Phi Thăng Chi Hậu
Chương 628 : Rơi rụng
Ngày đăng: 21:08 19/04/20
"Gào!"
Khi thân thể cao lớn của Luyện Ngục Chi Vương mang theo Đệ Nhất phân thần vượt qua tầng tầng hư không, thò chiếc đầu ra trên bầu trời vùng đất bỏ hoang, vùng đất phong ấn đã yên tĩnh rất lâu này lại bị thức tỉnh. Những luồng ma thức to lớn phát ra, quét về phía hư không nơi Luyện Ngục Chi Vương.
- Ha ha ha… ta đã trở lại rồi.
Luyện Ngục Chi Vương từ trên cao nhìn xuống mặt đất, đắc ý nhìn những nghịch thần giả run rẩy trong ma uy của hắn. Chiếc đuôi to lớn vung lên, kéo theo khói đen thật dài, vẽ nên một đường cong lưu loát trong hư không đạp xuống mặt đất.
Tìm kiếm thuốc bổ tại vùng đất bỏ hoang đã trở thành thói quen của Luyện Ngục Chi Vương. Trên mặt đất tràn ngập sương mù mờ mịt. Trong không gian nằm ngoài tầm mắt của tất cả mọi người này, chỉ có đám nghịch thần giả tự sinh tự diệt. Mặc dù có thần cách, nhưng những thần cách đầy tỳ vết này chỉ là trò cười trong mắt Luyện Ngục Chi Vương. Tại trung tâm vùng đất bỏ hoang, ngoại trừ đám nghịch thần giả cổ xưa do Địch Á Ba La thống trị, Luyện Ngục Chi Vương gần như không sợ một ai.
Nhưng đám nghịch thần giả cổ xưa dù có cường đại, cũng bị vùng đất bỏ hoang do chư thần sáng tạo này hạn chế năng lực, vĩnh viễn cũng không thể rời khỏi nơi này. Còn Luyện Ngục Chi Vương hắn lại có thể dựa vào quang vinh của chư thần, tự do ra vào nơi này. Nghĩ đến đây, hắn không nhịn được đắc ý cười lớn. Nơi này đúng là lãnh địa của hắn.
Bầu trời tiếng gió ào ào. Trên chiếc lưng rộng rãi của Luyện Ngục Chi Vương, Đệ Nhất phân thần đứng thẳng tắp như một ngọn núi chọc trời. Lúc này hắn khoác một bộ áo bào đen từ đỉnh đầu chụp xuống, thản nhiên dò xét mảnh đất này. Trên người hắn cũng không có sự bá đạo và ngông cuồng, nhưng lại vô tình lộ ra một khí tức nhiếp người.
Sắc mặt Tâm Ma âm trầm như nước, trên mặt không nhìn ra một chút biểu tình nào. Cặp mắt đen kịt như nửa đêm thỉnh thoảng chớp một cái, mỗi lần đều có một vệt sáng rét lạnh từ trong mắt bắn ra. Vào giờ phút này, trên người hắn mới lộ ra khí tức tàn khốc của người ở địa vị cao, quản lý hàng tỉ yêu ma của Ma Giới, nắm quyền sinh sát trong tay.
Tâm Ma lẳng lặng đứng trên chiếc lưng rộng rãi Luyện Ngục Chi Vương, mặc cho những lưồng ma thức kia quét qua hư không bên người. Nếu như là trước kia, hắn nhất định sẽ giận tím mặt, cho là đã bị xúc phạm đến tôn nghiêm. Nhưng hôm nay, sâu trong nội tâm của hắn lại hoàn toàn bình tĩnh. Bên tai tiếng gió ào ào. Mặc dù hắn đã làm cho lửa cháy trên người Luyện Ngục Chi Vương bên dưới tự động tách ra, để áo bào khỏi bị cháy, nhưng vẫn để cho gió thổi vào trước mặt.
Gió của vùng đất bỏ hoang, trong lạnh lẽo còn mang theo một mùi tanh ẩm ướt.
Đứng ở trên lưng Luyện Ngục Chi Vương, trong lòng Tâm Ma bỗng sinh ra một loại ảo giác, dường như mảnh đất này đã chờ đợi mình một thời gian dài đằng đẵng, lẽ ra hắn nên trở về đây sớm hơn.
Cách mặt đất mấy vạn thước, sương mù mờ mịt do sát lục khí tức hùng hậu ngưng kết thành phiêu đãng. Khác với lần trước, lần này Tâm Ma hoàn toàn nắm chắc, có thể mang đi tất cả lực lượng giết chóc tích lũy vô số năm ở vùng đất bỏ hoang này. Hấp Tinh đại pháp tầng thứ chín là một cảnh giới hoàn toàn khác.
- Chủ nhân, chúng ta có nên đi ăn uống một chút trước hay không? Nơi này vốn có rất nhiều thần cách, nói không chừng sẽ có ích khi chủ nhân tu luyện ma công.
