Phi Thăng Chi Hậu

Chương 716 : Trận chiến cuối cùng (3)

Ngày đăng: 21:09 19/04/20


"Ầm!"



Lĩnh vực quanh người tên ma thần cổ xưa cao hơn bảy ngàn trượng vừa mới tỏa ra một nửa, một nắm tay to lớn đầy lông lá đột nhiên từ trên trời cao đánh xuống đầu tên ma thần cổ xưa có thực lực mạnh mẽ này.



"Bùng!"



"Lĩnh vực suy yếu mười ngàn lần" đỏ rực chỉ kéo dài trong chốc lát, sau đó nổ tung dưới nắm tay sắt đánh xuống. Nắm tay kia lại thuận thế đánh vào đầu tên ma thần cổ xưa cao hơn bảy ngàn trượng này.



"Không thể nào!" – Trong lòng tên ma thần cổ xưa kia gào lên, ánh mắt tràn ngập vẻ khó tin, không thể ngờ lĩnh vực của hắn lại bị một sức lực thuần túy đánh tan. Hắn có thể chấp nhận việc lĩnh vực bị phá vỡ bởi các nguyên nhân khác, nhưng lại không thể tin lại bị một con Thái Cổ Ma Viên dùng sức lực không thể chống đỡ đánh tan.



"Ầm!"



Nắm tay của tên ma thần cổ xưa kia vừa giơ qua đỉnh đầu không tới một giây, liền bị sức mạnh không thể kháng cự đánh vào lòng đất. Tiếp đó một bàn chân to lớn từ trên trời đạp xuống đầu hắn, bước về phía trước.



"Xuýt!"



Tất cả ma thần cổ xưa nhìn thấy cảnh này đều hít một hơi lạnh. Một tên ma thần cổ xưa có thực lực xếp ở hàng đầu, nhưng đứng trước Thái Cổ Ma Viên cấp Hồng Hoang lại không thể chống đỡ nổi một giây.



"Rắc rắc!"



Mặt đất rung chuyển. Năm con Thái Cổ Ma Viên đã trải qua sàng lọc không nhanh không chậm đi về phía trước, sau mỗi bước đi đều có một tên ma thần cổ xưa bị đạp vào lòng đất, tan thành mảnh vụn. Một nắm tay vung ra, gần như không một ai có thể ngăn cản được.



Xét về cấp bậc lực lượng, năm con Thái Cổ Ma Viên cấp Hồng Hoang đã đạt đến cực hạn của sức mạnh. Dù là lĩnh vực dung hợp đạo của quy tắc, đứng trước loại sức mạnh thuần túy đạt đến cực hạn này cũng không chịu nổi. Phương pháp dùng lực phá xảo đã được năm con Thái Cổ Ma Viên thi triển một cách rõ ràng. Có năm con Thái Cổ Ma Viên cấp Hồng Hoang gia nhập, phối hợp với những Thái Cổ Ma Viên khác, Bắc Hải tù đồ và chiến sĩ tộc Bàn Cổ công kích, nhất thời khiến cho quân đoàn ma thần cổ xưa trở nên hỗn loạn.
- Tộc trưởng, khi nào thì chúng ta ra tay?



Trong kết giới màu xanh lục nhạt của Vu tộc, một tên đệ tử Vu tộc lo lắng hỏi.



Chân mày Cổ Vu nhíu lại. Tình hình trước mắt nhìn giống như giằng co, nhưng chỉ cần chín gã Hắc Ám Quân Chủ còn ở đây, phân thân của Hắc Ám Chủ Thần sẽ có thể không ngừng đi ra. Hơn nữa đám Bắc Hải tù đồ rõ ràng là chỉ vừa mới khống chế lực lượng Thế Giới, cũng không thể hoàn toàn huy được uy lực. Còn thần thức của Phong Vân Vô Kỵ lưu lại trong thân thể chiến sĩ tộc Bàn Cổ thể quá yếu, thêm một thời gian nữa nhất định sẽ tiêu tan. Huống hồ bản thân Cổ Vu vốn không am hiểu chiến đấu, chỉ có thể truyền đạt một vài mệnh lệnh đơn giản cho chiến sĩ tộc Bàn Cổ, cũng không thể điều khiển bọn họ chiến đấu. Nếu như không thể phá vỡ cục diện bế tắc này, thế cục nhất định sẽ nghiêng về phía đám Hắc Ám Quân Chủ có thực lực tăng mạnh.



