Phi Thăng Chi Hậu
Chương 595 : Bộ tộc thủ hộ (5)
Ngày đăng: 21:08 19/04/20
Tại tây bắc Ma Giới.
Tâm Ma đứng bên cạnh Cửu U tế đàn. Đối diện là An Đức Liệt đã hiện ra hình thái yêu ma, hai chiếc cánh ác ma sau lưng dùng sức vươn dài, trong mắt đầy cảnh giác. Sau khi Chủ Thần thứ mười bốn đột nhiên biến mất khỏi nơi này, ý thức của hai người đều trở về với bản thể.
- Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?
An Đức Liệt nhìn chằm chằm vào Tâm Ma, hai con ngươi trong hốc mắt nhanh chóng chuyển động, ánh mắt như vô ý lướt qua đám Cửu U chiến sĩ bên ngoài Cửu U tế đàn.
- An Đức Liệt, muốn dùng đám chiến sĩ rác rưởi kia của ngươi làm tiêu hao thực lực của ta sao? Đừng vọng tưởng! Hà hà, Hấp Tinh đại pháp của bản tọa đã đạt đến tầng thứ chín. Nếu là trước kia, ma khí có tính ăn mòn của ngươi còn khiến ta e ngại vài phần, nhưng bây giờ, ngươi phái bọn chúng lên chỉ là cung cấp chất dinh dưỡng cho bản tọa thôi.
Tâm Ma lập tức nhìn thấu tâm tư của An Đức Liệt.
Hai người này, một người là nhị vương tử của vương triều Ma Đế Hoàng trước kia, còn một người là đại đế của vương triều mới trỗi dậy. Hai người đã từng nghe nói đến nhau, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên thật sự đối mặt. Hơn nữa còn dưới tình huống giữa trán hai người đều có ký tự do Chủ Thần in xuống, ý nghĩa của nó là bọn họ sau này sẽ hầu hạ cùng một chủ nhân. Bất luận trong lòng hai người tính toán ra sao, nhìn vào tình huống trước mắt, khả năng xấu nhất là hai người đã chắc chắn trở thành tôi tớ của Chủ Thần thứ mười bốn. Có câu là "một núi không thể chứa hai hổ", cho dù từ phương diện nào, giết chết đối phương đều là lựa chọn tốt nhất.
Mặc dù Sát Lục ma quyết đã tu luyện đến tầng thứ ba, thành tựu thần cách của Sát Lục Chi Chủ, nhưng đối mặt với chủ nhân của Sát Lục ma quyết là Chủ Thần thứ mười bốn, Tâm Ma căn bản không có cơ hội phản kháng nào.
"Một đời anh minh, tính toán mọi thứ, không ngờ lại bị thua trong tay kẻ khác." - Trong lòng Tâm Ma oán hận. Cho dù hắn có thông minh và cường đại đến đâu, cũng không ngờ được Sát Lục ma quyết lại thuộc về chiến giáp mà Chủ Thần thứ mười bốn vứt bỏ tại Ma Giới.
Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Cổ Vu cũng hiểu được, nếu như lần này Phong Vân Vô Kỵ lĩnh ngộ "quy tắc của kiếm" thành công, thần thức toàn bộ trở về cơ thể, dựa vào lực lượng tinh thần biến thái của hắn, đừng nói đến chuyện nhúng tay vào trận chiến này, ngay cả chính diện giao đấu với Chủ Thần thứ mười bốn cũng không phải là không thể. Nhưng hiện giờ trong thân thể Phong Vân Vô Kỵ chỉ còn lại vài luồng thần thức, hoàn toàn dựa vào một loại bản năng chiến đấu đứng ở nơi này, căn bản không thể cách nào gánh vác được hi vọng lớn như vậy.
Thánh Giả gật đầu một cái, trầm ngâm nói:
- Võ công của Đế Thích Thiên rất đăc biệt… Võ công của bộ tộc thủ hộ dường như là chuyên khắc chế Chủ Thần thứ mười bốn. Ngài có nhìn thấy không, lúc ban đầu Đế Thích Thiên còn lợi dụng lý giải về quy tắc để lẩn tránh công kích của Chủ Thần thứ mười bốn, nhưng hiện giờ y đã có thể chính diện đối kháng với đối phương. Hơn nữa càng không thể tưởng tượng, lực lượng mà y đánh ra, nếu như ta cảm giác không sai… đó hẳn là thần lực.
Cổ Vu biến sắc:
- Ngài nói là…
- Không sai, thần lực do Đế Thích Thiên đánh ra vốn là thần lực của Chủ Thần thứ mười bốn.
Ánh mắt quét qua chiếc đầu của Chủ Thần thứ mười bốn, Thánh Giả tiếp tục nói:
- Hiện giờ mọi chuyện đã sáng tỏ. Hàng tỉ năm nay, bộ tộc thủ hộ vẫn luôn dùng công pháp của mình làm tiêu hao chiếc đầu của Chủ Thần thứ mười bốn bị trấn áp ở đây. Công pháp của bộ tộc thủ hộ đều được sáng tạo ra vì mục đích làm tiêu hao thần lực trong chiếc đầu của Chủ Thần thứ mười bốn. Sau khi trải qua hắc ám thần lực thấm nhuần trong thời gian dài đằng đẵng, ngài không cảm thấy lực sát thương của hắc ám thần lực thuộc về Chủ Thần thứ mười bốn đối với bọn hắn không lớn bằng đối với những người khác sao? Đế Thích Thiên là đệ nhất cao thủ của bộ tộc thủ hộ, đã đạt tới mức độ có thể trực tiếp hấp thu hắc ám thần lực… Chẳng trách sư tôn lại kính nể y như vậy.