Phi Thăng Chi Hậu
Chương 586 : Phân thân của Tịch Nhĩ Lạc
Ngày đăng: 21:07 19/04/20
Bên trong không gian Ma Đế Hoàng.
Trận chiến với ác ma lưu lạc trong vũ trụ do Hoàng cầm đầu đã qua một khoảng thời gian. Vương triều Ma Đế Hoàng mặc dù bị tổn thất một phần binh lực trong trận chiến, nhưng cái chết của tên nghịch thần giả lớn nhất là Hoàng đã mang đến cho Ma Đế Hoàng rất nhiều lợi ích. Đông đảo Hắc Ám Viễn Chinh quân đã hàng lâm đến không gian Ma Đế Hoàng, gia nhập vào dưới trướng của hắn.
Từ sau khi mười đại đế kết minh, thế lực chinh phạt của vương triều Trung Ương bị thu hẹp lại, Ma Đế Hoàng cũng chưa từng lộ diện.
Cửa lớn của cung điện tạm thời luôn đóng chặt, trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh. Các tế ty và đại tướng của vương triều đã sớm nhận được mệnh lệnh của Ma Đế Hoàng lưu lại trước đó: "Tất cả mọi người không được ta cho phép đều không thể đến gần ma điện."
Không ai biết Ma Đế Hoàng ở trong đại điện làm gì. Các đại tướng thiên về suy đoán đại đế đang tu luyện một môn ma công mới uy lực cường đại hơn. Chỉ có một số đại tế sư mới cảm giác được chỗ khác thường, đại đế không giống như là bế quan, ngược lại càng giống như đang chờ đợi điều gì. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
Đen kịt, âm u, lạnh giá, đây chính là hiện trạng hành cung tạm thời của Ma Đế Hoàng.
Tất cả mọi thứ bên trong cung điện đều chìm vào trong một màn đêm. Phía trên đại điện, Ma Đế Hoàng người mặc long bào ngồi ngay ngắn, dưỡng khí bình thần, cứ như vậy đã hai mươi ngày. Trong hai mươi ngày này hắn vẫn luôn không nhúc nhích, ngay cả khí tức cũng trở nên như có như không. Dù là cường giả đỉnh cấp, nếu không cẩn thận cũng sẽ cho rằng trong đại điện này hoàn toàn trống rỗng.
Vào giờ tý ngày thứ hai mươi, Ma Đế Hoàng không nhúc nhích như tảng đá cuối cùng cũng cử động, đôi môi mở ra, nói với giọng không mang theo chút nào cảm tình nào:
- An Đức Liệt, vào đi! Trẫm chờ ngươi đã rất lâu rồi…
Trong và ngoài đại điện đều yên tĩnh, không có một tiếng động nào.
Khóe miệng Ma Đế Hoàng lộ ra một nụ cười cao thâm khó lường, ngẩng đầu lên, nói một lần nữa:
- An Đức Liệt! Trẫm biết ngươi đang ở ngoài cửa. Hay là ngươi còn muốn trẫm tự mình ra mở cửa giúp ngươi?
Sau một hồi kìm nén, bên ngoài ma điện đột nhiên dâng lên một cơn lốc lạnh lẽo.
"Rầm!"
Cửa lớn ma điện mở ra, một vệt ánh sao ảm đạm từ ngoài cửa chiếu vào. Một bóng người cao lớn in trên mặt đất, không ngừng kéo dài trong ánh sao.
"Sạt sạt!"
An Đức Liệt vung tay phải lên, kéo áo choàng đen dài rộng thùng thình bước nhanh vào trong ma điện đen kịt, trên khuôn mặt âm tà kia hiện lên vẻ đắc ý.
- Phụ hoàng kính yêu của con, người luôn khiến con cảm thấy ngạc nhiên như vậy. Cho dù hôm nay công lực của con đã đến mức độ này, cũng không thể nhìn thấu được giới hạn của người ở đâu.
Trên mặt An Đức Liệt tràn đầy vẻ tự tin, ngừng lại cách bảo tọa ba mươi trượng, dùng một loại ánh mắt nghiền ngẫm quan sát Ma Đế Hoàng.
