Phi Thăng Chi Hậu
Chương 469 : Vương triều Trung Ương
Ngày đăng: 21:05 19/04/20
Ám Hắc quân đoàn đã thần phục được một tháng, Trung Ương ma sơn tạm thời chìm vào trong yên lặng. Từ sau khi tọa trấn Trung Ương ma sơn, Phong Vân Vô Kỵ đã thu được một quân đoàn Ma Giới thật sự đầu tiên.
Sự gia nhập của Bối Nhĩ Tư Ba Đạt khiến cho thủ hạ của Phong Vân Vô Kỵ tăng thêm không ít, chí ít cũng không lâm vào cục diện thiếu trước hở sau như trước.
Có Ám Hắc quân đoàn gia nhập, Trung Ương ma sơn tạm thời khiến cho các thế lực khác e ngại, không dám tùy tiện xâm nhập vào.
"Ầm!"
Mây đen dày đặc xoay quanh phía trên bầu trời, phía dưới là ma sơn cao vạn trượng. Trời đất biến ảo bất định theo những ánh chớp lập lòe, mưa gió rải rác trên đỉnh núi. Bên trong ma điện có hình dáng như một ma thú dữ tợn trên đỉnh núi, một đoàn khí tức giết chóc cực mạnh bắn lên cao, khuấy động gió mây đầy trời.
Giữa sườn núi, một bóng đen khoác một kiện áo choàng bóng loáng chậm rãi đi dọc theo con đường nhỏ hẹp dốc ngược trên ma sơn. Mưa gió gào thét. Bóng đen thân thể mỏng manh kia giống như tùy thời đều có thể bị cuồng phong trên núi thổi đi.
Từ chân núi đến đỉnh núi, vô số ma tộc mặc giáp đen vẻ mặt lạnh lùng đứng trên những mỏm đá nhô ra, canh gác bốn phương, nhưng lại không ai để ý tới bóng đen đang trèo lên này…
"Đùng!"
Một tia sét to lớn ngoằn ngoèo xẹt qua bầu trời, ánh chớp lập lòe trong thiên địa, mặt đất đột nhiên sáng ngời. Trên ma sơn khổng lồ, nơi những mỏm đá nhô ra bỗng phát ra ánh sáng như những khe suối lấp lánh trong bóng tối.
Bóng đen vẫn không nhanh không chậm dọc theo sơn thể đi lên, cũng không biết trải qua bao lâu, cuối cùng cũng lên đến đỉnh núi.
"Két!" một tiếng. bóng đen cả người ướt sũng kia vươn đôi tay trắng ngần đẩy hai phiến cửa sắt rất nặng ra.
- Bội Lý Tư, ngươi rốt cuộc đã trở về.
Cửa sắt vừa mới mở một nửa, một giọng nói hùng hồn liền vang lên từ trong đại điện tối tăm. Tại khoảnh khắc cửa sắt mở ra, cuồng phong lạnh lẽo tràn ngập trong đại điện đột nhiên dừng lại.
"Cộp!"
Một chiếc giày ướt sũng bước vào đại điện. Bội Lý Tư kéo áo choàng trên đỉnh đầu xuống, lộ ra khuôn mặt lạnh lùng anh tuấn và trắng bệch dưới chiếc mũ trùm đầu. Vươn tay nắm lấy áo choàng màu đen dày rộng sau lưng rũ vài cái cho bọt nước rơi xuống, lúc này Bội Lý Tư mới bước một chân khác vào trong đại điện, đi tới phía trước hai bước, sau đó quỳ rạp trên đất:
- Thuộc hạ Bội Lý Tư tham kiến chủ công!
Một bóng đen mờ ảo ngồi xếp bằng phía trên đại điện, thân thể như xa như gần, bên ngoài thân ngưng tụ vô số khói mây dạng rối. Ở phía sau bóng đen kia, nơi gần sát tường, một bóng ma quỷ dị cao hơn ba trượng ngồi xếp bằng không nhúc nhích, khói mây màu đen như tơ kia dường như nối liền cùng với nó.
Nghe được giọng nói của Bội Lý Tư, bóng đen ngồi xếp bằng trên đại điện bỗng nhiên mở ra hai khe hở, lộ ra hai con ngươi lạnh lẽo:
- Bội Lý Tư, giờ là lúc ngươi thể hiện giá trị của mình rồi.
- Thuộc hạ hiểu rồi.
Bội Lý Tư ngẩng đầu lên, đón nhận ánh mắt lạnh lùng của Phong Vân Vô Kỵ:
"Gào!"
