Phong Lưu
Chương 474 : Dâm tặc hái hoa
Ngày đăng: 03:14 20/04/20
Hai cô nương vui mừng, tuy nói là đồng tính, nhưng mỹ nhân trong trắng như nước này, chơi khẳng định rất kích thích rất mới mẻ.
Lôi Di Trữ cả kinh nhảy dựng lên, lông mày dựng lên muốn phát tác, Đường Tiểu Đông vội nói:
- Cô cô.
Lôi Di Trữ hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái:
- Ngươi...
Đường Tiểu Đông trợn trừng mắt to:
- Hai người làm như vậy mười mấy năm là vì cái gì?
- Ai...
Lôi Di Trữ sâu kín thở dài một tiếng, ngã ngồi tại trên ghế, chỉ là mặt đẹp đỏ bừng, ngượng ngùng muốn chết.
Đúng vậy a, nàng đau khổ chờ mười mấy năm, làm như vậy
Một trong hai nữ nhân lấy lòng nói:
- Đại gia, tiểu cô nương mặt mỏng, xấu hổ là bình thường, chỉ cần bịt mắt lại là được.
A, chủ ý này không tệ.
Lôi Di Trữ nhắm chặt hai mắt, giống như biến thành tượng gỗ, tùy ý để một nữ nhân dùng miếng vải đen bịt kín mắt của nàng.
Đường Tiểu Đông lạnh nhạt nói:
- Hai người các ngươi, phải truyền thụ cẩn thận!
Giọng nói rất bình thản, nhưng lộ ra một cỗ tử lệnh làm người tâm sợ mật run. Đặc biệt là khi Đường Tiểu Đông lộ ra Yêu Bài thân phận Mai Hoa Nội Vệ thì hai nữ nhân bị dọa sợ đến hoa dung thất sắc, liều mạng gật đầu.
Đe dọa đủ rồi, Đường Tiểu Đông đóng cửa phòng đi ra ngoài.
Trong phòng truyền ra thanh âm nhỏ nhẹ của hai nữ nhân, chắc là đang an ủi Trữ cô cô khẩn trương muốn té xỉu sao?
Dâm tặc hái hoa cười phóng đãng nói:
- Chỉ cần nàng mở miệng van xin ta, ta sẽ cho nàng
hưởng thụ tư vị dục tiên dục tử, hắc hắc. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
- Vô sỉ!
Dâm tặc hái hoa cười quái dị nói:
- Phu nhân tiếp tục nhịn... Y... Ngoài động có người...
Tinh thần Ngô Mẫn Đình rung lên, chỉ hy vọng ngoài động là người của lão công mình.
Võ công của dâm tặc hái hoa không kém, người bình thường tới cũng là không có kết quả gì tốt.
Trong thấp thỏm lo âu, bên ngoài truyền đến dâm tặc hái hoa tiếng cười quái dị:
- A Ha! Lại thêm một đại mỹ nhân, hôm nay diễm phúc của ta không cạn a!
- Hạ lưu dâm tặc, ăn cô nãi nãi một kiếm!
Tiếng đánh nhau ngoài động binh binh bàng bàng kịch liệt truyền vào trong động, Ngô Mẫn Đình cầu nguyện cô nương kia có thể giết dâm tặc hái hoa để giải cứu mình.
Võ công của dâm tặc hái hoa cực cao, cùng nàng kia chiến đấu vô cùng kịch liệt, tiếng "đương đương đương đương"của vũ khí mãnh liệt đụng nhau. Xen lẫn có tiếng kêu khẽ của nàng kia, còn có tiếng mắng chửi của dâm tặc hái hoa. Hiển nhiên là hắn chịu thiệt thòi không nhỏ.
Nghe tựa hồ có hy vọng, chỉ là từ cơn sóng trong cơ thể mãnh liệt dâng lên, hành hạ khiến thân thể Ngô Mẫn Đình khó nhịn giãy dụa, thở hào hển cúi đầu phát ra tiếng rên rỉ.
Toàn thân giống giống như lửa thiêu, vô cùng nóng, nóng đến nỗi nàng liều mạng kéo xiêm y trên người.
Da thịt tham lam hấp thu hàn khí nhè nhẹ trong sơn động, ngoài mặt tựa hồ là dễ chịu một chút, nhưng ngay sau đó cảm giác dậy sóng trong cơ thể lại càng mãnh liệt, hành hạ đến nàng gần như muốn chết.
Ngoài động truyền tới một tiếng thê lương, theo không lâu sau, có tiếng bước chân đi vào.
Bị hành hạ khôn cùng đến gần như muốn chết, Ngô Mẫn Đình nghe được một tiếng thét kinh hãi, thẹn đến muốn chui xuống đất. Nàng luống cuống giơ tay lên bộ ngực lõa lồ, thân thể lại bởi vì xấu hổ và dục triều hành hạ trở nên run rẩy.