Phong Lưu Pháp Sư
Chương 189 :
Ngày đăng: 21:18 19/04/20
Dịch: hoangthuong
Biên dịch & biên tập: Long Nhất Long Nhất vừa tới nơi, đã thấy khóe miệng Lăng Phong rỉ máu đang vất vả tránh né trên mặt đất còn đối thủ của nàng là một thiếu nữ quốc sắc thiên hương. Toàn thân thiếu nữ mặc một bộ lân giáp kì quái bó sát người, ngũ quan cực kì tinh mĩ, mái tóc dài màu xanh vấn thành một búi cao trên đầu, trong nét cao quý vẫn mang theo khí chất kiêu ngạo lạnh lùng, tựa như không thèm để ai vào mắt.
Không chờ Long Nhất tới đỡ dậy, Lăng Phong cũng ngạo khí không kém hai mắt hắc quang lóe lên, từ trong không gian giới chỉ xuất ra Xích luyện âm linh mới luyện chế thành công cách đây không lâu. Xích luyện âm linh vừa xuất ra liền phát ra một âm thanh thê lệ, mang theo một trận khí tức sặc mùi huyết tinh cuốn tới thiếu nữ.
"Xích luyện âm linh, ngươi là vong linh pháp sư." Thiếu nữ lạnh nhạt mở miệng, biểu tình như mặt nước không nổi sóng, phảng phất không thèm để Xích luyện âm linh vào mắt.
Thiếu nữ không hề có động tác gì, chỉ là trên người phát ra một vòng kim quang nhàn nhạt. Xích luyện âm linh nọ lại sợ hãi kêu thảm không dám tiến lên nữa.
Lăng Phong mi xinh nhíu lại, vẫn định thúc giục Xích luyện âm linh tiến hành công kích nhưng Long Nhất đã nhẹ nhàng giữ lấy nàng, ôn nhu lau huyết tích trên khóe môi nàng, tiếp một đạo chân khí giúp nàng ổn định thương thế trong thể nội, ánh mắt băng lạnh nhìn thiếu nữ đối diện. Không cần biết cô ta đẹp đến mức nào, khí chất cao quý ra sao nhưng đã đả thương nữ nhân của hắn, tất phải trả một giá đắt.
Hai mắt Long Nhất lập lòe quang mang. Tinh thần lực bàng đại như những mũi dùi tầng tầng lớp lớp công tới thiếu nữ. Ngay sau đó tay nắm chặt cự kiếm, một chiêu Hàn băng đấu khí chi toàn phong liên hoàn trảm bổ tới thiếu nữ.
Gương mặt như hàn băng vạn năm của thiếu nữ cuối cùng cũng lộ xuất thần sắc kinh ngạc, nhưng nàng vẫn đứng nguyên không di động, không ngờ lại ngạnh đỡ những mũi dùi tinh thần lực của Long Nhất. Ngọc thủ trắng muốt xuất ra một đạo kim quang xâm nhập vào trong từng vòng từng vòng Hàn băng đấu khí do Long Nhất vẽ nên. Chỉ nghe thấy một tiếng rắc, không ngờ đã nắm được cự kiếm của hắn.
Long Nhất dừng lại giữa không trung, còn thiếu nữ vẫn tĩnh lặng đứng trên mặt đất, ngọc thủ nắm chặt cự kiếm của Long Nhất, bốn mắt nhìn nhau, bạo xuất từng trận hoa lửa.
"Nữ nhân này thật mạnh mẽ." Long Nhất trong lòng thầm nghĩ. Bằng vào việc dung nhập tầng thứ ba Ngạo thiên quyết hiện nay của hắn vào ma đấu khí, không ngờ lại bị nàng chỉ cất tay nhấc chân dễ dàng hóa giải như vậy. Quan trọng nhất là bàn tay nhìn chẳng có gì đặc biệt đó của nàng, không ngờ không bị thương chút nào mà còn nắm chặt được cự kiếm. Chỉ dựa vào điều đấy, Long Nhất đành xấu hổ nhận không bằng.
Nhưng Long Nhất đâu phải loại người dễ nhận thua, hà huống gặp đối thủ cường đại như vậy còn là may mắn của hắn. Long Nhất nhìn thiếu nữ, khuôn mặt lộ nụ cười rạng rỡ, bàn tay nắm cự kiếm rung lên, cự kiếm không ngờ như những ngọn sóng dao động, tiếng kim loại va chạm vào nhau keng một cái thoát khỏi tay thiếu nữ.
