Phi Thăng Chi Hậu
Chương 587 : Luồng thần thức đầu tiên trở về
Ngày đăng: 21:07 19/04/20
"Ầm ầm!"
Ngay khi không gian Ma Đế Hoàng hoàn toàn nổ tung, một cột sét to lớn màu vàng tối đột nhiên xuất hiện từ trong hư vô, lướt qua phía trên không gian, đuổi về hướng bên ngoài không gian sâu trong vũ trụ đen kịt.
Phía trên không gian đang tan vỡ, một cặp mắt thật to khép kín hiện lên từ sâu trong bóng tối, dần dần mở ra. Một đoàn khí tức cường đại làm người ta sợ hãi như bão táp cuốn qua bốn phương, bên trong loáng thoáng mang theo dao động hủy diệt mãnh liệt.
"Đi mau, đây là khí tức của bản thể Âm Mưu Chi Chủ Tịch Nhĩ Lạc!" - Giữa không trung, linh hồn tà ác đột nhiên kinh hô: "Nơi nào có hắn tuyệt đối sẽ không có chuyện tốt!"
Thân hình chợt lóe lên, linh hồn tà ác đã hóa thành một đoàn bóng đen như mực nước dung nhập vào dưới chân An Đức Liệt, lần nữa hòa làm một thể với hắn.
Trên đỉnh đầu, cặp mắt màu hoàng kim của Tịch Nhĩ Lạc đã mở ra một khe hở. Một đoàn khí tức lạnh giá bao phủ toàn bộ trời đất. Lần này ngay cả An Đức Liệt cũng bắt đầu hoảng sợ, không dám chậm trễ, thân thể xoay một cái đã hóa thành một luồng ma khí nhàn nhạt biến mất trong hư không. Tại khoảnh khắc trước khi rời đi, vô số chiến sĩ yêu ma tà ác trong không gian cũng nhận được mệnh lệnh của hắn, từng người chạy trốn ra ngoài.
Cặp mắt hoàng kim to lớn cuối cùng hoàn toàn mở ra, hai con ngươi lạnh giá vô tình trong nháy mắt quét qua không gian vương triều Ma Đế Hoàng, cùng với vô số không gian lân cận, ngay cả không gian Ma Giới thứ nhất cũng bị liên lụy. Vô số yêu ma run lẩy bẩy trong khí tức của bản thể Tịch Nhĩ Lạc.
Ngay lúc ánh mắt vô tình của Tịch Nhĩ Lạc quét qua Ma Giới thứ nhất, toàn bộ không gian ồn ào ngập tràn tràn giết chóc đột nhiên yên tĩnh lại.
Mạnh mẽ như chủ nhân Sát Lục của vương triều Trung Ương, Đọa Lạc Chi Vương của Địa Ngục, An Đức Liệt với Cửu U ma công mới thành tựu… vào giờ khắc này đều sáng suốt lựa chọn thu liễm khí tức của mình, không dám có một cử động nhỏ nào.
Thực lực càng cao thì cảm nhận được khí tức của Chủ Thần càng mãnh liệt, tinh thần bị xung kích cũng càng lớn.
Bên trong Chúng Ma điện.
"Tịch Nhĩ Lạc rốt cuộc đang tìm cái gì?" - Lộ Tây Pháp ngồi ngay ngắn ở phía trên đại điện của Chúng Ma điện, cảm giác được khí tức của Âm Mưu Chi Chủ, trong lòng liền nghi hoặc.
Vỏn vẹn chỉ trong nháy mắt, nhưng trong cảm giác của đám yêu ma lại giống như trải qua vô số vũ trụ chuyển dời, cuối cùng Tịch Nhĩ Lạc cũng thu hồi ánh mắt nhìn vào Ma Giới.
Trong hư không, cặp mắt hoàng kim lạnh giá vô tình kia dần dần khép lại, hình ảnh của nó cũng càng lúc càng nhạt đi.
"Chôn vùi!"
Trước khi cặp mắt hoàng kim hoàn toàn biến mất, dưới vực sâu bóng tối đột nhiên vang lên hai thanh âm như tiếng kim loại. Hai thanh âm đơn giản kia trong khoảnh khắc dùng tốc độ vượt qua suy nghĩ hàng lâm đến không gian vương triều Ma Đế Hoàng đang tan vỡ.
Trong xa xăm, một sợi dây xuyên qua khắp cả không gian vương triều Ma Đế Hoàng bị khuấy động, một làn sóng gợn vô hình nhanh chóng khuếch tán về bốn phía. Trong nháy mắt hệ thống quy tắc vốn đã bị phá hư lại hoàn toàn hỗn loạn.
