Phong Lưu

Chương 65 : Mỹ nhân như nước

Ngày đăng: 03:08 20/04/20




Minh bạch nụ cười ý vị thâm trường của đại ca, Tần Thiên Bảo đột nhiên sôi trào máu nóng:



- Thiên Bảo hiểu rõ, đại ca huynh yên tâm đi.



Đường Tiểu Đông gật đầu



- Việc này trở về bàn kỹ, chúng ta thương nghị một chút!



Đường Điềm chu cái miệng nhỏ nhắn:



- Một đám ô hợp cửu lưu, có thể làm cái gì?



Đường Tiểu Đông nghiêm túc nói:



- Năm bè bảy mảng, đương nhiên không có gì dùng, thế nhưng nếu thu tất cả bọn họ lại, muội sẽ biết lực lượng của đoàn kết đáng sợ như thế nào!



Hai mắt Tần Thiên bảo phát sáng, bộ dáng giống như không thể chờ được nữa:



- Đại ca, lúc nào bắt đầu?



- Sau khi trở về liền bắt tay vào làm, việc này càng sớm càng tốt!



Đường Tiểu Đông nhắc nhở:



- Việc này cần phải bảo mật, người biết đến càng ít càng tốt, đặc biệt không cho Mị nhi biết, chỉ hai người chúng ta biết!



Tổ kiến lực lượng cá nhân, nói trắng ra chính là xã hội đen, muốn phát triển lớn mạnh khó tránh khỏi chiếm đoạt địa bàn của người khác, đánh nhau tự nhiên không thể thiếu, tai nạn chết người cũng là chuyện bình thường, Lôi Mị khẳng định sẽ phải đối, việc này có thể giấu bao lâu tốt bấy nhiêu.



Tần Thiên Bảo vỗ ngực bình bịch nói:



- Đại ca yên tâm, cái miệng của Thiên Bảo luôn luôn rất chặt.




Trên má ngọc trơn bóng của Đường Nhu hiện lên mây đỏ ngượng ngùng, tươi đẹp như hoa tươi mua xuân tháng ba, động lòng chí cực.



Đường Tiểu Đông không khỏi xoa xoa hai gò má, trong lòng lại than thở đáng tiếc. Đảo mắt nhìn qua Tần Thiên Bảo, người này chỉ thoát ra thần tình kinh diễm mà thôi, định lực quả thực mạnh không giống bình thường.



- Quan quan sư cưu, tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu...



Tiếng ngâm thi lanh lảnh từ bên ngoài tường vang lên, cũng không biết vị đại thi nhân nào đột nhiên nổi hứng.



Xác thực mà nói, đó là rống thi không phải là ngâm thi, Đường phủ tường cao viện sâu, tiếng ngâm thi nhỏ một chút, sợ rằng Đường Nhu tiểu thư không nghe được.



- Phì…



Đường Điềm bật cười thành tiếng:



- Nhị tỷ nha, vừa rồi là công tử phong lưu nhà ai nha?



Đường Tiểu Đông cũng không nhịn được cười, lớn tiếng cười ha ha.



Hiển nhiên Đường Nhu đã quen với chuyện này, hai gò má ngọc đỏ ừng hiện lên một tia cười cười nhàn nhạt.



Trong lòng Đường Tiểu Đông khẽ động, Đường Nhu biểu muội có khí chất dung mạo không thua kém Lôi Mị nửa phần, chẳng lẽ tiểu tử Vương Ngạo Phong kia không động tâm?



Trong lúc nói chuyện phiếm, hắn bắt đầu lý giải được Đường Môn tại Trường An mở cửa hàng kinh doanh trang giấy, một ít sinh ý nhỏ về tửu lâu các loại, nhưng sinh ý về giấy mới là chủ yếu.



Trong lòng hắn mừng rỡ, vấn đề về giấy cung cấp cho báo đã ok rồi. Đáng tiếc lục thúc không phải kinh doanh vải vóc thợ may, bằng không hiện tại có thể hợp tác được, xem ra còn phải tìm Ngọc Nhược Vân kia nói chuyện.



- Nghe nói hiền chất đến, ha ha ha.



Trong tiếng cười sang sảng, một người nam tử trung niên vóc người không tính cao to cường tráng, long hình hổ bộ, rất uy vũ bước đến, khuôn mặt gầy, trong vẻ đôn hậu để lộ vẻ giỏi giang, thần quang trong mắt bức người.