Phong Hành Thiên Hạ

Chương 266 : Không phải là phản bội thì không thể tha thứ

Ngày đăng: 20:05 20/04/20






Edit: Thiên Beta: Thiên  

Hải Thiên Thanh Trại tọa lạc trên một bán đảo, ba mặt giáp nước, lưng dựa núi, sơn trại ngay dưới chân núi.



Không thể không nói, Mộng Dịch Di lúc ấy chọn nơi này tốn không ít tâm tư.



Chấn Thiên Bang nếu quả thật đánh hạ nơi này, vậy bang họ ít nhất có thể thăng một cấp.



Các thành viên Phong Hành Thiên Hạ vốn luôn chờ Chấn Thiên Bang đến khiêu khích, không ngờ người ta mãi không có động tĩnh gì, điều này thật kỳ quái. Sau khi hai đại bang hội giải tán, thực lực Chấn Thiên Bang phát triển nhanh chóng, nhưng nhanh mà không ổn định, trong nội bộ, các cao thủ chiêu mộ bên ngoài và thành viên cấp cao không ngừng xung đột, nhóm cấp cao vốn nắm thực quyền, không muốn chia sẻ quyền thực với người mới, mà nhóm chiêu mộ thì đầy tham vọng, không có quyền lực, chỉ có hư vị, sao có thể nghe lời, vì vậy trong bang chia làm mấy phe, không ngừng tranh luận.



Vì nội bộ hỗn loạn khiến bang chúng Chấn Thiên Bang ít bị quản thúc, điều này dẫn đến có nhiều lời đánh giá cực kém về Chấn Thiên Bang. Rất nhiều bang hội không đuổi kịp Chấn Thiên Bang liên minh với nhau, giúp đỡ nhau mỗi lần Thành Chiến, cướp Boss, giành bãi luyện công, khiến Chấn Thiên Bang tổn thất không nhỏ, điểm kinh nghiệm bang hội tăng rất chậm, điểm danh dự thì giảm nghiêm trọng.



Dưới tình huống loạn trong giặc ngoài này, khó trách Chấn Thiên Bang không có tinh thần làm phiền đám Thiên Khiếu Hàn và Ảnh Cô Nguyệt, ngay cả lúc thi đấu đội, người phái tới cũng chỉ toàn lâu la.



“Hào Khanh thật sự là một người có năng lực, nếu Đế Thích Thiên trọng dụng hắn sẽ không có cục diện hiện tại.” Thiên Khiếu Hàn thở dài, “Đế Thích Thiên là lãnh đạo giỏi, nhưng tuyệt đối không phải lãnh đạo vĩ đại. Hắn quá nặng tình, không biết khi nào nên lấy khi nào nên bỏ, không đành lòng đấu đá quyết liệt với đồng bạn, không giết gà dọa khỉ, nếu cứ để các bộ hạ cũ tiếp tục quậy phá, nhóm cao thủ vất vả chiêu mộ được chắc chắn sẽ phản bội. Mà một bang hội với danh dự và phẩm đức đã bại hoại, như vậy càng không thể bù đắp.”



“Nhưng kế hoạch lần này hẳn do Hào Khanh chỉ định. Ngoại trừ hắn, Chấn Thiên Bang ai có thể nhìn rõ được hành động của triều đình.” Nhược Thủy U Lam phe phẩy quạt, tuy hắn cực ghét Hào Khanh, nhưng với bản lãnh của hắn vẫn rất kính nể.



“Kế hoạch ban đầu hẳn do Hào Khanh lập ra, nhưng tiếp theo thì không phải.” Thiên Khiếu Hàn trả lời, “Hào Khanh gửi tin cho ta, hỏi ta Phong Hành Thiên Hạ có phải đã nhận nhiệm vụ đánh thuê này không.”



“Ngươi thêm hảo hữu hắn?” Nhược Thủy U Lam kinh ngạc.



“Ừ, vừa thêm.” Thiên Khiếu Hàn như không sao nói, “Ta trả lời ‘Ừ’, hắn nói hắn đoán đúng rồi, nhưng hắn sẽ không nói cho Chấn Thiên Bang biết, hắn đã rời khỏi Chấn Thiên Bang.”



“Hắn rời đi?” Dực Yêu vẫn ở một bên nghe buồn bực thốt lên, “Chuyện gì vậy? Hắn làm tất cả không phải vì Chấn Thiên Bang sao? Bây giờ tự nhiên rời đi?”



“Hắn làm tất cả không phải vì Chấn Thiên Bang, chẳng qua do không chấp nhận ở dưới ta thôi.” Thiên Khiếu Hàn nhún vai, “Hắn xem như… ừm, anh em trong hiện thực của ta. Nhưng hiện tại ông già kia đã đưa ra giấy giám định DNA, vậy hắn và ta hẳn không có quan hệ máu mủ.”



“A? Ngươi nói các ngươi có quan hệ trong hiện thực? Tại sao chúng ta không biết!!” Dực Yêu lớn tiếng nói, “Rốt cuộc là quan hệ gì, có JQ gì, mau khai báo đầy đủ!”


“Mơ cũng đừng mơ!” Mộng Dịch Di cười lớn, ôm ngang Công Tử Không Vờ Ngầu.



“Thả ta ra! Tên biến thái!”



“Dám nói vi sư biến thái? Thật can đảm, không sợ ta phạt ngươi?”



“Biến thài thì là biến thái! Thả ta xuống! Sợ ngươi sao!”



“Thật không? Ha ha, đêm nay ngươi không muốn ngủ?”



“Ngươi, ngươi, ngươi, tên sắc ma! Đại biến thái!”



“Ta thật là ma, nhưng không phải sắc ma, hay là tối nay ngươi nghiệm chứng thử.”



“… Ngươi!”



“Ta sao? Được rồi, tối nay muốn phạt thế nào? Ha ha, hình trên sách mới làm một nửa, bằng không hôm nay làm hết nửa còn lại?”



“Ngươi… Ngươi dám!” Giọng Công Tử Không Vờ Ngầu đã mang theo nức nở.



“Ta không dám sao?” Mộng Dịch Di cười đắc ý, cúi người hôn đôi môi còn đang muốn nói gì đó của Công Tử Không Vờ Ngầu.



“Oa…” Lòng Công Tử Không Vờ Ngầu tràn đầy tuyệt vọng, các lão đại ơi, Hồ Ly ơi, Lam Tử ơi, huynh đệ tỷ muội của ta ơi, tại sao không ai tới cứu ta?



Bởi vì, Lưu Tinh Trư nói, làm bóng đèn không tốt đâu, quấy rầy người khác thân mật sinh con không có hoa cúc đó, vậy nên, khụ khụ, phi lễ chớ nghe phi lễ chớ nhìn, nhìn trời kìa, ừ, hôm nay thời tiết thật tốt!



Trong kinh thành, Dịch thân vương phủ, xuân sắc kiều diễm, hình như chẳng đợi nổi đến đêm? Ha ha…