"Ầm!"
Một tiếng nổ mạnh giống như vũ trụ sơ khai vang khắp trời đất, không gian vương triều Ma Đế Hoàng đang tan vỡ chợt nổ tung, hoàn toàn biến thành hư vô.
Trên một ngôi sao băng cách đó vô số năm ánh sáng, ẩn vào trong bóng tối, yên lặng chuyển động dọc theo quỹ tích từ xưa đến nay, Ma Đế Hoàng đang đứng ở mặt ngoài lồi lõm của tinh thể, từ một phía sau một tảng đá cao bằng một người bước ra, yên lặng nhìn vào sâu trong hư không hoàn toàn đen kịt, đột nhiên nói:
- Không cần lo lắng, bản thể của ngươi đã đi rồi!
Chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, không có một bóng người nào, cũng không biết Ma Đế Hoàng đang nói với ai.
Một hồi lâu sau, đột nhiên từ trong miệng Ma Đế Hoàng phát ra một giọng nói hoàn toàn khác biệt. Giọng nói kia hơi có chút khàn khàn, lại có chút trúc trắc, dường như đã rất lâu chưa từng nói chuyện:
- Ta đã nói với ngươi rồi, là một bàn tay đen phía sau màn, tuyệt đối không thể hiện thân ra trước đài. Ngươi quá sơ suất rồi.
- Hừ!
Ma Đế Hoàng đột nhiên tức giận hừ một tiếng, lạnh lùng nói:
- Tại sao trong lời tiên đoán ngươi không xuất hiện cảnh này?
- Ai!
Sau một tiếng thở dài, giọng nói hơi khàn khàn kia dừng một chút, dường như đang suy nghĩ nên trả lời như thế nào:
- Tương lai có vô số khả năng. Thứ mà ta nhìn thấy chỉ một khả năng có thể xảy ra nhất trong số đó. Năng lực tiên đoán của ta là đột nhiên có được sau khi thoát ly khỏi bản thể. Ta không phải là bản thể, còn không thể nhìn thấy bộ mặt hoàn chỉnh của vô số tương lai.
- Ta đã nói với ngươi, người tiên đoán được tương lai tuyệt đối không thể can thiệp vào những thứ trong lời tiên đoán… Chỉ cần thay đổi một chút chi tiết nhỏ trong lời tiên đoán nhìn thấy, mạch chính của vận mệnh sẽ nhanh chóng sinh ra biến hóa, diễn sinh ra một chi nhánh mới. Ngươi không nên tự mình hiện thân.
"Ầm!"
Ma thức của hai người không hề màu mè va chạm vào nhau giữa hư không. Nơi ma thức giao kích nổ ra một đoàn sét tím to lớn, vô số tia sét lan về bốn phía.
Bên trong đại điện của vương triều, một tên vương triều đại đế đang ngồi trên bảo tọa bỗng rên lên một tiếng, lồng ngực chấn động, khóe miệng phun ra một ngụm máu đen, ánh mắt vốn sáng ngời cũng ảm đạm đi không ít. Mà tại tây bắc Ma Giới, An Đức Liệt chỉ là hai vai hơi run rẩy một chút. Cao thấp đã phân biệt rõ ràng.
Trong hư không, tám luồng ma thức hùng hậu mang theo mây đen dày đặc từ tám hướng khác vọt đến, nhưng rất nhanh lại như thủy triều rút đi. Biết tiến biết lùi, ý thức được tình hình, đây chính là điều cần có của một vương triều đại đế.
- Ngươi thắng. Ngươi có thể tiếp quản vị trí của Ma Đế Hoàng.
Tám giọng nói vọng lại trong đại điện.
Khóe miệng An Đức Liệt hiện lên một nụ cười lạnh đắc ý, nhưng nụ cười này rất nhanh thu lại. Hắn giống như pho tượng ngồi trên ghế rồng không nhúc nhích, lẳng lặng chờ đợi.
