Phong Lưu
Chương 475 : Sau triều cường
Ngày đăng: 03:14 20/04/20
Một khuôn mặt xinh đẹp mang theo sự cổ quái đập vào mắt nàng, nàng xấu hổ "a" thét lên một tiếng chói tai, hai tay gắt gao che mặt, thân hình càng run rẩy.
- Ta... Ta...
Nàng muốn giải thích, tuy nhiên không biết phải giải thích như thế nào.
Nàng bây giờ mười phần giống một dâm phụ, bị thấy đã xấu hổ không chịu nổi.
Không nghĩ tới còn bị tình địch Lôi Di Trữ ngày xưa thấy, lại càng thẹn đến muốn chui xuống đất.
- A...
Lôi Di Trữ đã nhận ra nàng, cũng phát ra một tiếng thét kinh hãi. Nhưng ngay sau đó lại nhíu lông mày, đưa tay nhấc lên một nửa xiêm y Ngô Mẫn Đình đã cởi, che nhũ phong trắng muốt của nàng lại.
Không cẩn thận việc đụng chạm là khó tránh khỏi, Ngô Mẫn Đình bị dục triều hành hạ sắp nổi điên. Toàn thân từ trên xuống dưới rất nhạy cảm, đụng chạm một chút cũng nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ.
- Ôi, tỷ tỷ trúng mỵ độc...
Lôi Di Trữ luống cuống tay chân, một hồi lâu mới phản ứng. Đưa một tay đỡ nàng dậy, lại để xuống, bất đắc dĩ nói:
- Tỷ tỷ, Di Trữ không có giải dược...
Da thịt Ngô Mẫn Đình đã hiện màu hồng, nóng như lửa. Không có giải dược hoặc giao thác hợp tiết, nhất định âm hỏa đốt người chết bất đắc kỳ tử. Nhưng hiện tại cũng không thể tùy tùy tiện tiện tìm nam nhân đến đây?
- Ta... Ta...
Ngô Mẫn Đình gần như muốn chết giãy dụa thân thể, thở dốc nói:
- Di Trữ, van xin ngươi, giết ta, để cho ta giải thoát...
Trúng kỳ dâm mỵ độc, không có giải dược, chỉ có nam nữ giao hợp. Nhưng tướng công không ở bên người, nàng tình nguyện chết cũng không nguyện quan hệ với nam nhân khác, chỉ có thể van xin Lôi Di Trữ giết mình để giải thoát.
- Ta sao có thể giết ngươi? Không được
- A...
Ngô Mẫn Đình cả kinh nhảy dựng lên, té khỏi giường trúc, cái mông chạm đất khiếng nàng rên rỉ không dứt.
Lôi Di Trữ cũng là mắc cỡ cuốn lui thành một đoàn, tay chân luống cuống lấy từng mảnh vải rách che chắn.
Ngồi trên mặt đất đá lạnh như băng, Ngô Mẫn Đình dùng sức xoa xoa đầu, cố gắng hồi tưởng chuyện phát sinh lúc trước.
Ừm. Là Lôi Di Trữ cứu nàng, khiến nàng thoát khỏi bị dâm tặc hái hoa lăng nhục, bảo vệ trinh tiết nàng, hơn nữa còn lấy tay giúp nàng…
Hạ thân bây giờ còn ướt nhẹp, cảm giác tê dại đau đớn vẫn chưa biến mất, làm cho nàng xấu hổ không đất dung thân
Phía sau đó là chuyện...
Nghĩ đến mình bị mị dược kích thích nổi điên, lại đè Lôi Di Trữ dưới thân thể, xé nát xiêm y của nàng, nắn bóp song phong của nàng...
Ai, thật mắc cỡ chết mất…
Ngồi yên trên mặt đất một lúc lâu, nàng mới giãy dụa đứng dậy. Quần áo hai người bị lúc nàng nổi điên xé nát, cũng may mọi người là nữ nhân, đều trần truồng không quan trọng.
Nhưng khi ra ngoài thì sao?
Nàng thở dài, đi tới bên giường trúc nhẹ nhàng đỡ Lôi Di Trữ vẫn cuộn thành một đoàn dậy, vuốt mấy sợi tóc tán loạn trên trán, dịu dàng nói:
- Cảm ơn ngươi, muội tử.
Lôi Di Trữ vẫn đỏ bừng mặt, cúi thấp đầu, thấp giọng nói:
- Di Trữ đúng dịp đi ngang qua...
Ánh mắt rơi vào bộ ngực sữa trắng như tuyết của nàng trước mặt, Ngô Mẫn Đình cũng cảm thấy đỏ bừng nóng hổi.