Phong Lưu Pháp Sư
Chương 191 :
Ngày đăng: 21:18 19/04/20
Dịch: tuan_ftu
Biên dịch & biên tập: Long Nhất
"Chờ sau này khi công lực ta vượt qua nàng thì sẽ nói tiếp nhé." Long Nhất trả lời lấy lệ. Hắn không phải là một tiểu nam sinh thừa thãi tinh thần trượng nghĩa, giúp đỡ cũng phải xem giúp đỡ cái gì. Cuốn vào trong cuộc phân tranh của Long tộc, chắc chắc là rất không sáng suốt.
Thiếu nữ đương nhiên nhìn ra Long Nhất đang nói lấy lệ, bèn dụ dỗ: "Ta sẽ không để ngươi giúp không công đâu. Ta có thể đáp ứng ngươi ba điều kiện. Chỉ cần ngươi đề xuất, nhất định ta sẽ cố gắng toàn lực để làm."
Long Nhất hai mắt trợn trắng. Lại tới rồi. Hắn nhớ tới ngày Mễ Á hoàng hậu, con hồ ly lẳng lơ đó, cũng từng thỉnh cầu hắn thế này, đồng thời cũng đã nói dĩ thân tương hứa (lấy bản thân mình làm điều kiện trao đổi) cùng với việc Hồ tộc phải thụ mệnh để làm điều kiện trao đổi hào phóng với hắn. Chẳng lẽ thiếu nữ Long tộc này cũng muốn như vậy? Lấy một con rồng làm lão bà, nàng ta cũng thật quá cường hãn.
Thấy Long Nhất cứ kỳ quái quan sát người mình, thiếu nữ nghi hoặc hỏi: "Ngươi vẫn còn có yêu cầu gì khác sao?"
Long Nhất nhìn vóc dáng ma quỷ của thiếu nữ Long tộc, hắc hắc cười đáp: "Có đúng là điều kiện gì nàng cũng đều có thể đáp ứng không?"
"Đương nhiên." Thiếu nữ nghiêm túc đáp.
"Cho dù ta bảo nàng bồi tiếp ta ngủ thì cũng có thể sao?" Long Nhất hắc hắc cười hỏi tiếp, thân thể đã chuẩn bị né tránh cơn nộ hỏa của thiếu nữ.
Ai ngờ thiếu nữ hỏi lại với vẻ mặt nghi hoặc: "Bồi tiếp ngươi ngủ, tại sao? Ngươi không ngủ được sao?"
Long Nhất tức thì cười ngất, chẳng lẽ đây vẫn còn là một tiểu rồng cái tâm tình thuần khiết, liền trực tiếp nói rõ ràng: "Ta đang bảo nàng làm nữ nhân của ta."
"Tốt rồi, chúng ta đi thôi, trong mười ngày nữa phải quay về. Hạn kỳ hai tháng cũng không còn nhiều lắm, tới khi bỏ lỡ thời gian, ta xem các nàng muốn khóc cũng khóc không nổi đâu." Long Nhất đứng lên cười nói. Hắn quan thiết nhìn Đại đầu quái, nó đã làm nhi tử của hắn một khoảng thời gian, sau đó liền dẫn mấy nữ nhân đi ra ngoài cung điện.
"Phụ thân, đợi." Đại đầu quái thấy Long Nhất rời đi, lưu luyến nhìn Long cung với bức tường màu vàng rực rỡ, rồi cũng đi theo Long Nhất ra ngoài.
Liễu Nhứ thần sắc phức tạp thở dài một hơi, một đạo kim quang phát ra từ trong tay nhập vào trong cơ thể Đại đầu quái. Đại đầu quái lập tức toàn thân mềm nhũn, mê man thiếp đi.
Long Nhất quay người, không nhịn được mở miệng dặn: "Liễu Nhứ, nàng phải chiếu cố Đại đầu thật tốt đó."
"Yên tâm đi, nó là đệ đệ của ta, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt cho nó. Cám ơn sự chiếu cố của các người đối với nó trong khoảng thời gian trước đây. Kết giới bên ngoài đã được ta mở ra rồi, thứ cho không tiễn xa được." Liễu Nhứ bế Đại đầu đang nằm trên mặt đất lên, nhẹ nhàng nói với mấy người Long Nhất.
Long Nhất nhẹ gật đầu, dẫn mọi người bay lên khỏi mặt sông. Bọn họ vừa thoát ra, nước sông liền hợp lại, chảy xiết về xuôi.
"Lên đường về nhà." Long Nhất phất tay, dẫn đầu lướt về phía trước. Nói trở lại, ở Ma ảo sâm lâm cũng xem như có nhiều thu hoạch, chẳng những được kiến thức Địa tinh tộc trong truyền thuyết mà còn có được hỏa hệ thần thú Hỏa kì lân, lại còn nhận một con rồng làm nhi tử, xem ra cũng có chút sắc thái truyền kỳ.
Mấy người Long Nhất mang theo tâm tình dạt dào niềm vui quay trở về. Ở trong Ma ảo sâm lâm đã hơn một tháng, bọn họ cũng nhàm chán rồi. Loại sinh hoạt dã nhân này đâu thoải mái bằng ở Thánh Ma học viện chứ.
Trong lúc bọn họ đi chưa xa lắm, bước chân đang tiến lên phía trước của Long Nhất đột nhiên đình trệ, theo phản xạ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Chỉ thấy một đạo kim ảnh đáp xuống vuông góc với đường chân trời, vừa chớp lên đã mất hút, phương hướng chính là đại hà, nơi ở của Liễu Nhứ.
PHONG LƯU PHÁP SƯ