Phong Hành Trì Thượng

Chương 9 :

Ngày đăng: 01:56 19/04/20


Đang lúc cô buồn bực không tìm được chỗ xả thì có một nữ nhân tự đưa tới cửa.



“Cô là hồ ly tinh.” Thật chẳng có gì sáng tạo, lần nào mắng chửi cũng chỉ dùng mấy câu đó.



“Cô đừng nằm mơ, giữa hai người không thể nào.” Trì Trì cúp điện thoại. Kỳ quái, giữa bọn họ có chuyện gì hay không liên quan gì đến cô. Đám người này đúng là một đám ăn không ngồi rồi.



Trong buổi sáng, hiệu suất làm việc của cô rất thấp. Mấy văn bản trước mặt không cách nào hoàn thành.



“Cô qua đây mát xa cho tôi một chút.” Phong Lôi kêu.



“Này, tôi không phải giúp việc của anh.” Trì



Trì trợn mắt lên, người này coi cô là cái gì, cô cũng có thể diện chứ.



“Tới đây nói chuyện với tôi.” Anh đổi cách khác. Với anh thì có gì để nói, không phải công kích thì cũng là cười nhạo tôi. Tôi có bệnh a. Trì Trì vẫn ngồi bất động.



Phong Lôi rời bàn của anh đi đến bên cô.



“Cô tới đây làm bao lâu rồi?” Anh lại hỏi một câu.



Trì Trì duỗi ngón tay ra đếm, cô đã lĩnh ba lượt tiền lương tức là ba tháng.



“Sao mà một chút tiến bộ cũng không có.”



“Sao tôi lại không tiến bộ, hiện tại đã thành trợ lý ai cũng biết mà.” Trì Trì có chút ủy khuất.



“Tôi nghĩ rằng cho cô thêm một tháng nữa, nếu cô vẫn như vậy thì cẩn thận đấy.”



Phong Lôi bình thản nhưng trong giọng điệu có chút uy hiếp. Anh là có ý gì? Trì Trì đang muốn phản bác, người ta căn bản không cho cô cơ hội, nói xong mấy lời này liền lắc đầu một cái, mở cửa đi ra ngoài, để Trì Trì ngồi ngây ngô tại chỗ. Anh nói ba tháng cô không có tiến bộ, cô thay anh tiếp những nữ nhân kia, ăn cơm cùng anh, còn cùng anh làm thêm giờ, hiện tại cô đang học cách xử lý các hạng mục công việc, không có không lao cũng có khổ lao đấy thôi. Ngày không hiểu đêm đen, ông chủ luôn là không hiểu nỗi khổ của nhân viên. Trì Trì thầm hờn dỗi. Cùng lắm thì, tôi không làm!



Kế đến, hai người cùng không tự chủ mà tiến vào giai đoạn Mỹ và Liên Xô, dĩ nhiên dựa vào địa vị của Trì Trì thì không thể chủ động chiến tranh lạnh, đây là do Phong Lôi lựa chọn chiến tranh lạnh với cô. Không trả lời, không để ý tới, có chuyện gì thì gọi thư ký. Ách, mình cũng không vội. Nửa tháng trôi qua, anh xưa nay đối xử với cô chưa từng bây giờ lại phân biệt cấp trên cấp dưới, quan hệ đồng nghiệp, thái độ khách khí lạnh nhạt. Anh cũng không cần cô làm thêm giờ. Trì Trì năng lực xử lý công việc nhanh chóng nâng cao, chỉ là tính tình của cô còn nhanh chóng nâng cao hơn. Giang Vãn Vãn cười nhạo cô, nói cô đang tiến vào thời kỳ mãn kinh sớm hai mươi năm. Trần Bụi cũng nói xung quanh cô tràn ngập hơi thở oán thán.



“Cô làm sao vậy? Ở công ty có chuyện không vui?” Trần Bụi nhìn Trì Trì mặt nhăn như vỏ bánh bao ân cần hỏi han.




“Có thể cho tôi biết tên tuổi cô dâu không?” Với Như Mộng dí dỏm hỏi.



“Cái này….” Phong Lôi liếc nhìn Trì Trì.



“Tôi nguyền rủa vợ anh là đồ thổi phồng*.” Trì Trì cắn răng nghiến lợi thầm nói, ngón tay vẫn răng rắc gõ bàn phím.



[* Theo em ở đây chắc ám chỉ búp bê tình dục chăng? Hic hic ]



“Người khác có thể không biết, chẳng lẽ cô cũng không biết sao?” Phong Lôi ám chỉ cực mạnh.



“Nguyền rủa vợ anh vĩnh viễn là xử nữ.” Trì Trì lại một lần nữa nguyền rủa.



Trì Trì đang cắn răng nghiến lợi âm thầm mắng chợt thấy biểu tượng của Phong Lôi trên màn hình chát nhấp nháy sáng, phía trên viết: “Đem văn kiện đã sửa xong cho



Mịe nó, vừa nói chuyện yêu đương vừa nói chuyện công việc.



“Còn chưa sửa xong.” Trì Trì trả lời.



“Nhanh lên một chút, hiện tại tôi đang cần.”



Trì Trì đành gửi đi văn bản đã sửa qua. Gửi xong cô lại tiếp tục sửa phần còn lại. Đột nhiên, cô gấp đến độ bấm thẳng vào đùi, thì ra là cô không cẩn thận đánh nhầm hai câu nguyền rủa kia vào văn bản gửi đi rồi. Làm sao bây giờ làm sao bây giờ? Trì Trì giờ phút này mới chính thức thể nghiệm thế nào là lúng túng.



Hy vọng anh còn chưa kịp đọc. Trì Trì mất bò mới lo làm chuồng gõ: “Thật xin lỗi, Phong tổng, tôi vừa gửi nhầm, văn bản đó anh bỏ đi, tôi gửi lại bản khác.”



“Được thổi phồng, còn là chạy bằng điện?”



Phong Lôi nhanh chóng đáp trả. Trì Trì đánh dấu chấm hỏi, làm bộ không hiểu.



“Ý của tôi là cô thích chồng mình là đồ được thổi phồng và chạy bằng điện?”



Phong Lôi dùng chữ đỏ bôi đậm để trả lời. Tôi, tôi thích người như vậy chạy bằng điện đấy! Trì Trì hung hăng mắng.