừng thôi diễn và phân thức, nghiên cứu sự khác biệt giữa lĩnh vực và thế giới, ở phía xa, ba đỉnh cấp hung thú chiến đấu đã lâu cuối cùng cũng nổi giận…
"Kéc!"
Một tiếng rít sắc bén vang lên, Tổ Loan hơi khom người xuống, đầu ngẩng cao, một vòng lĩnh vực đỏ rực từ trong cơ thể khổng lồ tỏa ra, sóng nhiệt ào ạt trong nháy mắt bao trùm phạm vi cả ngàn dặm…
"Gào!"
Một tiếng kêu đau đớn vang lên, Tổ Ly căn bản không ngờ được Tổ Loan lại dồn nén năng lượng nhanh như vậy, bất ngờ không kịp đề phòng lập tức trọng thương, ngoài thân bị thiêu cháy mất một lớp.
"Ngao!"
Khi sóng nhiệt nóng bỏng dịu đi một chút, có thể trông thấy một lĩnh vực đỏ rực to lớn vắt ngang trời đất. Lĩnh vực và trời đất chạm nhau, từ xa nhìn lại vô cùng tráng lệ. Bên trong lĩnh vực, một Tổ Loan và một Thái Cổ ma viên giao chiến với nhau.
Trong lĩnh vực, tốc độ của Tổ Loan căn bản không thể phát huy, còn Thái Cổ ma viên đứng thẳng, toàn thân bốc khói xanh, hai chiếc răng nanh nhe ra, lông mao mềm mượt trên người cháy rụi, da tróc thịt bong.
Chỉ nghe một tiếng rống dài, Thái Cổ ma viên chợt tung người, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai nhảy lên lưng Tổ Loan, hai chiếc răng nanh trắng xóa chợt vươn ra, đầu ngẩng lên rồi bất thình lình cắn xuống…