Phôi Đạo/ Hoại đạo

Chương 41 : Vụ án thứ năm – trò chuyện trong đêm

Ngày đăng: 20:34 19/04/20


“Đứng lên, đừng ngồi ở đây, tôi cũng lạnh rồi.” Thẩm Dạ Hi đứng lên, đem Khương Hồ kéo dậy, đỡ cậu đi vào phòng ngủ, “Đi, vào nhà đã, trên giường có chăn.”



“……………….A?” Khương Hồ bỗng nhiên ý thức được, trong cuộc đối thoại, cậu vẫn không thể nắm giữ câu chuyện, mỗi lần cậu ý thức được điểm đó, sẽ bị Thẩm Dạ Hi làm cho chuyển hướng, người này đã theo thói quen ra lệnh, ngôn ngữ toàn thân đều tràn ngập cảm giác khống chế.



Bất quá ngồi trong chăn nghe chuyện này……………Ân, cho dù chuyện quan trọng cũng quá khoa trương đi?



Khương Hồ khó xử nhìn thoáng qua cái chăn nằm trên giường: “Anh nếu lạnh thì đem điều hòa mở ra đi! Chờ tôi đem ghế dựa lại đây…………..”



Cậu còn chưa nói xong, Thẩm Dạ Hi đã đi lên giường, đem chăn kéo lên người, vỗ vỗ bên cạnh mình: “Nhanh lên, đến đây.”



Khương Hồ bối rối mà nhìn anh.



Thẩm Dạ Hi nở nụ cười: “Được rồi, đừng bối rối, đều là người có liên quan, lên nhanh để tiếp tục nói chuyện. Tôi vừa rồi chỉ là nói giỡn, lại không thực sự cần cậu làm cố vấn tâm lý cho tôi, nếu cần cũng phải chọn vào ban ngày nắng ấm a, cho dù không chọn vào ban ngày cũng phải chọn vào lúc cậu tỉnh ngủ chứ đúng không?” Thẩm Dạ Hi vỗ vỗ giường, “Đi lên đi lên, đem chuyện xưa nói cho cậu xong, tranh thủ hống cậu luôn.”



Khương Hồ đứng ở bên giường không nói gì, chính là dùng loại ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Thẩm Dạ Hi, sau khi nhìn liền cảm thấy mình trong mắt đối phương chính là cố tình gây sự. Lại nói tiếp, thời gian dài như vậy, Khương Hồ giống như không có biểu đạt với ai, trước kia Tô Quân Tử là người tốt có tiếng, từ sau khi bác sĩ Khương đến đây, cảnh sát Tô liền vui vẻ mà lui về thứ hai.



Biến hóa rõ ràng nhất chính là, trước kia các nha đầu trong cục không có việc gì liền tìm đến Tô Quân Tử làm phiền, chính là bởi vì anh Tô tính tình tốt, như thế nào ‘dày vò’ cũng không tức giận. Mà hiện tại việc gây sức ép này lại hay rơi xuống trên đầu ‘mỹ nhân’ ‘người mới tốt bụng’ Khương Hồ.



Lý do là, bác sĩ Khương không chỉ………..tính tình tốt, mà người ta vẫn còn độc thân!
“Sau đó anh muốn giết hắn.



Thẩm Dạ Hi tắt đèn, cũng nằm xuống, sau đó nhẹ nhàng nói: “Không có, phẫn nộ cùng muốn hắn chết là hai việc khác nhau, tôi chỉ là muốn đánh hắn một chút. Sau lại…………….sau lại đem hắn đẩy ngã, hai người bốn tay cùng giành giựt con dao nhỏ kia, cũng không biết là bao lâu, thể lực cũng là tám lạng nửa cân. Nói đến cũng khéo, lúc này lại xảy ra nội chiến trong nhóm buôn ma túy………Được rồi, kỳ thật cũng không trùng hợp như vậy, là anh em nằm vùng của chúng ta khơi mào, vẫn nhìn thấy hai chúng tôi chưa có ngừng lại, không bao lâu, bên ngoài đều là tiếng súng cùng tiếng chửi bậy.”



“Nghe rất lớn, Phương Cẩn bị tiếng nổ làm cho hoảng sợ, thất thần, vì thế tôi nhân cơ hội đoạt dao hắn, một quyền đấm vào bụng hắn, còn quăng con dao đến góc tường. Lại ở trên mặt hắn ánh một quyền, hắn bị đánh quay đầu đi, hình như còn rớt răng, lại dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn tôi.”



“Tôi không biết hắn kinh ngạc cái gì, là tôi cư nhiên đem hắn đẩy ngã, hay là không có nhân cơ hội đâm chết hắn?” Thanh âm Thẩm Dạ Hi từ trong cổ họng phát ra, trầm thấp mà mơ hồ.



“Tôi liền lạnh lùng mà nhìn hắn, ai biết hắn bị tôi đánh thành như vậy, còn có khí lực đột nhiên nổi dậy, bóp cổ tôi……” Thẩm Dạ Hi dừng lại.



“Như thế nào?” Khương Hồ nhịn không được hỏi.



“Một viên đạn từ bên ngoài bay vào trên trán hắn.” Thẩm Dạ Hi nói, “Tôi vẫn cảm thấy được việc này làm cho người ta không biết nên khóc hay là nên cười, nếu hắn không bóp cổ tôi, viên đạn kia nhất định sẽ trúng vào sau đầu tôi. Có lẽ là mệnh, có lẽ là…………”



Khương Hồ sau một lúc lâu cũng không nói chuyện, Thẩm Dạ Hi cũng trầm mặc không nói.



Ngay khi Thẩm Dạ Hi nghĩ Khương Hồ chắc đã ngủ, bỗng nhiên nghe thấy cậu nhẹ nhàng thở dài, thật chậm thật chậm mà nói một câu làm cho Thẩm Dạ Hi ngừng lại động tác muốn ngủ, cậu hỏi: “Dạ Hi, anh có hay không nghĩ đến, hắn vì sao phải dưới tình huống đó lại nói ra một câu như vậy?”