Ngân tử sắc ma pháp nguyên tố trong ý thức hải của Long Nhất bắt đầu điên cuồng vận chuyển. Cự kiếm chỉ thẳng lên trời, đột nhiên từng tia sét tử sắc tạo thành tấm mạng nhện giao nhau xuất hiện trên cự kiếm. Hắn hắc hắc cười, thân hình bắt đầu di động với tốc độ cực nhanh, cự kiếm trong tay với dòng điện lưu cao áp kêu vo vo dung hợp cùng đấu khí và chiêu thức võ công Trung Hoa cổ từ bốn phương tám phía tấn công thiếu nữ.
Sẹt một tiếng, thiếu nữ bị điện giật khẽ run lên, thân hình cuối cùng cũng lùi lại mấy bước. Kim quang trong mắt nàng lóe lên, hai tay đột nhiên bao bọc một lớp vảy vàng vân đen rất dày, hừ lạnh một tiếng bắt đầu kịch chiến cùng Long Nhất. Lập tức đá bay cát chạy, áp lực cùng uy thế to lớn buộc mấy nữ nhân đang lao tới phải lùi trở lại. Tiểu Tam, Hỏa kì lân cùng Cuồng lôi thú nhận được ý niệm của Long Nhất cũng không tiến tới giúp đỡ.
Trong đôi mắt của thiếu nữ đột nhiên bạo xuất từng trận sát khí. Nàng dùng thanh âm băng lạnh nói: "Nếu không trả cho ta, các ngươi đừng mong còn sống mà rời khỏi đây."
Long Nhất lại ghét nhất bị người khác uy hiếp. Hắn tiếp lấy Đại đầu từ tay Tây Môn Vô Hận ôm lấy nó, mỉm cười gãi gãi đám xúc tu mềm mại của nó nói: "Con ngoan, chúng ta trở về thôi, loại tỷ tỷ ấy cũng không cần, chúng ta đi ăn uống nào." nói xong chuyển thân đi. Nếu thực sự phải tương đấu, hươu chết vào tay ai còn chưa rõ. Sau lưng hắn còn có thần thú Hỏa kì lân cùng Cuồng lôi thú, lại thêm bản thân hắn, không tin không chơi được một con rồng nhỏ chưa trưởng thành này.
Thiếu nữ lướt người chặn trước mặt Long Nhất, khí thế lăng lệ bức thẳng tới hắn.
Những đường gân trên đầu Long Nhất nổi hằn lên, tinh thần lực cùng nội lực cường đại tầng tầng lớp lớp vây bọc trước mặt hắn kháng cự long uy nghiêng trời lệch đất. Cảm nhận thấy tình huống của Long Nhất, Tiểu Tam rống lên một tiếng, Hỏa kì lân cùng Cuồng lôi thú tức thì biến lớn. Hỏa kì lân phun ra một khẩu thần hỏa, hóa thành vô số hỏa tuyến hướng tới thiếu nữ. Lúc trước Long Nhất cũng vì chiêu này mà nếm khổ đau.
"Thần thú Hỏa kì lân." Thiếu nữ cuối cùng cũng biến sắc, ngọc thủ được lớp vảy rồng bao bọc của nàng hoa lên hai cái trong không trung, mấy đạo kim quang nghênh đón dàn hỏa tuyến trí mệnh đó.
Thiếu nữ thần sắc bất định nhìn biểu tình như cười mà không cười của Long Nhất, nghiến răng nói: "Bảo Hỏa kì lân đình thủ, chúng ta ngồi xuống nói chuyện."
Thấy thiếu nữ nhận thua, Long Nhất gọi Hỏa kì lân lùi lại, cười nói: "Đấy mới là đạo tiếp khách mà, Long tộc các người tuy cường đại, nhưng còn thiếu chút lịch sự."
Thiếu nữ giận dữ mà không phát tác ra được, hung hăng trừng mắt nhìn Long Nhất một cái rồi phi thân lướt về phía con sông. Nhóm người Long Nhất cũng nối gót theo sau.
Thiếu nữ đứng giữa không trung phía trên dòng sông, song thủ phát ra vài đạo kim quang, con sông rộng vài trăm trượng đang cuồn cuộn chảy xiết đột nhiên ngưng lại, sau đó bị tách ra làm hai bên, một tòa cung điện lấp lánh rực rỡ từ đáy sông hiện ra.
"Oa, đẹp quá a." Chư nữ không khỏi kinh ngạc thán phục, ánh mắt bị quang mang rực rỡ của cung điện làm cho hoa mắt.
Long Nhất thầm nghĩ, sớm đã nghe nói trên thế giới này Long tộc là chủng tộc giàu có nhất, bởi vì nghe nói bọn họ rất thích thu thập các thứ quý báu khắp nơi, đa số long huyệt vàng bạc châu báu chất thành núi. Không ngờ tiểu long nữ này còn lợi hại hơn, học tập nhân loại xây dựng cung điện, hơn nữa còn dùng toàn cực phẩm ôn ngọc xây thành.
PHONG LƯU PHÁP SƯ