Phong Lưu

Chương 473 : Huấn luyện ở kỹ viện

Ngày đăng: 03:14 20/04/20




- Ngươi... Ngươi



Lan Tinh Lâu nhất thời có chút phản ứng không kịp, cho là lỗ tai của mình nghe lầm.



Đường Tiểu Đông mỉm cười nói:



- Tiểu chất nói là, tiểu chất có một diệu kế khiến cho bá mẫu cam tâm tình nguyện gật đầu đồng ý gả Trữ cô cô tới đây!



- Thật sao?



Lan Tinh Lâu kích động nắm hai vai Đường Tiểu Đông:



- Kế tốt là gì?



Kháo, lực tay của lão gia nầy ghê gớm thật, tựa hồ muốn bẻ gãy xương vai của hắn.



Thấy vẻ mặt Đường Tiểu Đông thống khổ, Lan Tinh Lâu phát giác tự mình thất thố.



Lão vội vàng buông tay, cười lấy lòng:



- Hiền chất, bá phụ nhất thời kích động vạn phần. hắc hắc...



Vẻ mặt Đường Tiểu Đông đau khổ, liều mạng xoa bả vai mình.



Lan Tinh Lâu thở dài sau đó khom người:



- Hiền chất a, van xin ngươi đừng thừa nước đục thả câu với bá phụ.



Vẻ mặt vội vã của lão làm trong lòng Đường Tiểu Đông cười trộm không dứt: Lần này đến phiên ngươi van xin ta sao? Hắc hắc.



Hắn ấp a ấp úng nói:



- Tiểu chất thúc đẩy hảo sự của bá phụ, vậy chuyện của tiểu chất…



Lan Tinh Lâu nào phải người ngốc, sao có thể không biết ý tứ của hắn. Sắc mặt lão đột nhiên biến đổi, mắt hổ bạo phát ra thần quang khiếp người.



Đường Tiểu Đông không đổi sắc mặt, nghênh đón ánh mắt của lão.



Hai người trợn mắt nhìn nhau thật lâu, Lan Tinh Lâu hung hăng một dậm chân:




Hai cô nương ở trên giường vỗ về chơi đùa, rất nhanh liền đã rên rỉ quằn quại.



Khách nhân vóc người thấp bé đỏ bừng mặt, mắc cỡ lấy tay che mặt. Vừa nhìn là biết nữ giả nam trang.



Nữ nhân cũng tới kỹ viện? Thật là thiên cổ kỳ văn.



Khách nhân thân hình cao to ho nhẹ một tiếng, thấp giọng nói:



- Cô cô a, người không chăm chú nhìn, đến lúc đó kế hoạch của chúng ta có thể bị phá bỏ toàn bộ.



Dứt lời, đứng dậy làm ra ngoài phòng, lưu lại cô cô của hắn ở bên trong quan sát.



Hẳn là đã nhìn ra người cao to là Đường Tiểu Đông, vóc người thấp chính là Lôi Di Trữ.



Về phần tới kỹ viện là một trong những kế hoạch hành động cực kỳ trọng yếu của hắn.



Dĩ nhiên, nếu có Đường Điềm, Lý Đằng Giao hoặc Kim Thuận Cơ ở đây thì không cần phải đi kỹ viện hoang phí.



Kế hoạch hành động có chút xấu xa hạ lưu.



Đường Tiểu Đông mang mặt nạ da người, che giấu hình dạng vốn có. Hắn ngồi ở phòng ngoài, nhàn nhã đi chơi uống rượu, để cho Trữ cô cô bên trong quan sát.



Tạm thời bao hai lão cô nương kia ba ngày, nếu như Trữ cô cô vẫn không học được, vậy thì phải tiếp tục kéo dài thời gian dài, cho đến học xong mới thôi. Tiền cũng chỉ là chuyện nhỏ, chỉ là đứng lâu ở kỹ viện có vẻ không thoải mái.



Đánh giá bên trong đã kết thúc công việc, Đường Tiểu Đông đẩy cửa đi vào. Hai nữ nhân lõa thể trên giường thở dốc không ngừng, có vẻ như chơi tới bến nha. Rất tốt! Rất chuyên nghiệp!



Đường Tiểu Đông rất hài lòng, một phần thưởng chính là vài tấm vàng lá. Hai cô nương cười tươi không ngớt.



Trữ cô cô vẫn ngồi ở trên ghế, hai chân ép chặt, mặt đẹp đỏ bừng. Tú mục như chảy nước, lộ ra xuân tình rung động tâm hồn.



Nếu như xuân tâm không nảy mầm thì ngược lại không bình thường.



Đường Tiểu Đông không dám cười, nói hai cô nương:



- Hai người các ngươi, truyền thụ công phu mới vừa rồi cho nàng!



Khẩu khí rất bình thản, nhưng lại mang theo vẻ không thể kháng cự.