Phong Hành Thiên Hạ

Chương 377 :

Ngày đăng: 20:05 20/04/20






Edit: Thiên Beta: Thiên  

Hồng đậu sinh nam quốc, xuân lai phát kỷ chi, nguyên quân đa thải hiệt, thử vật tối tương tư[1].







Lắc nhẹ ly rượu, ánh đèn thẩm thấu xuôi theo chất lỏng thượng phẩm màu đỏ tỏa ánh sáng mị hoặc.



Lấp lánh từng điểm.



Quả là một hình ảnh tràn đầy phong tình.



Ngưng, lại nhớ em rồi, thế giới bên kia thế nào?



Hoa Vũ ngồi trên ghế sô pha mềm mại, xuyên qua cửa sổ thủy tinh sát đất nhìn xe cộ qua lại trên đường.



Hoa Gia, tập đoàn sánh cùng Hoa Hạ.



Cũng là một gia tộc truyền kỳ.



Dưới nỗ lực của bao thế hệ đã tạo ra Hoa Gia của ngày hôm nay. Có lẽ nó không chỉ là một tập đoàn kinh doanh đa dạng sản phẩm mà còn nắm giữ kỹ thuật tiên tiến nhất thế giới, tham gia mở dị không gian, là một trong số ít tập đoàn tinh anh có thể giao tiếp với Đầu Não, thành tựu rõ ràng nhất chính là sự xuất hiện của “Mộng Hồi Cổ Triều”.



“Cha, đây là báo cáo chiến lược mới nhất, ngài muốn xem trước không?



Người có thể vào mà không gõ cửa, chỉ có hắn.



Nụ cười lười biếng, ăn mặc tùy ý, tóc tai buộc đơn giản thành một chùm sau đầu, nhìn như thân thiết lại khiến người ta kính sợ xa cách.



Hoa Long Hàn, một trong những đứa con của ông.
“Hai con mắt. Đừng giả bộ với tôi, nếu không nhìn ra thì chúng ta quen nhau lâu vậy để làm gì.” Lệnh Hồ Phi liếc mắt.



Hoa Long Hàn thở dài, cúi đầu, lúc ngẩng lên đã thôi cười, “Ra tay đi.”



“A? Quyết định rồi? Không phải cậu không muốn?” Lệnh Hồ Phi kinh ngạc.



“Có quyền không nhất định có tất cả, nhưng không có lực lượng chắc chắn sẽ thua.” Hoa Long Hàn lạnh lùng nói.



“Không phải ông già kia uy hiếp bảo bối của cậu chứ?” Lệnh Hồ Phi chậc lưỡi, “Thật ngu ngốc, ách, chọc cho cậu giận là một chuyện rất ngu ngốc.”



“Chỉ vì ông ta không hiểu tôi mà thôi. Bất kể tính cách, hay lực lượng hiện tại.” Hoa Long Hàn bình tĩnh nói.



“Được rồi, đã quyết định vậy thì cậu cứ yên tâm đi.” Lệnh Hồ Phi làm tư thế “Cậu cứ để tim dưới bụng đi” (tức là không cần lo lắng, thả tâm đi), “Nếu không login cẩn tận y chờ sốt ruột.”



“Biết rồi, tôi login ngay.” Hoa Long Hàn nhảy xuống bàn, ngừng một chút, “Cậu cũng vậy, không phải để ý con mèo ngốc kia chứ?”



“Ha ha, yên tâm, chuyện tôi đơn giản hơn cậu nhiều.” Lệnh Hồ Phi đắc ý cười.



===================



[1]Bài thơ Tương Tư của Vương Duy:



Đậu đỏ sinh ở miền nam



Đến xuân lại nẩy thêm cành tốt tươi



Mong sao chàng hái cho nhiều



Bao nhiêu đậu bấy nhiêu tương tư.