Từng cao thủ Thái Cổ duỗi thẳng người, thân thể bỗng nhiên vươn cao đến hơn hai trượng, khuôn mặt dữ tợn, xương cốt roàn thân từng đốt bắn ra, giống như một khủng long bạo chúa hình người, trên người phát ra ma khí nồng nặc. Mà lúc này, cùng tăng trưởng với bọn họ còn có dã tâm không thể kìm nén của Phong Vân Vô Kỵ.
"Ầm!"
Hai cánh Phong Vân Vô Kỵ rung lên, hóa thành một luồng khói nhẹ xuất hiện giữa đám cao thủ Thái Cổ. Nhóm cao thủ này không ngờ có đến gần vạn người, Phong Vân Vô Kỵ gần như muốn phát điên vì hưng phấn.
- Hôm nay là ngày đầu tiên các ngươi hàng lâm Ma Giới, mệnh lệnh thứ nhất của ta chính là giết chóc. Dùng ngày làm hạn định, dùng núi này làm nởi bắt đầu, mặc sức giết chóc và chinh phục. Hôm nay, ta muốn các ngươi truyền bá danh hiệu của Sát Lục Ma Đế ta khắp cả Ma Giới!
Cùng lúc này Phong Vân Vô Kỵ vẫy tay một cái, Hỗn Độn lĩnh vực lập tức như nước triều rút thu vào trong cơ thể. Mất đi lĩnh vực địa che chở, không khí liền chấn động, cuồng phong vô tận từ bốn phương tràn đến khiến cho mái tóc dài tận eo của đám người Thái Cổ vừa mới hoàn thành chuyển hóa ma thân bay phất phới.
Từng chiếc đầu ngẩng lên, cặp mắt vốn đen trắng rõ ràng lúc này lại ẩm ướt như mực, sát khí dày đặc phát ra. Trong mắt của bọn họ, vị diện này vốn là nên hủy diệt.
"Bồng bồng bồng!"
Gần như ngay khi Phong Vân Vô Kỵ vừa dứt lời, từng bóng đen liền bay vọt lên, vẽ ra từng vệt cầu vồng thẳng tắp giữa không trung, biến mất tại chân trời. Gần như đồng thời, tại chân trời cũng xuất hiện từng luồng đao quang hùng hậu chém ra, những dãy núi bốn phương ầm ầm rugn chuyển.
- Hôm nay chính là ngày vương triều Trung Ương của ta thành lập!
Phong Vân Vô Kỵ gầm lên, bỗng nhiên vẫy một cái về hướng ma điện dưới thân. Từng vật thể màu đen từ trong điện bay ra, tại không trung hợp lại thành một cây cờ dài hơn trăm trượng, dưới một luồng kình lực khống chế cắm sâu vào trong đá đen cứng rắn. Một trận cuồng phong quét qua đỉnh cột cờ, "bồng" một tiếng, một lá cờ màu đen trên mặt thêu hình đầu lâu bốc cháy tung bay phần phật…
Từ bầu trời nhìn xuống, những điểm đen dày đặc từ phía trên Trung Ương ma sơn đen *** như như hung thú rình mồi bắn về bốn phía, nơi đến khói lửa lại bốc lên…
- Lực lượng! Lực lượng! Lực lượng! Chỉ có lực lượng cường đại khiến cho người ta sợ hãi mới có thể mang đến quyền thế vô tận, mới có thể khiến cho Ma Giới này run sợ dưới nhân ta!
Phong Vân Vô Kỵ mở hai tay ra, nhìn lên bầu trời gầm lớn. Được những cao thủ Thái Cổ trên đỉnh đầu không ngừng bay ra làm nổi bật, ma thân ẩn chứa lực lượng hủy diệt giống như một diệt thế ma vương…
Thái Cổ không gian nổi lên một trận sóng gợn màu đen. Sau một tiếng động di thường, một gã ma tộc cao hơn năm trượng, thân mặc ma giáp sáng ngời xuất hiện trên bầu trời Kiếm các. Một chân vừa đạp xuống đất, đầu óc của hắn vẫn còn hơi mơ hồ, theo bản năng quát lên:
- Các ngươi muốn làm gì? Các ngươi có biết ta là ai không? Các ngươi muốn cùng Ni Cổ Lạp Tư vương triều khai chiến à?
Đợi khi ánh mắt hoàn toàn mở ra, hắn mới phát hiện phía trước là một đám nhân tộc khí tức cường hãn đang nhìn hắn với vẻ trào phúng. Đúng vậy, chính là nhân tộc!
- Chúng ta không phải muốn khai chiến với vương triều Ni Cổ Lạp Tư … Chúng ta muốn khai chiến với cả Ma Giới!
Đệ tam phân thần tay áo phất phơ, nói xong câu này liền giơ một tay về phía gã Thiên Ma Thần kia, một đoàn ánh sáng rực rỡ phát ra, bao phủ lấy gã ma tộc sắc mặt trắng bệch vì kinh hãi…