Phong Hành Trì Thượng

Chương 10 :

Ngày đăng: 01:56 19/04/20


Sau đó, anh logout, biểu tượng một màu xám xịt. Trì Trì len lén liếc ra phòng ngoài, hai người kia cũng không nói chuyện riêng nữa, Phong Lôi lại khôi phục dáng vẻ chính thống nghiêm túc đạo mạo.



Với Như Mộng cũng bắt đầu công việc, thỉnh thoảng trao đổi vài câu với Phong Lôi, đồng thời cũng không quên phóng điện. Nhìn hai người ăn ý, Trì Trì cảm thấy càng ngày càng khó chịu. Phong Lôi trong một tháng gần đây vẫn không quan tâm đến cô, coi cô như người tàng hình. Với Như Mộng thay thế vị trí trước kia của cô, không cần suy nghĩ cũng biết nhất định anh sẽ mang theo cô ta đi tập thể thao, ăn cơm tối, giải trí…. nhớ tới chuyện hai người vừa nói lúc nãy, có ngu người ta cũng biết kết quả là gì.



Trì Trì về đến nhà, không ăn uống thả cửa như ngày thường, cũng không kêu ca phàn nàn.



“Ngươi làm sao vậy?” Giang Vãn Vãn liếc nhanh



ồ ăn còn thừa trên bàn hỏi cô.



“Không có gì.” Trì Trì vội vã trả lời rồi lặng lẽ lui vào nhà trong, ngã lên giường.



Trì Trì suy nghĩ cả đêm (thật ra thì cũng chỉ một tiếng là ngủ). Thứ hai, cô dậy cực sớm, chạy bộ một tiếng, nghe nói vận động có thể làm con người ta thanh tỉnh. Cô muốn được thanh tỉnh trước khi đối mặt với thực tế. Tên biến thái kia khiến cô chẳng vui vẻ gì.



“Tại sao?”



Phong Lôi nhìn lá đơn xin thôi việc trên bàn nhàn nhạt hỏi.



“Không muốn làm nữa.”



Trì Trì cố làm ra vẻ tiêu sái lắc lắc đầu. Nhưng tóc của cô thực sự quá ngắn, căn bản không thể bay nổi.



“Hợp đồng ký một năm, không có lý do chính đáng không thể thôi việc.”



“Tôi có lý do chính đáng.”



Trên đời này dễ tìm nhất chính là mấy lý do kiểu này. Trì Trì sớm đã dự đoán nghĩ sẵn trong đầu, đang muốn nói tiếp thì Phong Lôi lại nói một câu: “Nhưng nếu cô có thể đền bù như quy định thì tôi sẽ xem xét ngoại lệ.”



“Tôi… tôi không có tiền, anh làm gì thì làm.”



Anh còn muốn bóc lột cô? Ban đầu ký hợp đồng sao cô lại không chú ý đến điều này? Lòng dạ hiểm độc tư chất tư sản, ông chủ độc ác!



“Không có tiền cũng được, cô có thể đến người.”



Trì Trì hung hăng trừng mắt nhìn anh. Xem như anh lợi hại. Vậy coi như tôi không xin thôi việc nữa, ngồi đợi công ty sa thải được chưa? Trì Trì trong cơn tức giận xoay người chạy đi. Không cho tôi thôi việc thì tôi trốn việc! Lén lú nhìn vào cửa thấy đôi nam nữ kia khanh khanh thiếp thiếp, làm cho người ta ghê tởm quá đấy! Trì Trì đầu óc chẳng nghĩ được gì liền chạy qua phố quà vặt đối diện công ty đi dạo một ngày, trốn việc ra ngoài. Cô trốn việc như vậy nhưng cũng không quên trước khi tan việc chạy tới máy chấm công.
Vừa nói anh vừa cố ý vỗ vỗ vào bụng của cô. Với Như Mộng đứng một bên mặt trắng bệch.



“Tôi hiện tại đang cảm thấy hơi buồn phiền.”



Trì Trì vuốt ve bàn tay đang quấy rối của anh.



“Không muốn ở chỗ này, vậy được, vậy thì về nhà.” Anh lại vỗ vỗ đầu cô.



“Anh…..”



Trì Trì vừa định phát tác, lại nghe anh nói: ‘Buổi chiều tôi có cuộc họp phải tham dự, thật không thể ở cùng cô.”



Sau đó, anh nhẹ nhàng lướt đi, để lại cô cùng Với Như Mộng.



Hai người lại khôi phục lại trạng thái ban đầu.



“Tôi thật sự không nghĩ cô là người như vậy, định dùng cái thai để buộc anh ấy lại.”



Với Như Mộng chợt mở miệng, khuôn mặt biểu lộ sự khinh thị. Trì Trì cũng không muốn giải thích, cô thích nghĩ thế nào là việc của cô. Ai, thì ra nữ nhân nhìn qua dù có cao quý thế nào thì chỉ cần hơi dính đến hai chữ đố kỵ cũng chẳng khác gì các nữ nhân khác.



“Tôi không có, tin hay không tùy cô. Hơn nữa tính tôi là như vậy, đó là chuyện của tôi.”



Trì Trì bắt đầu ăn bánh bao không thèm nói nữa. Nói đùa à, có con mới cưới là cách làm của nhiều năm trước rồi, cô sẽ dùng nó sao? Cho là dùng cái thai thì có thể trói buộc người đàn ông, loại người làm điều này quả thật không có đầu óc. Sử Trì Trì cô về chuyện nhỏ có thể mơ hồ, ứ chuyện lớn nhất định không hồ đồ.



Lần này không hiểu sao Phong Lôi lại đồng ý cho cô thôi việc, hơn nữa lại không bắt phải đền bù. Xem ra, anh cũng không phải loại người xấu xa như cô nghĩ.



“Hôm nay công ty mở một bữa tiệc nho nhỏ để chia tay cô.”



Trì Trì vừa nghe, nhịp tim liền ngưng mấy giây. Chia tay á? Tại sao? Cô cũng có phải nhân vật cao cấp gì đâu, chỉ là một trợ lý nhỏ. Nhưng thịnh tình khó chối, đi thì đi.



Đúng là một bữa tiệc chia tay vui vẻ. Phong Lôi không biết từ đâu đào ra mấy kể dẫn chương trình dở hơi, làm cho không khí vô cùng náo nhiệt. Mấy người không ngừng tung hứng, làm cho toàn thể hội trường tiếng cười không dứt.



Trì Trì từ sớm đã được Phong Lôi gọi đến nói chuyện, đặc biệt hợp ý. Sử Trì Trì khi còn bé một lòng chỉ muốn đổi tên mình, nhưng người ta gọi cũng thuận miệng rồi, cô đổi cũng không dùng. Những người trước kia có chút quen biết Trì Trì đến mời rượu cô, mặc dù động đến rượu là đỏ mặt, nhưng tửu lượng của cô rất tốt. Nhưng làm sao địch nổi đám người nhiệt tình đó. Sử Trì Trì quật ngã mấy nam nhân, xong chính mình cũng bi tráng ngã xuống. Trì Trì lúc đầu chỉ cảm thấy cảnh vật xung quanh đang không ngừng chuyển động, mặt bàn chợt to chợt nhỏ, sau đó không biết gì nữa.