Phi Thăng Chi Hậu
Chương 503 : Người sáng tạo Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp
Ngày đăng: 21:06 19/04/20
Ánh mắt của nam tử trung niên kia lướt qua hai khuôn mặt giống nhau như đúc của Đệ Nhất phân thần và Đệ Tam phân thần, trong mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh bình tĩnh lại, nói với Phong Vân Vô Kỵ:
- Trên trời đã xuất hiện ngũ tinh, cuộc chiến thần ma lần thứ hai đã không còn xa nữa. Thể xác và tinh thần của chúng ta đều thuộc về Thái Cổ, thuộc về nhân tộc, nhưng thân thể của chúng ta đã bị Ma Giới in dấu, vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này. Trước cuộc chiến thần ma, cứ để chúng ta cố hết sức làm tiêu hao lực lượng của ma tộc. Các người không nên xuất hiện ở đây.
Dứt lời liền muốn xoay người rời đi. Sau khi kích động qua đi, tất cả nhân tộc tại Ma Giới đều yên lặng, từng người lau chùi thật kỹ binh khí bên người, chuẩn bị cho trận chiến.
- Y có lẽ không nên xuất hiện ở nơi đây, nhưng ta thì không phải.
Đệ Nhất phân thần chỉ vào Đệ Tam phân thần, lạnh nhạt nói:
- Các người là do khi công lực chưa đủ bị lực lượng của Ma Giới ăn mòn, cộng thêm tu luyện ma công, cho nên mới biến thành dáng vẻ tương tự ma tộc như hiện giờ. Còn ta lại là hoàn toàn sinh ra tại Ma Giới, cả thân thể chính là ma thân thật sự. Nơi này là trời đất của ta.
Đệ Tam phân thần nghe vậy trầm mặc không nói.
- Cố hết sức làm tiêu hao lực lượng của ma tộc à? Các người định làm gì? Cứ định tiếp tục như vậy, nhìn thấy ma tộc liền giết, cuối cùng bị ma tộc vây công giết chết sao?
Đệ Nhất phân thần lạnh lùng nói:
- Mục đích của chúng ta vốn giống nhau. Mặc dù không hiểu do đâu mà các người thay đổi sự ẩn nhẫn thường ngày, tùy tiện giết chóc ở đây… nhưng có thể gặp được các người, trong lòng ta vô cùng cao hứng. Có điều đó cũng không phải là mục đích của ta. Ta cần sự trợ giúp của các người, cùng nhau khuấy đục vũng nước Ma Giới này.
- Bao nhiêu năm qua, người của tộc ta ẩn nấp tại Ma Giới không biết nhiều đến thế nào, cộng thêm các người thì lại càng nhiều hơn. Nhưng có ai làm được như ta?
Đệ Nhất phân thần lộ ra một sự tự tin mãnh liệt:
- Đại đế của vương triều Trung Ương tại Ma Giới chính là ta. Mặc dù trước mắt còn không thể sáng với mười ba vương triều của Ma Giới, nhưng nếu có các người gia nhập, bản tọa tin tưởng có kém hơn cũng sẽ không chênh lệch bao nhiêu.
Nam tử trung niên vốn đang đi về phía xa chợt hơi chậm lại. Trong bóng tối, tiếng lau chùi binh khí cũng im bặt, từng cặp mắt nhìn vào Phong Vân Vô Kỵ.
- Ngươi nói… ngươi vừa mới nói… ngươi đã thành lập một vương triều?
Nam tử trung niên xoay người lại, môi run rẩy nói, ánh mắt nhấp nháy như không dám tin.
- Đúng, là vương triều Trung Ương.
Phản ứng của mọi người khiến Phong Vân Vô Kỵ có phần không ứng phó kịp, gần như là buột miệng đáp lại:
- Thế nào?
- Ngươi vừa mới nói là muốn chúng ta gia nhập vương triều của ngươi, trở thành thuộc hạ của ngươi, giúp ngươi chinh chiến Ma Giới, đúng không? Ngươi tới tìm chúng ta vốn có mục đích này sao?
- Đúng.
Phong Vân Vô Kỵ nghe vậy liền mừng rỡ:
- Đúng là như vậy. Các người tổng cộng có bao nhiêu? Đều ở đây hay là còn phân bố ở nơi khác? Các ngươi đồng ý yêu cầu của ta sao?
- Bọn họ đã đồng ý rồi.
- Thì ra là vậy…
Phong Vân Vô Kỵ bừng tỉnh, trong lòng lại cảm thán không thôi: "Không ngờ lão nhân Kiếm Si hướng dẫn cho ta khi mới phi thăng lại chính là người hầu của vị cao thủ thần bí tại Ma Giới này."
- Còn chưa thỉnh giáo tên họ tiền bối?
Phong Vân Vô Kỵ chắp hai tay cung kính nói.
- Ta thiên tính là kiếm, ngoại trừ kiếm thì không có sở trường nào khác. Bình sinh tinh thông võ đạo chỉ duy nhất một chữ "Kiếm", cho nên bọn họ đều gọi ta là Kiếm tiền bối, ta cũng đã quen nên quyết định lấy tên là "Kiếm".
- Đệ tử bái kiến sư tôn!
Kiếm vừa dứt lời, liền thấy người trẻ tuổi trước mặt vén tay áo bào quỳ xuống.
Lão nhân thấy thế vội vàng phát ra một luồng kiếm khí nhu hòa, nhưng lại cảm thấy một lực cản thật lớn phát ra từ người trẻ tuổi trước mặt, không cách nào ngăn cản đối phương quỳ xuống.
- Một lạy này của ngươi ta không nhận nổi.
Lão nhân lắc đầu nói:
- Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp này mặc dù là do ta sáng tạo. Nhưng công pháp mà ngươi tu luyện đã không phải là Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp của ta. Tại Ma Giới này hơn trăm triệu năm, ta vẫn không ngừng hoàn thiện môn công pháp này, cho đến trước đây không lâu mới suy diễn ra tầng thứ chín. Ta vốn định tìm một truyền nhân để truyền lại, nhưng bây giờ gặp ngươi mới phát hiện, công pháp của ngươi hiện giờ đã vượt trên cả công pháp mà ta đã hao phí nửa đời sáng tạo ra.
Lão nhân dứt lời liền thở dài một tiếng, vẻ mặt vô cùng thổn thức.
Bách Liễu Khê nghe vậy cũng kinh hãi không thôi. Y biết rất rõ lai lịch của vị Kiếm tiền bối trước mắt, vậy mà tộc nhân đến từ Thái Cổ kia lại còn mạnh hơn cả vị tiền bối ẩn nấp tại Ma Giới này.
- Tiền bối đã suy diễn ra công pháp tầng thứ chín sao?
Đệ Tam phân thần giật mình nói.
- Ừm.
Lão nhân gật đầu một cái:
- Công pháp mà ngươi mới sáng tạo này đã suy diễn đến tầng nào rồi?
- Tầng thứ tám. Nguồn: https://truyenfull.vn
Phong Vân Vô Kỵ thành thật nói.
- Tám tầng này của ngươi, lại còn cao minh hơn so với chín tầng công pháp của ta. Vừa kiếm khí của ta và ngươi cộng hưởng, ta thấy cặp mắt của ngươi lại có màu trắng bạc, không biết bên trong có ảo diệu gì?
- Mắt bạc gọi là "Phá Vọng", ý của nó là nhìn thấu tất cả, có thể nhìn đến tận cùng của quy tắc.
Phong Vân Vô Kỵ nói. Lão nhân tóc bạc và đám cường giả Thần cấp chung quanh nghe vậy đều động dung.