Một hồi lâu sau, giọng nói của vương triều đại đế thứ chín mới vọng lại trong đại điện, trong giọng nói lộ ra vẻ suy yếu:
- Ta thần phục…
An Đức Liệt cuối cùng nở nụ cười hài lòng, ma thức hóa thành chín mũi tên nhọn xuyên qua tầng tầng hư không, xuất hiện trong ma điện của chín không gian vương triều:
- Hãy nghỉ ngơi chỉnh đốn ba tháng. Ba tháng sau, mỗi người giao cho bản tọa một ngàn tên cao thủ cấp Thiên Ma Thần, mười vạn tên cao thủ cấp Thiên Ma Đế, cùng với những yêu ma cấp bậc khác…
Trong lúc An Đức Liệt chiếm cứ tây bắc Ma Giới, thống nhất binh lực mười vương triều lớn, nghỉ ngơi một khoảng thời gian, chuẩn bị tiến hành chiến tranh quy mô lớn, thu thập lực lượng giết chóc cho Chủ Thần thứ mười bốn dưới Cửu U, đồng thời chuẩn bị nghi thức sống lại, tại trung tâm Ma Giới, Tâm Ma cuối cùng đã mở mắt ra.
Trong lúc mí mắt khép mở, một vòng ánh sáng chói mắt bắn ra, trong phút chốc xua tan toàn bộ bóng đen trong đại điện. Khi chớp một lần nữa, ánh mắt của Tâm Ma đã khôi phục lại bình thường.
- Ha ha ha…
Tâm Ma đột nhiên ngửa đầu cười lớn, tiếng cười xuyên qua nóc điện truyền khắp lãnh địa của vương triều Trung Ương. Đám người Thái Huyền và Bội Lý Tư bị tiếng cười này làm giật mình, kinh ngạc nhìn về phía Trung Ương ma điện.
Chuyện trong lòng Tâm Ma bọn họ làm sao biết được. Ba tháng đã qua, Tâm Ma cuối cùng phát hiện nguyên thần của mình vẫn ổn định, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy linh hồn sẽ tan vỡ. Rất hiển nhiên, nguyên thần phân ba, một vinh thì tất cả đều vinh, một mất thì tất cả đều mất, tình huống gay go nhất cũng không xảy ra.
Trong nhất thời, Tâm Ma chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái, thần khí khoan khái. Trong thời gian qua hắn luôn bàng hoàng lo lắng, thấp thỏm bất an, lúc này tất cả đã tan thành mây khói.
"Nguyên thần phân ba, hôm nay chỉ còn lại một mình ta, chẳng lẽ là ý trời? Hừ, bất kể là ý trời hay vận mệnh cũng tốt, bản tọa cũng nên hành động rồi."
Ý niệm vừa động, một luồng thần thức của Tâm Ma đã vượt qua ma điện, đi thẳng tới một nơi trong hư không.
- Tỉnh lại!
Tâm Ma quát lớn một tiếng, ma thức đánh vào trong hư không. Nơi ma thức công kích, không gian nổi lên từng điểm sóng gợn. Sóng gợn lướt qua, không gian rung chuyển một chút, trên mặt đất trống trơn bỗng hiện ra những bóng người đông nghịt ngồi xếp bằng trên đất.
Nghe được giọng nói của Tâm Ma, những bóng người không nhúc nhích này bỗng mở mắt ra, trong mắt bắn ra một luồng ánh sáng.
- Gào!
Trong bóng người đông đảo đột nhiên có vô số bóng người đứng dậy, ngửa đầu phát ra một tiếng gầm lớn rung trời, trên thân thể một vòng ma khí nồng nặc vẽ lên những vòng sóng gợn khuếch tán ra.
"Đốp đốp!"
Trong ma khí dày đặc chợt nghe được những tiếng xương cốt giòn giã, sau đó liền thấy được từng vòng xương dữ tợn từ trên sống lưng những yêu ma này bắn ra ngoài. Nơi bả vai có hai mầm thịt đâm xuyên qua da, mở ra hai bên, hóa thành một đôi cánh dơi to lớn. Theo những tiếng giòn giã như roi da vụt vào không trung, từng bóng đen liền vọt lên không, không ngừng từ dưới đất bắn lên.
"Ầm ầm!"
Trên bầu trời vương triều Trung Ương mây đen cuồn cuộn, những tia chớp không ngừng từ phía trên đánh xuống. Bên dưới mây đen là yêu ma không thể đếm hết phe phẩy cánh dơi, lơ lửng trong hư không, trong cặp mắt sáng ngời hiện lên vẻ uy nghiêm, quanh người ma khí ngập tràn, hình thành một biển khói giữa không trung. Khí tức của vô số yêu ma cường đại hợp thành một đoàn, hóa thành một cơn lốc vô hình trong hư không.
Tâm Ma nhìn nhìn cảnh tượng ở phía xa, cuối cùng lộ ra một nụ cười dữ tợn. Việc huấn luyện Trung Ương ma quân cuối cùng đã có thu hoạch.