Phong Lưu

Chương 230 : Vô độc bất trượng phu

Ngày đăng: 03:10 20/04/20




Nhiều kỳ nữ tử như vậy, lại đồng thời chọn đúng một nam nhân bề ngoài bình thường, nhìn như rất thô tục, chuyện này cũng không phải chuyện kỳ quái gì, mà nam nhân kia khẳng định có một loại mị lực đặc biệt, làm những kỳ nữ tính cách khác nhau không ngừng hâm mộ, tiến tới lấy thân báo



Ai, rốt cuộc hắn có mị lực kỳ lạ gì, có thể làm những kỳ nữ này ái mộ như vậy, ngay cả cùng chung một chồng cũng không có câu oán hận.



Ừm, chuyện tình của hắn ngược lại rất rõ ràng, đến bây giờ vẫn làm cho các nàng phân tích say sưa, nữ nhân của Đại Đường đúng là càng sùng kính đối với hắn.



Từ trên phương diện sinh ý mà xét, các loại sáng tạo của hắn thật đặc biệt, đích xác không hổ với danh xưng thiên tài thương giới, còn thi ca do hắn ngâm xướng thì…



Đúng, chính là cái này, tài văn chương, đây mới là nguyên nhân làm chúng nữ bị hắn hấp dẫn mà sản sinh ra ái mộ.



Tổng hợp tất cả lại, hắn đích thật là một nam tử tài hoa phi thường, thiên tài cái thế Đại Đường trăm năm khó có.



Nhiều nữ tử như vậy cùng chung một phu (chồng), chia xẻ một nam nhân với nhau, lẽ nào các nàng sẽ không tranh giành tình nhân sao?



Không nói đâu xa, mà ngay ở trong nhà các nàng, mẫu thân và di nương đều như vậy, biểu hiện ra thì vô sự bình an, nhưng ngầm tranh thủ tình cảm với nhau, nói trắng ra chính là ghen tuông tranh giành.



Vẻ mặt đột nhiên ửng hồng cả lên, gia đình người ta đã như vậy, hắn ở chung cùng với những nữ nhân này thì sao, như ăn giấm chua, mình sao quan tâm đến loại chuyện này?



Bất quá theo lý giải, nữ nhân của hắn ở chung dường như đều cực kỳ hòa hợp, chuyện này ngược lại làm người cực kỳ khó hiểu.



Hay là, hắn thực sự có mị lực đặc biệt làm mê muội kẻ khác khiến họ không thể kiềm chế được sao?



Rốt cuộc là chuyện gì?



Người chính là một động vật rất kỳ lạ, một khi sinh ra chuyện hiếu kỳ, liền tự nhiên sản sinh ra một cảm giác vô cùng cường liệt, muốn biết đáp áp sau cùng.



- Tỷ tỷ, tỷ tỷ...



Bên tai truyền đến tiếng kêu to bất mãn của muội muội, thiếu nữ lan sam cả kinh, A lên một tiếng, vẻ mặt càng lộ ra ửng hồng, trong lòng cuồng nhảy lên kỳ diệu khó hiểu.



- Tỷ tỷ, tỷ sao vậy, mặt sao lại hồng như vậy chứ?



Vẻ mặt thiếu nữ nghi hoặc cùng hiếu kỳ, chớp đôi mắt linh động, có chút suy nghĩ rồi gật gù, cười hì hì nói:



- Muội biết rồi, nhất định tỷ tỷ có người trong lòng.



Má ngọc của nữ tử lan sam hồng tới độ như ánh nắng mặt trời, động lòng người.



Nàng xấu hổ sẵng giọng:



- Nha đầu chết tiệt này, đừng nói lung tung.
- Nếu như ta thực sự nắm giữ Vương gia, Bạch tiên sinh chính là đại công thần, chức đại tổng quản Vương gia là của ngươi, ha ha.



Trong lòng Bạch tiên sinh mừng rỡ, kích động nói:



- Thuộc hạ sẽ không phụ sự kỳ vọng của công tử.



Hai người hài lòng cười ha hả.



Nghe nói Đường Huyền Tông đã triệu kiến ba vị đại tài tử trên khoa bảng Trạng nguyên, Bảng nhãn, Thám hoa, còn phong cấp bậc quan lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn



Tin này giống như một liều thuốc trợ tim khiến cácbảng liều mạng đi cửa sau tặng lễ. Nếu không có cửa, chỉ có thể đau khổ chờ đợi, may ra được một chức quan huyện lệnh nho nhỏ cũng coi như là rất không tồi rồi.



Làm quan, Đường Tiểu Đông không có hứng thú. Lý Lâm Phủ đã từng hỏi qua hắn, cảm thấy hứng thú với chức quan gì, hắn chỉ hàm hàm hồ hồ biểu đạt ý tứ muốn làm gì đó nhàn nhã, thoải thoái, chỉ cần đi chơi mà không cần xen vào sự vụ, hoặc là một cái hư danh càng tốt, thậm chí nếu như có thể, không cần làm quan là tốt nhất.



Lý Lâm Phủ không khỏi có chút thất vọng. Hắn còn muốn nữ tế này có thể thay hắn gánh vác một chút áp lực, hai người cùng thao túng triều chính.



Tuy nhiên trong lòng cũng vui vẻ. Chí ít, không cần phải lo lắng nữ tế có dã tâm, càng thêm tín nhiệm hắn hơn. Đồng thời cũng không khỏi âm thầm thở dài, nếu như mình có một nhi tử có năng lực như vậy thì tốt rồi.



Nữ tế có thể coi như là một nửa nhi tử, nhưng dù sao cũng là nhi tử của người khác.



Trong lúc này, trưởng công chúa Ngọc Chân cũng chịu khó chạy đôn chạy đáo, tựa hồ muốn nghĩ cách an bài cho hắn. Trên phương diện này, chúng nữ đều không hiểu lắm, toàn bộ nghe trưởng công chúa sắp xếp.



Thừa lúc không ai chú ý, Đường Tiểu Đông quay sang trưởng công chúa Ngọc Chân cười nhẹ:



- Chỉ có một chức quan ta cảm thấy hứng thú nhất.



Ánh mắt trưởng công chúa Ngọc Chân sáng lên:



- Chức quan gì?



Trong lòng nàng, oan gia này kinh luân đầy bụng, có thể vì Đại Đường Lý gia làm việc, thực sự là phúc của Đại Đường, phúc của bách tính.



Với tài năng của hắn, chức quan gì cũng có thể đảm nhiệm được. Nếu là chức quan hắn cảm thấy hứng thú, nhất định sẽ làm rất tốt.



- Quan tân lang!



Đáp án của Đường Tiểu Đông khiến nàng vừa tức, vừa thẹn lại vừa bất đắc dĩ. Ai, tính nết của oan gia này thật khó lường. Lúc trước khi mới quen biết còn có chút quy củ, từ khi có chuyện này, bản chất dường như mới hoàn toàn hiển lộ ra. Trước mặt nàng luôn luôn là một bộ cà lơ phất phơ. Thật không biết trước đây mình coi trọng hắn ở điểm nào?



- Ngày mai ta đưa nàng tới nơi này, nhân thể tặng nàng một vật!