- Chờ một chút đi!



Cổ Vu thở dài nói, ánh mắt xuyên qua kết giới màu xanh lục nhạt, bất giác nhìn về hai hướng khác của không gian, trong lòng lo lắng: "Hi vọng bọn họ có thể bảo vệ hai lỗ hổng không gian khác."



Tại lỗ hổng không gian hướng tây bắc.



Sau khi Ám Cát Cổ Đức trở về Ma Giới thì thực lực đã tăng lên rất nhiều. Quân đoàn Cửu U ma thần bị tiêu diệt khiến cho hắn bị kích động mạnh, đột nhiên tự mình ra tay, dùng Tuyệt Đối lĩnh vực đã mạnh hơn không ít cầm chân Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương, đồng thời lệnh cho tất cả cao thủ cấp Thiên Ma Thần vượt qua vách chắn không gian tiến vào bên trong Thái Cổ. Cao thủ cấp Thiên Ma Thần của chín vương triều lớn cộng lại đạt đến một số lượng khổng lồ, nhất thời trong ngoài lỗ hổng không gian tây bắc tràn ngập bóng ma. Ma khí cuồn cuộn bao phủ trời cao, lỗ hổng không gian dường như lúc nào cũng có thể bị phá tan.



"Làm sao bây giờ?" - Độc Cô Vô Thương mặc dù vẫn giữ được sự trấn định, nhưng trong lòng lại lo lắng không thôi. Ở phía sau, yêu ma cấp Thiên Ma Thần đã giao đấu với cao thủ Thần cấp hậu kỳ cổ xưa. Trong loại hỗn chiến này, Vô Cực kiếm đạo cũng không thể phát huy được uy lực lớn, kiếm pháp bá đạo của Tây Môn Y Bắc cũng như vậy, chỉ có thể đối phó với kẻ địch bên ngoài lỗ hổng không gian. Ám Cát Cổ Đức dường như đã có chủ ý, muốn cầm chân hai vị Thái Cổ Song Hung Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương này để những yêu ma khác tấn công Thái Cổ.



- Ngày Thái Cổ sụp đổ chính là hôm nay!



Ám Cát Cổ Đức không ngừng thi triển Tuyệt Đối Phòng Ngự. Hắn đã sớm hiểu rõ tâm tư của hai người, chỉ cần bọn họ dám bỏ qua, hắn sẽ lập tức xâm nhập vào Thái Cổ đánh chết những cao thủ Thần cấp hậu kỳ cổ xưa và cao thủ cấp Thái Cổ kia. Mặc dù thực lực không bằng Phong Vân Vô Kỵ, nhưng hắn hoàn toàn tin tưởng có thể làm được điều này. Số lượng yêu ma của Ma Giới gần như là vô cùng vô tận, chết bao nhiêu hắn cũng không đau lòng, nhưng loài người Thái Cổ thì lại có hạn, chết một người thì thiếu một người. Đối với hai vị cao thủ Thái Cổ đỉnh cấp trước mắt, đây rõ ràng là chuyện không thể chấp nhận được. Ám Cát Cổ Đức đã sớm tính được điểm này, cho nên mới một mình cầm chân hai người.



Mặc dù trong lòng lo lắng, nhưng Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương lại không có cách nào thay đổi tình trạng này. Đột nhiên một giọng nói lành lạnh phiêu dật từ trong hư không xa xôi truyền đến: "Tây Môn huynh, Độc Cô huynh, lập tức chỉ huy tất cả tộc nhân rời khỏi lỗ hổng không gian chỗ các người!"