Trông thấy hành vi gần như khiêu khích này của An Đức Liệt, Ma Đế Hoàng lại chỉ mỉm cười:
- Nhưng ngươi vẫn cứ tới, hơn nữa còn nhất định phải tới.
Sự ung dung của Ma Đế Hoàng khiến lòng tin vốn cực đoan của An Đức Liệt xuất hiện một vết nứt nhỏ, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường.
Khẽ mỉm cười, An Đức Liệt quỳ một chân trên đất, thi lễ một cái, sau đó nói:
- Phụ hoàng thân ái, người thật không hổ là thần tượng của con, dù là khi nào, bất kể nơi đâu, người đều có thể duy trì thần thái ung dung không vội vã này.
Ma Đế Hoàng một tay vân vê chiếc cằm nhẵn bóng, im lặng không nói.
- Phụ hoàng!
An Đức Liệt đột nhiên gọi một tiếng, tiếp đó nói với một giọng điệu trang nghiêm và trịnh trọng:
- Trong lòng nhi thần vẫn luôn có một nguyện vọng, không biết phụ hoàng có thể đáp ứng hay không?
- Ồ, nói thử xem!
Ma Đế Hoàng hờ hững nói.
Khóe miệng An Đức Liệt thoáng hiện lên vẻ châm chọc, sau đó đứng dậy nhìn chằm chằm vào Ma Đế Hoàng, gằn từng chữ một:
- Phụ hoàng, người nên thoái vị đi… đây chính là nguyện vọng của con.
Ma Đế Hoàng trầm mặc không nói. Trong đại điện trở nên yên tĩnh như chết chóc. An Đức Liệt cũng không thúc giục, chỉ lẳng lặng chờ đợi câu trả lời của Ma Đế Hoàng.
Cuối cùng, Ma Đế Hoàng là người đầu tiên phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch này.
"Ầm!"
Hư không đột nhiên rung động một chút, sau đó Cửu U ma khí che phủ trời đất liền hóa thành một cột sáng to lớn màu xám bán kính đạt đến mấy trăm cây số chiếu xuống. Đám Hắc Ám Viễn Chinh quân trên mặt đất đều hoảng sợ biến sắc.
Một chân An Đức Liệt đạp lên mép lỗ thủng to lớn trên nóc điện, áo choàng sau lưng tung bay phần phật, cùng linh hồn tà ác ngẩng đầu nhìn lên trời.
- Căm ghét làm vật dẫn, oán hận làm môi giới, Cửu U làm danh hiệu… ánh sáng hủy diệt!
Chân trái An Đức Liệt khom xuống, quỳ trong hư không, cúi đầu xuống, vẻ mặt trong vắt giống như một tín đồ thành kính nhất.
- Ha!
Theo một tiếng quát khẽ, hai tay An Đức Liệt mở sang ngang, đồng thời ngẩng đầu lên. Trong hư vô phía sau người hắn bỗng hiện lên một chữ viết to lớn, hai bên có một cặp mắt to lớn màu xám đột nhiên mở ra.
"Ầm!"
Một loại dao động thần lực còn u ám hơn so với thần lực của chư thần bắn về phía Ma Đế Hoàng.
Ma Đế Hoàng cuối cùng cũng biến sắc, một tay hợp lại thành đao, chém một nhát về phía hư không, muốn phá vỡ không gian rời khỏi nơi này. Không ngờ bàn tay vừa mới vung ra, liền phát giác hư không đã bị một lực lượng cường đại phong tỏa. Hắn nhanh chóng nhìn lướt qua bốn phía, trông thấy ven rìa mặt đất có hàng vạn yêu ma tà ác đang chỉ trời đạp đất, mái tóc tung bay, trong mắt hiện lên ánh lửa, đúng là bọn chúng đã phong tỏa hư không.
- Hừ!
An Đức Liệt cười lạnh một tiếng, thu tất cả vào trong mắt. Tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của hắn.
"Linh hồn tà ác, chuẩn bị ra tay!" - An Đức Liệt dùng dao động ý thức thúc giục.