Trong màn đêm bỗng hiện lên vạn điểm sáng, vây quanh chủ nhân Sát Lục do Tâm Ma hóa thân. Chân đạp trời trăng, dẫn dắt vạn ngôi sao, Sát Lục chân thân do Tâm Ma biến thành lại có năm sáu phần tương tự với thần thể của Chủ Thần thứ mười bốn.
"Không đủ, còn chưa đủ, vẫn còn kém xa…" - Sát lục khí tức giống như biển rộng mênh mông tràn vào trong cơ thể, nhưng vẫn chưa thể khiến cho Tâm Ma hài lòng. Hai lần đối mặt với Chủ Thần thứ mười bốn, khiến cho hắn hiểu được chênh lệch giữa hai bên lớn như thế nào. Đưa mắt nhìn, nơi sóng gợn màu đen đi qua, tất cả mọi thứ đều biến thành một mảng cát sỏi tử khí nặng nề.
Dưới chấp niệm phải trở nên mạnh mẽ, dao động ý thức của Tâm Ma bắt đầu sôi trào. Sâu trong biển ý thức, từng công pháp lần lượt bị lật lên, chảy qua trong đầu hắn. Dưới sự chỉ dẫn của bản năng, hắn muốn tìm một phương pháp có thể khiến cho mình trở nên cường đại trong thời gian ngắn nhất.
Hấp Tinh đại pháp, Sát Lục ma quyết, ma công của bộ tộc thủ hộ, lĩnh vực… khi tâm quyết của chiêu thứ chín Kiếp Ma Đạo là Thiên Địa Ma Kiếp hiện lên trong đầu Tâm Ma, trong biển ý thức của hắn chợt nổ vang giống như có muôn vàn tiếng sấm, sau đó biến thành trống rỗng.
- Chính là nó rồi!
Sau thời gian yên lặng dài đằng đẵng, một giọng nói vang lên từ đáy lòng Tâm Ma. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Người sáng tạo ra Kiếp Ma Đạo là Lạc Tinh Thần. Lúc sáng tạo công pháp này, Lạc Tinh Thần cũng không có năng lực phá hủy trời đất, ngược lại bị giam cầm trong thời gian dài đằng đẵng ở ở Ma Giới, đã khiến cho thân thể của y cực kỳ xấu đi. Thứ duy nhất không bị trời đất pháp tắc của Ma Giới ảnh hưởng chỉ có ý thức. Khi Lạc Tinh Thần sáng tạo công pháp này, chỗ dựa của y là thiên phú có một không hai, khả năng lĩnh ngộ và sự kiên nhẫn nằm gai nếm mật.
Kiếp Ma Đạo từ chiêu thứ nhất Quần Ma Loạn Vũ đến chiêu thứ chín Thiên Địa Ma Kiếp, toàn bộ đều do Lạc Tinh Thần suy diễn trong biển ý thức, giác ngộ mà thành. Chỗ cường đại nhất của Kiếp Ma Đạo không phải là có thể tu luyện ra năng lượng công kích mạnh mẽ, mà là ở tác dụng tăng trưởng ý thức một cách kinh khủng. Kiếp Ma chín đạo, một đạo là một kiếp, phá rồi lại lập, độ kiếp phi thăng, cũng là ý thức phi thăng.
Khi Lạc Tinh Thần sáng tạo chiêu thứ chín của Kiếp Ma Đạo là Thiên Địa Ma Kiếp, ý thức đã tăng trưởng đến một mức độ đáng sợ. Bên trong thủy lao, ngay cả thân thể của Đông Phương Phá Thiên cũng không cách nào chịu được ý thức cường đại đến biến thái của y. Mặc dù Lạc Tinh Thần đã cố sức kìm nén ý thức hoạt động, nhưng những người đến gần y trăm trượng đều lập tức hóa thành phấn vụn. Đến cuối cùng, khi Lạc Tinh Thần hoàn thành Kiếp Ma Đạo đã hao phí tâm huyết cả đời, lại bị ý thức quá kinh khủng của mình khiến cho nổ tung mà chết.
Trước khi chết đi, Lạc Tinh Thần đã để lại một lời cảnh báo cùng với nửa bộ công pháp ban đầu của chiêu thứ chín Kiếp Ma Đạo. Còn chiêu thứ chín thật sự của Kiếp Ma Đạo, ngay cả Đông Phương Phá Thiên cũng không có được.
Phong Vân Vô Kỵ nguyên thần phân ba, ba ngôi một thể. Luận về khả năng lĩnh ngộ, Bổn Tôn là cao nhất, còn Tâm Ma là thấp nhất, nhưng cũng không hề yếu kém. Trong biển ý thức, Tâm Ma lần lượt xem lướt qua công pháp của Kiếp Ma Đạo. Từ khi phân thần tới nay, đây là lần đầu tiên ma thức của hắn tiến hành một lần suy diễn lớn nhất, suy diễn thức thứ chín của Kiếp Ma Đạo là Thiên Địa Ma Kiếp.