Phong Lưu Pháp Sư

Chương 647 : Cộng hiệu vu phi

Ngày đăng: 21:25 19/04/20


 



Tàn dương như huyết, nhiễm hồng thiên địa, vài phiến lá khô tà tà rơi theo gió, cửa hàng lác đác bên ngã tư đường.



Ngày thu tại Đằng Long thành mang một tia tiêu điều. Bụi cỏ héo khô, nhiệt độ vẫn cao như vào hạ.



Ngày dài huyết vũ, lời đồn thuận thế lên cao. Nhưng nhờ quốc gia nỗ lực tuyên truyền, lời đồn cũng dần được bình định. Dân chúng trong lòng khủng hoảng cũng nhờ quốc gia cường đại mà bình phục. Bọn họ đều biết có một lũ ma vật đang hăm he vùng đất mà mình đang sinh sống. Nhưng mọi người tin rằng Thương Lan đại đế cùng thiên thần thái tử điện hạ anh minh lãnh đạo, hết thảy khó khăn đều sẽ vượt qua.



Rất nhiều bách tính đưa hài tử tham quân huấn luyện, bảo gia vệ quốc, một ít dân chúng còn tự mang con trai duy nhất tòng quân. Cả học sinh các đại ma pháp đấu khí học viện cũng tham gia quân đội, ẩn thế cao nhân đều dần lộ diện, các chủng tộc cũng xuất ra một phần lực lượng.



Bầu trời Đằng Long thành, một hắc ảnh phiêu phù xuất hiện, đôi mắt huyết sắc yêu diễm nhìn xuống thành thị phồn hoa dị thường.



"Thế giới loài người, quả thật đa sắc màu, đáng tiếc… đáng tiếc…" Huyết quang từ mâu tử chợt thịnh, hư ảnh dần mờ nhạt đến khi biến mất.



----



Tiểu Y theo thượng cổ thần dụ, trở thành tân man nhân tộc đại vu, hơn nữa gọi về thập đại thượng cổ man nhân tộc thủ hộ dũng sĩ, vì đối kháng ma giới nhập xâm mà tăng thiêm một phần lực lượng.



Còn Long Nhất từ cái chết đi ra, đầu tiên hấp thu năng lượng bảo hộ Thương Nguyệt đại lục, ngạo thiên quyết thuận thế đột phá bát tầng đỉnh phong, tìm được thổ thần thần bài, tề tập thất đại chủ thần bài, thất hệ ma pháp năng lượng hình thành một chủng biến hóa vi diệu. Xem ra từ Thương Nguyệt đại lục thu hoạch vô cùng lớn.



Tiểu Y lưu lại thống lĩnh man nhân tộc, còn Long Nhất vội vã phản hồi đô thành Thanh Phong đế quốc. Theo như Mặc Vận nói, hẳn là nàng ta đi đến mê vụ sâm lâm tìm kiếm hỏa thần sí diễm.



Trở lại Thanh Phong đế quốc thì đã khuya. Tại mộc phòng tạm thời kiến tạo, Mộc Hàm Yên vẫn đang phê bút lập kế hoạch cho Thương Nguyệt đại lục thực thi, thay đổi mọi mặt Thanh Phong đế quốc. Mặc dù Long Nhất mang một nhóm quan viên Thương Lan đế quốc trợ giúp xử lý một số việc, khiến Mộc Hàm Yên thở phào nhẹ nhỏm, nhưng nàng cũng không bởi vì vậy mà có chút thư giãn.



"Sao còn chưa nghỉ ngơi?" Một bàn tay to ấm áp đặt lên vai Mộc Hàm Yên.
Long Nhất vừa nghe tiếng nỉ non liền biết ngay nhã ý, chậm rãi cùng Mộc Tinh Tinh tiến hành hợp thể. Mộc Hàm Yên cũng tình động như lửa đốt, dùng *** không ngừng ma sát sau lưng Long Nhất. (*** là cái gì tự liên tưởng  )



****, Mộc Hàm Yên tỷ muội cộng hiệu vu phi, làm cho Long Nhất hưởng thụ một phen ôn nhu tư vị.



Chỉ là thời gian cũng không vì vậy mà dừng lại nửa phần, chân trời dần quang khiết, ánh nắng dần chiếu rọi nhân gian, một buổi ban mai khiến lòng người thanh thản. Long Nhất được hai tỷ muội hầu hạ mặc xiêm y, tiễn đến Thương Lan đại lục truyền tống trận.



"Phu quân bảo trọng, Thương Nguyệt đại lục có hai tỷ muội ta sẽ vì phu quân mà xử lý thỏa đáng." Mộc Hàm Yên ôn nhu vuốt ve khuôn mặt tuấn tú Long Nhất cười nói.



"Cho ta?" Long Nhất nhíu mày.



"A a, hôm nay phu quân uy vọng không ai dám sánh, đại kiếp buông xuống, tất cả chủng tộc cùng lãnh thổ quy về một mối là phương pháp tốt nhất, phu quân muốn trốn tránh trách nhiệm sao?" Mộc Hàm Yên giảo hoạt cười nói.



Long Nhất nhún vai, trong lòng tự hắn đã có tính toán. Nếu có thể bình an vượt qua trường kiếp nạn, thiên hạ đương nhiên phải thống nhất. Bất quá lão đầu tử vẫn còn niên thanh thể tráng, chờ hắn già rồi, hài tử của mình cũng lớn, chính mình không phải tiêu diêu tự tại sao.



Hôn tạm biệt hai nàng, Long Nhất tiến vào truyền tống ma pháp trận. Bạch quang chợt lóe đã biến mất khỏi Thương Nguyệt đại lục.



Tại hậu sơn Mễ Á thánh ma học viện, một hư ảnh đột ngột xuất hiện, không phải Long Nhất thì còn ai vào đây? Sở dĩ tới nơi này, Tất nhiên là muốn thông qua học viện truyện cổ ma pháp trận tiến vào mê huyễn sâm lâm; tìm kiếm hỏa thần sí diễm chân thân.



Long Nhất từ trên đỉnh núi nhìn xuống học viên lão sư Mễ Á thánh ma học viện , trong lòng không khỏi có chút cảm khái. Nhớ lại năm đó tại học viện phát sinh đủ thứ chuyện lớn nhỏ linh tinh.



"Xem ra trái tim của ta đã già rồi." Long Nhất cười một tiếng lắc đầu, đột nhiên có chút thương tang. Có câu làm thanh nhiên thẳng một đường mà đến, tuổi về già hồi ức hóa xa xăm.