Ở bên cạnh, linh hồn tà ác vọt người lên, bàn tay do bóng đen tạo thành hướng về Ma Đế Hoàng ở phía xa vỗ một cái, khẽ kêu lên:
- Phong ấn!
Ma Đế Hoàng vừa muốn vận chuyển lực lượng toàn thân phá tan cấm chế hư không, cả người đột nhiên rung lên một cái, sau đó không còn nhúc nhích.
Theo sát phía sau, ánh sáng hủy diệt do An Đức Liệt phát ra đã tới gần cái trán của Ma Đế Hoàng, chỉ cần một phần mười giây là có thể đánh tan hắn thành phấn vụn.
Trong không gian bị phong ấn, ánh mắt Ma Đế Hoàng lóe lên một vệt sáng hung ác.
- Hắc ám Tịch Nhĩ Lạc, bàn tay của âm mưu!
Một giọng nói lạnh giá, không mang theo bất cứ cảm tình nào đột nhiên vang lên giữa hư không. Tâm thần An Đức Liệt chấn động. Đây tuyệt đối không phải là giọng nói của Ma Đế Hoàng trong ấn tượng của hắn.
Một luồng dao động khiến linh hồn sợ hãi phát ra từ một điểm trong hư không, sau đó nhanh chóng bao trùm toàn bộ không gian vương triều. Vô số yêu ma không chịu nổi áp lực vượt trên tất cả sinh mệnh này đều quỳ rạp xuống đất, sự kinh hãi tràn ngập thể xác và tinh thần.
"Ầm!"
Sau một tiếng vang lớn, không gian giống như bị phá ra một lỗ hổng, tất cả thần lực và Cửu U ma khí đều sụp đổ vào một điểm trong không gian.
An Đức Liệt biến sắc, đang muốn xông lên trước, lại phát hiện khí tức của Ma Đế Hoàng đã nhanh chóng biến mất khỏi khoảng không gian này.
- An Đức Liệt, với hành vi của ngươi thì trẫm vốn nên giết ngươi… có điều, hừ, niệm tình ngươi vẫn còn hữu dụng, trẫn sẽ tha cho ngươi một mạng.
Giọng nói của Ma Đế Hoàng như tiếng sấm cuồn cuộn lan về bốn phương, mà bóng dáng của hắn đã sớm biến mất không tung tích.
Ven rìa mặt đất, mấy vạn yêu ma cường đại phụ trách phong tỏa hư không bỗng kêu lên một tiếng, đồng thời ngửa đầu phun ra một ngụm máu, sau đó ngã xuống đất không nhúc nhích.
- Khi nào ngươi cảm thấy có thể tiếp được một chiêu này, vậy thì hãy tới tìm ta!
"Ầm!"
Giống như đáp lại giọng nói của Ma Đế Hoàng lưu lại trong không gian trước đó, một lực lượng cường đại vượt qua tưởng tượng bỗng đánh mạnh vào trong không gian vương triều.
"Rắc rắc!"
Đám yêu ma ngẩng đầu lên, chợt thấy trên bầu trời xuất hiện một vết nứt to lớn, lại nhanh chóng kéo dài về hai bên. Cùng với vết nứt không gian to lớn này, bốn phương tám hướng cũng xuất hiện đông đảo vết nứt không gian, như mạng nhện lan ra khắp mặt đất. Toàn bộ không gian bắt đầu sụp đổ chôn vùi. Đám yêu ma trên mặt đất kinh hô, bỏ chạy tứ tán.
Nhìn toàn bộ không gian tan rã, An Đức Liệt và linh hồn tà ác sóng vai đứng trong hư không, ngẩng đầu nhìn lên trên, sắc mặt trở nên rất khó coi. Từ trong thần lực mênh mông đánh vào vách chắn không gian, An Đức Liệt cảm nhận được khí tức của lực lượng hủy diệt do mình phát ra lúc trước… Ma Đế Hoàng không ngờ lại là phân thân của Âm Mưu Chi Chủ Tịch Nhĩ Lạc.