Phi Thăng Chi Hậu

Chương 715 : Trận chiến cuối cùng (2)

Ngày đăng: 21:09 19/04/20


Tại Thái Cổ.



- Gào!



Tại dãy núi trùng điệp phía đông cách thành Hoàng Kim không xa đột nhiên vang lên một tiếng gầm thét rung trời. Một luồng khí tức hung bạo đến từ Hồng Hoang từ trong dãy núi tràn ra, bao trùm hơn phân nửa Thái Cổ.



"Ầm!"



Phía trên dãy núi liên miên, hư không vặn vẹo đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng to lớn đen ngòm. Một nắm tay to lớn đầy lông lá từ phía sau lỗ hổng kia vươn ra, tiếp đó là chiếc đầu to lớn lộ ra răng nanh trắng ởn của Thái Cổ Ma Viên. Bộ lông toàn thân Thái Cổ Ma Viên có màu vàng ánh, dưới da lông có ánh sáng lưu chuyển, nhẹ nhàng từ trong lỗ hổng to lớn nhảy ra.



- Gào!



Cặp mắt màu đỏ như đèn lồng quét qua mặt đất. Bô lông của Thái Cổ Ma Viên cao mấy chục ngàn trượng rung lên, ngẩng đầu phát ra một tiếng gầm vang dội. Lỗ hổng màu đen sau người không ngừng rung động, từng bóng dáng to lớn từ trong lỗ hổng nhảy ra, sau khi gập lại trên không trung liền nặng nề rơi xuống giữa núi non trùng điệp. Mỗi con Thái Cổ Ma Viên rơi xuống, núi non dưới chân đều rung chuyển một lần. Từng Thái Cổ Ma Viên không ngừng từ trong lỗ hổng to lớn kia nhảy ra, sau đó xếp thành từng hàng, an tĩnh đứng ở phía sau con Thái Cổ Ma Viên lông vàng to lớn đầu tiên.



- Sư tôn!



Thái Cổ Ma Viên lông vàng cao mấy chục ngàn trượng run lên, thân hình lập tức thu nhỏ lại, hóa thành một tên thiếu niên hoang dã đứng trong hư không phía trước đám Thái Cổ Ma Viên, nhìn về vùng đất trống trải kêu lên. Thái Cổ Ma Viên dẫn đầu này chính là một đệ tử khác của Phong Vân Vô Kỵ, Viên Tề Thiên.



Phong Vân Vô Kỵ dùng kinh thư của pháp tu giữ Viên Tề Thiên ở dưới thành Hoàng Kim, không ngờ Viên Tề Thiên tâm tư đơn thuần, chỉ cho rằng đây là mệnh lệnh của sư tôn, liền an lòng ở dưới thành Hoàng Kim đọc những quyển kinh pháp thuật kia. Nhưng vùng đất Thái Cổ không ngừng rung chuyển, tiếng la giết không dứt bên tai, khiến cho Thái Cổ Ma Viên còn có lòng nào đọc những quyển kinh kia. Tâm tư Thái Cổ Ma Viên vốn đơn thuần, nghe được tiếng mặt đất chấn động, trong lòng lo lắng cho an nguy của sư tôn. Lại nghe được những tiếng la giết của yêu ma Ma Giới, cùng với sóng âm tràn ngập, sợ rằng một mình sư tôn đánh không lại, liền quay về nơi cư ngụ của tộc Thái Cổ Ma Viên, kéo theo hàng loạt Thái Cổ Ma Viên an cư tại đây.



Thái Cổ Ma Viên tuổi tác càng lớn thì khí tức hung bạo càng nặng, thực lực cũng càng mạnh hơn. Hung vật bậc này trước giờ đều đi lại một mình. Nhưng có câu là "sự vật phát triển đến đỉnh cao sẽ chuyển hóa theo chiều ngược lại", Thái Cổ Ma Viên nếu như không bị những hung thú khác liên thủ vây giết, có thể may mắn tồn tại, vậy thì sau khi trải qua năm tháng dài đằng đẵng sẽ có được một chút trí tuệ, không còn điên cuồng như trước nữa.


Viên Tề Thiên vừa ra tay, tất cả Thái Cổ Ma Viên cũng gầm thét chạy về phía trước, như trâu bò xông vào trong quân đoàn ma thần cổ xưa. Lực lượng của Thái Cổ Ma Viên to lớn như thế nào, một nắm tay đánh qua, đám ma thần cổ xưa không thể chống đỡ được. Từng vầng lĩnh vực nóng rực lóe lên trong hư không, nhưng ánh sáng của lĩnh vực chỉ kéo dài trong chốc lát, sau đó đám ma thần cổ xưa lại hiện ra. Đối mặt với Thái Cổ Ma Viên cao mấy chục ngàn trượng, phạm vi lĩnh vực của bọn chúng lại không đủ để kéo đối phương vào bên trong. Lĩnh vực chỉ lóe lên một cái sau đó liền tan biến, một khắc sau, một nắm tay to lớn đầy lông lá lại dần dần lớn lên trong mắt đám ma thần cổ xưa.



"Ầm ầm ầm!"



Tại lỗ hổng không gian ở Vu vực, trận thế do đám ma thần cổ xưa hợp thành trong nháy mắt bị hơn mười ngàn Thái Cổ Ma Viên phá tan, bóng người bay tán loạn. Đối mặt với đại quân Thái Cổ Ma Viên thân thể to lớn, hoàn toàn dùng lực lượng giành thắng lợi, đám ma thần cổ xưa liên tiếp tháo chạy. Thậm chí rất nhiều ma thần cổ xưa trong mắt hiện lên vẻ kinh hoàng khiếp sợ.



- Ngăn cản bọn chúng!



Một tên ma thần cổ xưa cao hơn bảy ngàn trượng giận dữ hét lớn, thân thể chợt lóe lên. Sau một khắc, tên ma thần cổ xưa thực lực cường hãn này đã xuất hiện trong đám Thái Cổ Ma Viên đang lao tới, nắm tay sắt giớ lên. Tên ma thần cổ xưa cao hơn bảy ngàn trượng này lại cường hành dùng nắm tay ngăn cản một con Thái Cổ Ma Viên trưởng thành, dư lực thậm chí khiến cho con Thái Cổ Ma Viên này loạng choạng lui về phía sau.



- Hừ, dàm ngăn cản đại quân Ma Giới ta, chết!



Trong mắt tên ma thần cổ xưa kia lóe lên ánh sáng lạnh, cánh tay vung lên, một lĩnh vực to lớn tỏa ra ngọn lửa dày đặc mở rộng về bốn phía, định cuốn một đám Thái Cổ Ma Viên vào bên. Năng lực lĩnh vực của đám ma thần cổ xưa rất phức tạp, chỉ cần cuốn đối phương vào bên trong, sau đó hoàn toàn có thể vào các loại năng lực đánh chết đối thủ có thực lực hơn mình.



Lĩnh vực phục chế, lĩnh vực trọng lực, lĩnh vực suy yếu mười ngàn lần… chỉ cần không có thần lực, sẽ phải chịu tác dụng suy yếu của lĩnh vực.



Tên ma thần cổ xưa này hoàn toàn có lý do tin tưởng, chỉ cần cuốn những Thái Cổ Ma Viên này vào bên trong, vậy thì có thể lần lượt giết chết bọn chúng.